![]() |
Cựu đại sứ Vơ Văn Sung nói về hoà hợp dân tộc nhân dịp 30/4
1 Attachment(s)
Ngày 30/4/1975 là ngày có hàng triệu người vui và hàng triệu người buồn. Nhân dịp kỷ niệm ngày lễ 30/4, Cựu đại sứ Vơ Văn Sung nói về ư nghĩa của ngày này và hoà hợp dân tộc.
Cuộc chiến càng kéo dài th́ ḥa hợp càng lâu và khó khăn - Không thể phủ nhận ư nghĩa vĩ đại của ngày 30/4/1975. Song sự nghiệp đặt ra sau khi thống nhất giang san là thống nhất ḷng người dường như vẫn chưa ḥan thành trọn vẹn. Bằng chứng là chúng ta vẫn phải nói về ḥa hợp dân tộc? Trước hết tôi muốn nói rằng tôi đồng t́nh với ư tưởng thảo luận về ḥa hợp để yêu thương. Đó là điều phù hợp với suy nghĩ và tấm ḷng của con người, xét từ bản chất của mỗi chúng ta. Mặt khác, khi bàn về vấn đề "ḥa hợp dân tộc" ở nước ta sau chiến tranh chúng ta nên nh́n nhận và tiếp cận vấn đề không chỉ trên mặt t́nh cảm, mà cần thấy hiện thực cuộc sống nói chung và thực tế ở nước ta nói riêng. Như vậy là phải vừa có t́nh, vừa có lư. Cái đích đấu tranh của dân tộc Việt Nam liên tục 30 năm kể từ năm 1945 đến 1975 chính là v́ "Con người và Hạnh phúc con người". Để đạt tới mục tiêu đó trước hết có hai chặng phải vượt qua là giành Độc lập-Thống nhất cho đất nước và Tự do cho nhân dân. Sự nghiệp chính nghĩa của nhân dân ta đích thực là sự nghiệp của "yêu thương con người" ở cả hai mặt đồng bào và đồng loại. Kinh nghiệm thế giới cho thấy cuộc chiến càng dài và càng ác liệt th́ quá tŕnh ḥa hợp sau chiến tranh càng lâu và khó khăn hơn. Những ǵ đă và đang xảy ra 35 năm qua ở Việt Nam chắc cũng không ngoài qui luật đó. Khi đặt vấn đề "hàn gắn ḷng người" th́ chúng ta thấy rằng những "vết thương ḷng" không phải chỉ người Việt mới có, mà những công dân Mỹ và các quốc gia đối địch cũ như Pháp và Nhật cũng phải gánh chịu "hội chứng Việt Nam". Cho nên nhu cầu "ḥa hợp dân tộc" cũng cần đặt trong bối cảnh chung của quá tŕnh b́nh thường hóa quan hệ giữa Việt Nam với các nước từng đối đầu trước đây. Tiến tŕnh này nhanh hay chậm không chỉ phụ thuộc vào ước nguyện của một phía mà phải do hội đủ tác động đa chiều của quan hệ chính trị thế giới hơn 30 năm qua. Riêng đối với người Việt Nam, có thể nhận thấy vấn đề "ḥa hợp dân tộc" tác động và ảnh hưởng khác nhau đối với từng thế hệ trong giai đoạn lịch sử vừa qua. Tâm trạng của những người thế hệ đi trước trực tiếp chứng kiến thời kỳ chiến tranh có phần tùy thuộc vị trí đă qua của từng người và gia đ́nh họ, nhưng nh́n chung đối với thế hệ này dấu ấn để lại là rất sâu đậm và tùy theo việc làm của họ mà sự "day dứt" ở mỗi người có nội dung ra sao. Cho đến nay th́ ở ngay lớp thế hệ đi trước này hầu hết cũng đều mong "ḥa hợp dân tộc, hàn gắn ḷng người". Đối với thế hệ hiện nay vào khoảng 40 tuổi th́ có thể họ không có tâm trạng quá "nặng nề" như lớp người lớn tuổi nói trên. Với thế hệ sinh ra cùng với thời kỳ hơn 20 năm "Đổi mới" ở Việt Nam, có thể cảm nhận rằng nhiều người trẻ tuổi này không thể không thấy tự hào về thành quả của Tổ quốc, của dân