Vẩn còn đây đó
Xuân đi rồi xuân đến
Tết lại rồi tết qua Xuân này thêm xuân nữa Riêng ta ...vẩn xa nhà Xuân về trên xứ lạ Chạnh lòng nhớ xuân xưa Pháo hồng hương hoa thắm Xôn xao người lễ chùa Trẻ con khoe áo mới Mừng tuổi bao lì-xì E-ấp che vành nón Mộng mơ gái xuân thì Thấm thoát mà như đã Cuộc đời làm bể dâu Ước mơ xưa vụn vỡ Phong sương nhuộm tóc màu Xuân nay về xứ lạ Tết vui...người cứ vui Nâng ly...mình ta chúc Chúc ta...thêm tuổi đời... |
Sàigòn ơi em vẩn mãi
Sàigòn ơi em vẩn mãi
Quê hương ngày ấy đã xa xôi Có nhớ có thương cũng thế thôi Gởi niềm tâm sư vào trang giấy Chữ ngã,đời nghiêng sầu chưa vơi Chia tay chẳng nói lời ly-biệt Ta mất nhau rồi sài gòn ơi Tháng tư trời nổi cơn cuồng nộ Biển dậy ba đào biển cuốn trôi Sài gòn tỉnh thức hồn ngơ-ngác Cảnh cũ,tang thương cuộc đổi dời Phố phường diêm dúa thay áo mới Trơ-tráo đường qua những mặt người Khói mù bụi phủ hờn sông,núi Tình người cô đặc nước kinh đen Hỏi người có thẹn anh linh cũ Hay đã quên rồi người đã quên Trách đời đen bạc...đời thêm bạc Như những con đường đã đổi tên Phong trần dẫu có phai hương sắc Trong ta em vẩn mãi tinh nguyên. |
KHOẢNG CÁCH
Khoảng cách
Ta với người cũng đồng là dân việt Cũng da vàng cùng máu đỏ như nhau Nhưng gọi nhau bằng hai tiếng đồng bào Nghe lạc lõng...nghe sao mà xa lạ... Người lớn lên giữa hận thù,xảo trá Dưới mái trường người học tánh hung hăng Chủ nghĩa ngoại lai người khắc vào tâm Dựng cò đỏ máu lồng theo chân bước Người tự hào...ta đánh vì trung quốc Vì liên xô ta chẵng tiếc máu xương Vung búa liềm người tàn phá quê hương "Giết,giết nữa bàn tay không ngừng nghĩ"... ( của một thằng VC) Ta sinh ra giữa miền nam bình dị Lời mẹ ru kẽo kẹt tiếng võng đưa Cánh diều con hồn bay bổng tuổi thơ Trường,lớp nhỏ sách đèn cùng chúng bạn Bài đức dục công dân thầy,cô giảng Chở nghĩa tình khai sáng lủ chim non Kính mẹ,cha tròn nghĩa đạo làm con Gương hùng liệt những anh hùng dựng nước Nếm mật nằm gai cũng không chùn bước Dặn đời sau ráng gìn giữ vẹn toàn... Người rước giặc về đốt phá xóm làng Mang chủ nghĩa mác,lê gieo thù hận Chiến tuyến chia đôi...người nam kẻ bắc Huynh đệ tương tàn bắn giết lẩn nhau Hố hận thù càng lúc lại thêm sâu Vầng tang trắng chít lên đầu con trẻ Mậu-thân đó mãi vẩn còn rơi lệ Món nợ nầy người chẳng dễ gì quên Bao nấm mồ chồng chất những oan khiên Người tráo trở...miệng đời càng khinh miệt... Ta với người cũng đồng là dân việt Cũng da vàng cùng máu đỏ như nhau Nhưng...gọi nhau bằng hai tiếng đồng bào... ...Ta thẹn với những hồn oan đã khuất... H.C |
NỔI NHỚ VÀ NỔI BUỒN
NỔI NHỚ VÀ NỔI BUỒN
Có đôi khi thấy buồn Chợt nhớ về con đường Có hàng me bóng mát Che mái tóc người thương Nhớ góc phố lầy lội Trắng trời mưa bóng bay Mẹ già lê chân mõi Oằn gánh nặng đôi vai Thời gian cũng vội-vã Theo chân người ngược xuôi Chào nhau bằng ánh mắt Kèm theo những nụ cười Dẫu đời còn khốn khó Hy-vọng vẩn không nguôi Mong bầy con nhỏ dại Mai sau lớn nên người Chiến tranh mù lửa khói Tàn phá trời quê hương Những vành khăn tang trắng Trắng đêm dài nhớ thương Ước mơ bổng sụp đổ Hy-vọng cũng vỡ tan Thiên đường nào đâu thấy Giữa địa ngục trần gian Đời chồng thêm gánh khổ Trĩu nặng thêm bờ vai Mẹ già lê bước mõi Ngày qua lại theo ngày Có đôi khi thấy buồn Tin đến từ quê hương Những mạng người nằm xuống Vì cố giữ mãnh vườn Quê hương ôi quê hương Nổi nhớ và nổi buồn. |
LÒNG THAM CỦA CON NGƯỜI
LÒNG THAM CỦA CON NGƯỜI