tộc. Đương nhiên cũng như mọi người Việt Nam, họ cũng có ư kiến này, ư kiến khác, có khen ngợi, có phê b́nh về công việc chung của đất nước, chủ yếu với mong muốn cái tốt đẹp hơn nữa cho dân tộc, nhưng đó không phải là chủ đề hôm nay chúng ta đang đề cập về "ḥa hợp và hàn gắn". Cả hai phía đều có trách nhiệm ch́a tay - Khi nói về ngày 30/4, nguyên Thủ tướng Vơ Văn Kiệt đă nói: "Đó là ngày có hàng triệu người vui và có hàng triệu người buồn". Là nhân chứng thời cuộc, ông chia sẻ thế nào với suy nghĩ này của ông Vơ Văn Kiệt? Như ông Vơ Văn Kiệt đă nói th́ thực tế đúng là như vậy và riêng tôi, tôi cũng nhận thấy như vậy. Bởi lẽ, hầu như tất cả các gia đ́nh Việt Nam đều chịu mất mát tang thương do chiến tranh, nhất là ở miền Nam, phần lớn đều có t́nh trạng những thành viên trong cùng một gia đ́nh từng tham gia cuộc chiến từ hai phía. Niềm vui ngày hoàn thành sự nghiệp độc lập-thống nhất cũng gợi nhắc lại nỗi đau chia rẽ và mất mát của một dân tộc bị chiến tranh xâm lược tàn phá suốt 30 năm ṛng. - Nói về câu chuyện hoà hợp, có người đă gợi ư rằng, điều này phải làm từ hai phía, quan trọng hơn cả là phía những người trong nước phải chủ động "ch́a tay" ra. Theo ông, "chủ động ch́a tay" ra nên hiểu thế nào đây? Theo tôi, nếu chữ "hai phía" với ư là người Việt Nam ở trong nước và ngoài nước có thể là chưa hoàn toàn đúng với thực tế. V́ cả trong nước và ngoài nước đều có "hai phía", cho nên ở đâu nếu gọi là thuộc "hai phía" th́ đều có trách nhiệm "ch́a tay". Nhưng đây ư tôi nặng về thế hệ thứ nhất trực tiếp chứng kiến cuộc chiến tranh mà tôi đă đề cập. C̣n đối với thế hệ thứ 2 và thế hệ thứ 3 th́ tôi thực tâm nghĩ rằng họ đă "tay trong tay, ḷng chung ḷng" v́ Tổ quốc và dân tộc từ lâu rồi. Trong 20 năm qua, Chính phủ đă ban hành nhiều chính sách nhằm thúc đẩy ḥa hợp dân tộc, tạo điều kiện cho bà con người Việt ở nước ngoài trở về thăm hoặc định cư và góp phần xây dựng lại quê hương. Đó chính là tinh thần "chủ động ch́a tay" của Tổ quốc. Tuy nhiên trong thực thi cụ thể th́ c̣n gặp khó khăn về thủ tục hành chính và trở ngại do tâm lư "mặc cảm" và "định kiến" của những người vốn chưa thông chính sách, thể hiện qua thái độ không tích cực đáp ứng những chủ trương của Nhà nước. Điều này xảy ra trong cả bộ máy hành chính và cả trong số những người từng thuộc về "hai phía". Lúc này nếu ai đó trong chúng ta dù từng đứng từ phía nào mà vẫn nuôi ḷng thù hận, cản trở ḥa hợp dân tộc th́ sẽ dần trở nên lạc lơng và thật sự có tội với tương lai của chính con cháu ḿnh. V́ vậy theo tôi chỉ c̣n có cách là mỗi con dân Việt nam hăy cố gắng vượt qua "rào cản tâm lư", để sớm được "tay trong tay, ḷng chung ḷng" cùng đại gia đ́nh Việt Nam. - Trên thế giới, lịch sử của nhiều quốc gia cũng cho thấy họ đă từng trăn trở để hoà hợp dân tộc, thống nhất ḷng người. Ví dụ câu chuyện của Hoa Kỳ hồi chiến tranh Nam - Bắc, để cuối cùng họ có một nghĩa trang chung. Là người đi nhiều, biết nhiều, ông có ư kiến như thế nào về câu chuyện ḥa hợp của nhiều