Thế giới giờ nóng bỏng Lửa cháy rực Trung Đông Ukraine pháo dồn dập Cửa nhà theo nhau sập Thây người chất đầy đồng Thêm Biển Đông dậy sóng Những cái đầu đang nóng Chực chờ tranh cướp nhau Chỉ vì một rẻo đất Chỉ vì một cái ao Lòng tham thật vô đáy Riết rồi sẽ ra sao Bây cứ hè nhau đánh Chết bớt được thằng nào Càng thêm đỡ chật đất Cho thế hệ mai sau Mộng chủ nghĩa bành trướng Mạng người thua bó rau Những cái đầu bệnh hoạn Chỉ thích chém giết nhau Thế giới giờ điên loạn Người với người giết nhau. |
DIỂN BIẾN TỰ PHÁT
DIỂN BIẾN TỰ PHÁT
Dép râu vừa tậu xe hơi Nghênh ngang diễu phố bóp còi ní-ne Thiên hạ tấp vội vô lề Xổ tràng tiếng pháp...Đu Me chúng mày Dép râu cứ tưởng là hay Chân ga,chân thắng xe quay vòng-vòng Bà con nhìn thấy mát lòng Cột cờ,biểu ngữ đỗ ầm vỡ tan Dép râu chưa hết bàng hoàng Chửi thằng tư bản điếm đàng lưu-manh Chế xe mà không có phanh Làm ông vỡ mặt tanh bành (con) xe...(Chiếc) Xưa theo du kích dưới quê Xe bò ông chở nái xề êm ru Đường lên việt bắc chiến khu Băng đèo,vượt suối ông đu vèo vèo Giờ ngồi một đống chèo queo Máu me đỏ mặt củ teo thụt vòi Ối đảng ơi!!!ối boác ơi!!! Tiền đưa tư bản có đòi được không Boác lừ đôi mắt hầm hầm Cái thằng phản động ông gông cổ mày Chủ trương đường lối đảng bày Vô sản chuyên chính sao mày chẳng nghe Học đòi tư bản ní ne Ô...Ê...chưa tỏ lái xe kiểu gì Bằng mua thì chỉ vất đi Giờ thì vỡ mặt...mai thì gặp ông Dép râu uất-ức trong lòng Giai cấp vô sản lạy ông con chừa Mai về vất cái bằng mua Văn hóa bổ túc cũng chưa muộn màng Chết nghèo...vô sản...gò hoang Chết giàu...cả đám quan làng tiển đưa Một lần lỡ dại đã bưa Thằng nào nói nữa ông bừa rụng răng Xéo nhanh đừng có lăng nhăng Chủ nghĩa bịp bợm ông quăng vào lò Thối còn hơn đống phân bò Đừng hòng giỡ mãi cái trò mị dân |
CHÁN!!!
CHÁN!!!
_______ Có bầy khỉ Sống cùng người Được chủ nuôi Không phải để tiêu khiển Mà dạy chúng những trò bần tiện Chúng trêu ghẹo phá phách Trộm cắp chẳng chừa nơi Chủ tươi cười khen... Giỏi Chủ cho mặc áo mới Khệnh khạng chúng la-cà Hết đầu trên xóm dưới Lâu dần khỉ tha hóa Cứ tưởng mình là người Chúng ngang tàng,hống hách Gheo rắc nổi kinh hoàng Người lắc đầu Ngao ngán Than vãn Chán!!! Có chửi cũng vậy thôi Chúng đâu hiểu gì Chủ,tớ nào khác chi Đều là thứ vô tri Có chửi măi,chửi măi Chắng thay đổi được gì Thay vì... Lôi đầu thằng chủ nó Đập chí chết cho chừa Dạy chúng bài học Cho chúng biết Thế nào là con vật Thế nào là con người Trời,đất đã định rồi Con người,con vật Không chung cùng một ngôi Chỉ một lần thôi Sao cứ ngồi than vãn Chán!!!!! |
ÔNG PHỔNG ĐÁ
ÔNG PHỔNG ĐÁ
____________ Anh đã quay về...nơi đã đi Thoạt nhìn cứ ngỡ Trạng vinh quy Cười nói,nói cười trong vô-thức Như những ngoại nhân chẳng biết gì Anh có tìm về nơi chốn cũ Những ngày những tháng lê chân tù Mộng lớn không to bằng củ sắn Nhục nhằn roi vọt dưới đòn thù Anh có về ngang qua lán,trại Từng chiều mưa núi lạnh se da Co ro cố nuốt trôi đường lối Bụng đói cồn cào phân chẳng ra Anh có ghé thăm nghĩa địa xưa Bạn anh nằm đó dưới mộ khô Anh hùng tử...khí hùng nào tử Sống nhục,ươn hèn thêm nhuốc nhơ Trong rừng bia,rượu quanh gái đẹp Trầm bổng,du dương Oanh,Yến ca Có nghe ai oán lời gào thét Những xác thuyền nhân sóng cuốn xa Anh giờ bình thản như người lạ Chẳng thấy,chẳng nghe chẳng biết gì Máu lệ dân oan đang đổ xuống Gia đình ly-tán,cửa nhà tan Từng giọt rượu nồng anh đang uống Là từng giọt máu của dân oan Anh giờ ích-kỷ và xa lạ Biển đảo mất còn có xá chi Tổ quốc của ai anh nào thiết Trách nhiệm giờ đây anh phủi tay Danh dự lời thề bay theo gió Anh như phổng đá cứ trơ trơ. (HC) |
All times are GMT. The time now is 11:08. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.