dân tộc trên thế giới? Theo hiểu biết của tôi th́ trên thế giới không có nhiều trường hợp giống như ở Việt Nam. Câu chuyện ở Hoa Kỳ có hai việc: nội chiến Nam-Bắc và da màu. Đối với nội chiến Nam-Bắc đến nay có thể nói là xong, trở thành chuyện lịch sử. Tuy nhiên ngay cả trong nội chiến Nam-Bắc cũng có vấn đề da màu. Vấn đề phân biệt màu da qua 200 năm đă có nhiều thời kỳ lên, xuống, đến nay có nhiều tiến bộ, nhưng vẫn c̣n tùy khu vực. Việc một người Mỹ da màu đầu tiên trở thành Tổng thống như vừa qua là một bước có ư nghĩa lớn, nhưng theo tôi, từ đây cho đến lúc hoàn toàn "ḥa hợp" c̣n dài. Ngoài ra không nên quên Hoa Kỳ cũng có thời kỳ chiến tranh giành độc lập v́ trước đây là thuộc địa của Anh và thời đó họ đă cùng đoàn kết giành độc lập cũng như ở các nước khác. Thật ra, những sự kiện xảy ra ở Việt Nam trong hơn nửa thế kỷ qua là rất đặc thù. V́ thế chúng ta có thể xem xét học hỏi kinh nghiệm quốc tế, nhưng cũng không thể hoàn toàn ḥa đồng vấn đề của ta với những trường hợp khác xảy ra trên thế giới. Bản chất cuộc chiến tranh Việt Nam vừa qua không phải là một cuộc nội chiến như đă từng xảy ra ở Mỹ, dù rằng có lúc đă có hàng triệu người Việt Nam đối đầu nhau từ hai phía. Dân tộc Việt Nam đă kháng chiến trường kỳ chống các thế lực xâm lược liên tục 30 năm dưới ngọn cờ duy nhất của Hồ Chí Minh, trong đó giai đoạn cuối cùng từ sau khi kư Hiệp định Paris ngày 27/1/1973 đến ngày 30/4/1975 chỉ là hồi kết của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Ngay cả trong giai đoạn này chính quyền Nguyễn Văn Thiệu cũng chưa bao giờ thoát ra ngoài ṿng bảo trợ của Mỹ. Nh́n nhận đúng về ông Dương Văn Minh - Quay trở lại câu chuyện của Việt Nam, thưa ông khi nói về ngày 30/4, nhiều người có ư tiếc bởi hồi đó, ông Dương Văn Minh có ư bàn giao chế độ nhưng các chiến sĩ của ta đă yêu cầu ông ấy phải đầu hàng vô điều kiện. Cũng trong bài trả lời phỏng vấn nhân 30 năm ngày thống nhất đất nước, nguyên Thủ tướng Vơ Văn Kiệt có ư muốn đánh giá lại vai tṛ của ông Dương Văn Minh. Theo ông, nên nh́n nhận như thế nào về cho đúng về vấn đề này? Ở đây có hai ư: vai tṛ của ông Dương Văn Minh và việc buộc nội các Dương Văn Minh đầu hàng vô điều kiện. Liên quan đến ư thứ nhất: Cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước thành công không phải chỉ dựa trên sức mạnh quân sự thuần túy, mà là được định đoạt bởi sức mạnh tổng hợp đấu tranh chính trị-quân sự-ngoại giao của toàn dân tộc Việt nam. Ở miền Nam tư tưởng đó phần nào được phản ánh trong thế trận "3 mũi giáp công". Tôi là một trong số những người trực tiếp tham gia quá tŕnh nghiên cứu và thực hiện "vừa đánh, vừa đàm" trong cuộc đàm phán "bí mật" giữa ta và Mỹ tại Paris. Trong đó nội dung giải pháp có nhiều phương án, cả về quân sự và chính trị. Trong các loại phương án giải pháp chính trị, tôi biết rằng ta có liên lạc riêng với ông Dương Văn Minh trao đổi về vai tṛ ông có thể giữ theo từng loại phương án với thu xếp của ta và thông qua người phía ta cài vào nội các của ông. Những động thái trên thực tế đă hạn chế ư chí kháng cự của quân đội Sài G̣n và làm tê liệt hệ thống hành chính của chế độ cũ trước thời khắc quan trọng ngày 30/4 đă thể hiện phần nào hiệu quả của một cuộc đấu tranh tổng lực bằng vận động giải pháp chính trị, nổi dậy tại chỗ phối hợp chặt chẽ với 5 mũi tiến công của các quân đoàn chủ lực quân giải phóng. Chúng ta biết rằng vào thời điểm cuối tháng 4/1975 nếu Nguyễn Văn Thiệu và bè lũ c̣n nắm quyền và thực hiện "tử thủ" như ở Xuân Lộc th́ chắc chắn ta không có một Sài G̣n giải phóng c̣n nguyên vẹn và chắc chắn phải hy sinh nhiều sinh mạng hơn. Tôi từng được nghe kể lại việc Chủ tịch Hồ Chí Minh đă không bằng ḷng gọi một trận chiến tiêu diệt nhiều sinh mạng đối phương là một trận đánh đẹp, bởi Người cảm thông sâu sắc nỗi đau của những gia đ́nh bị mất con em dù ở phía nào đi nữa. Người từng huấn thị trong kháng chiến là: "Đánh mà thắng là giỏi, đánh thắng mà tổn thất ít càng giỏi hơn. Không đánh mà thắng là giỏi hơn cả". Như vậy Chiến dịch Hồ Chí Minh đại thắng với tổn thất được hạn chế tối thiểu quả là một kỳ tích oanh liệt trong lịch sử quân sự. Trên tinh thần đó, theo tôi ông Dương Văn Minh có mặt mà ta cần nh́n nhận đúng mức. Ngoài ra tôi biết rằng gia đ́nh ông Dương Văn Minh có những người thuộc hàng ngũ ta như em trai ông lúc bấy giờ là sĩ quan cấp trung tá Quân đội nhân dân Việt Nam, hoặc như con trai ông là Dương Minh Đức là cốt cán của ta trong nhóm Việt ngữ, ṇng cốt của phong trào Việt kiều tại Pháp trong thời kỳ chống Mỹ cứu nước. Nay anh Dương Minh Đức đă qua đời nên tôi muốn nói rơ rằng Đức là cầu nối kín đáo giữa ta với ông Dương Văn Minh. Tôi chắc rằng những người thân đă có ảnh hưởng và tác động nhiều đến suy nghĩ và hành động của ông Minh. Tôi luôn tin rằng phần đông người Việt Nam ḿnh đều có ḷng yêu nước thương ṇi, thường bộc lộ rơ nhất vào những thời điểm trọng đại của dân tộc. Về ư thứ hai: Đơn vị quân giải phóng tiến vào Sài g̣n đầu tiên đă buộc ông Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng vô điều kiện. Về sự kiện này tôi nghĩ rằng anh em vào dinh Độc lập chắc là họ không thể làm khác trong không khí hừng hực tiến công lúc bấy giờ và làm sao anh em biết thực sự về việc ông Dương Văn Minh quan hệ với ta như tôi vừa kể trên. V́ vậy sau 35 năm nh́n lại sự kiện lịch sử, rất khó nói rằng có thể có cách ǵ khác hơn xảy ra vào thời điểm đó. Bao dung, độ lượng sẽ làm tan đi băng giá quá khứ - Từ góc nh́n của một nhà ngoại giao đă nhiều năm gắn bó với công tác Việt kiều, theo ông, chúng ta có thể làm ǵ hơn để không c̣n phải nói, phải bàn về vấn đề ḥa hợp dân tộc, để ngày 30/4 sẽ là ngày vui của toàn dân tộc Việt Nam? Tôi thấy rằng ngày 30/4 từ 35 năm nay đă là ngày lịch sử của dân tộc. V́ đó là ngày khao khát chờ đợi của bao thế hệ người Việt Nam, là ngày đánh dấu sự kiện một nước "nhược tiểu" đă bền bỉ "lấy sức ta tự giải phóng cho ta", thắng hai đế quốc to là Pháp và Mỹ, một kỳ tích có một không hai trong lịch sử thế giới với sự lănh đạo của một con người đầy đức độ là Hồ Chí Minh. Tôi nghĩ khó có ǵ có thể làm lu mờ ư nghĩa lịch sử vĩ đại này. Với ngày 30/4 chúng ta đă qua được chặng đường đầu tiên "Nước ta hoàn toàn độc lập" để tiếp tục thực hiện "Dân ta được hoàn toàn tự do" và tiến tới "Đồng bào ta ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành", tức là thực hiện phương châm trước sau như một của nước Việt Nam kể từ ngày quốc khánh 2/9/1945 là "Độc lập-Tự do-Hạnh phúc". Trong 35 năm qua, xét về quan hệ quốc tế chúng ta được chứng kiến một nước Việt Nam đă "ḥa giải" tốt đẹp với các đối thủ cũ là Nhật và Pháp và hôm nay quan hệ với Hoa Kỳ cũng đang ngày càng thân thiện. Cả ba nước đă và đang trở thành đối tác chiến lược và đối tác hàng đầu của Việt Nam. Đó là thiện chí của tất cả các phía, nhưng cũng là minh chứng cho truyền thống ḥa hiếu cao thượng của dân tộc Việt Nam. Trong hoàn cảnh chung như vậy, những người Việt Nam ở các nước đó đang giữ mối liên hệ rất gắn bó với bà con ḿnh trong nước và họ đang đầu tư bằng nhiều cách về cho gia đ́nh và cho đất nước. Các cựu chiến binh, vốn là những người trực tiếp đối đầu quyết liệt trước đây từ hai phía, nay trở thành lực lượng tích cực giao lưu, tăng cường hiểu biết lẫn nhau để ḥa hợp và hàn gắn vết thương. Đối với tâm lư của nhiều người trong thế hệ trước, điều này không dễ dàng chút nào, nhưng tấm ḷng bao dung, độ lượng sẽ làm tan đi băng giá của quá khứ. Những lời Chủ tịch Nguyễn Minh Triết và các nhà lănh đạo Việt Nam đă phát biểu với bà con Việt kiều khi sang thăm Hoa Kỳ và nhân dịp Tết Nguyên đán vừa qua chứng tỏ Chính phủ đang cố gắng cải thiện tốt hơn môi trường trong nước để "mở rộng ṿng tay" đón nhận tất cả những người con Việt Nam về với đất nước. Từ trải nghiệm của tôi trong nửa thế kỷ gắn bó với Việt kiều, tôi tin chắc rằng sâu thẳm trong mỗi con người, hầu hết chúng ta đều có tấm ḷng với đất nước, mong cho quê hương được ḥa b́nh và gia đ́nh được hạnh phúc. Đấy chính là mẫu số chung của những người con dân Việt Nam và cùng với tấm ḷng bao dung, độ lượng, đó sẽ là cơ sở vững chắc cho "ḥa hợp dân tộc" và "hàn gắn ḷng người". V́ vậy, chúng ta có thể tin vào một tương lai tốt đẹp không chỉ của riêng đồng bào ḿnh, mà là tương lai của dân tộc ta ḥa cùng với các quốc gia khác trên thế giới đang xích lại gần, hội nhập, gắn bó với nhau. Con đường đi lên hạnh phúc của dân tộc Việt Nam c̣n lâu dài, khó khăn, nhưng nếu kiên tŕ "Đổi mới" chắc là chúng ta sẽ thành công. - Xin cám ơn cựu đại sứ Vơ Văn Sung. |
mẩu số chung là để chế độ cộng sản tiếp tục chính sách đàn áp,cướp bốc tàn ác với dân tộc Việt Nam,duy trì chế độ thối nát đầy tham nhũng,hối lộ,cữa quyền hèn với giặc ác với dân mình đó là cái mẩu số chung mà ông gìa nầy muốn nói...Đừng nghe những gì cộng sản nói........
|
Ông Thiệu chết đi nhưng câu nói bất hủ vẫn c̣n đúng cho tới bây giờ, hết.
|
| All times are GMT. The time now is 05:54. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.