![]() |
Ngày 2/6, báo Tiếng Dân đăng tải bài viết của Luật sư Đặng Đ́nh Mạnh với tựa đề “Sao lại hồ hởi với việc Osin bị bắt?”.
Kèm theo bài viết là lời b́nh của báo Tiếng Dân, cho biết: “Mặc dù truyền thông “lề Đảng” vẫn chưa xác nhận, nhưng thông tin nhà báo Huy Đức, (tên thật là Trương Huy San, bút danh Osin), tác giả “Bên Thắng Cuộc” bị bắt, đă làm nóng cộng đồng mạng. Một số người cho rằng, nhà báo Huy Đức là người của phe này, phe kia, nhưng chúng tôi nghĩ, ông chỉ đơn giản là một cây bút bất đồng chính kiến đang sống trong thể chế độc tài. Những bài viết của ông nói lên quan điểm của ḿnh, hoàn toàn khác với quan điểm của nhà cầm quyền, cho nên, chuyện ông bị bắt chỉ là vấn đề thời gian, và có thể, ông cũng đă đoán trước được, bởi trong chế độ này, dám viết như ông không bị bắt mới là lạ.” Sau đây là bài viết của Luật sư Đặng Đ́nh Mạnh: Sau khi cô Lê Nguyễn Hương Trà (tức Cô gái Đồ Long) cây viết thạo tin nhất Việt Nam đưa tin, nhà báo Huy Đức (tức Trương Huy San, Osin) vừa bị bắt giữ, khởi tố h́nh sự và khám xét nơi ở, th́ khá nhiều bạn tỏ vẻ hồ hởi?! Tôi hơi ngạc nhiên, v́ nếu không có mối thâm thù riêng tư ǵ với Huy Đức, th́ sao các bạn lại vui như vậy? Theo dơi Huy Đức từ lâu, tôi nhận thấy, anh ấy là người rất điềm đạm trên trang Facebook của ḿnh, không sa đà vào những tranh căi trước những lời b́nh luận trái chiều hoặc khiêu khích. Nếu các bạn cho rằng, Huy Đức là người được ông Trọng chống lưng, tôi đồng ư. Nếu các bạn cho rằng, Huy Đức là cây viết đấm đá cho phe cánh trong chế độ, tôi vẫn đồng ư. Nhưng những điều đó chưa đủ vẽ lên chân dung đầy đủ của Huy Đức, để mà chúng ta có thể phán xét, quy chụp. Chắc nhiều bạn c̣n nhớ, Huy Đức đă là tác giả của bộ sách Bên Thắng Cuộc, khi đưa công khai ra trước công chúng toàn bộ chuyện cung đ́nh của chế độ, kéo dài trong nhiều thập kỷ, liên quan đến hàng trăm nhân vật, sự kiện, mang tầm vóc lịch sử. Trong đó, có nhiều nhân vật, sự kiện công chúng chỉ biết qua sự xét đoán, thông tin rời rạc, th́ nhờ nhà báo Huy Đức, qua bộ sách Bên Thắng Cuộc, mà các sự kiện đó đă được xác nhận là sự thật lịch sử. Không chỉ là sự thật lịch sử, mà c̣n cho thấy rơ bản chất phản động, là bộ mặt thật đầy xấu xí của chế độ. Thỉnh thoảng, trên trang mạng xă hội của ḿnh, Huy Đức vẫn đăng tải các bài viết có nội dung đánh giá về chính sách, về nhân vật chính trị đương thời… Như lời một kư giả đang làm việc tại một đài truyền thông lớn của Hoa Kỳ có trụ sở tại DC, đă đánh giá về Huy Đức, khi biết tin anh ấy bị bắt giữ: “Huy Đức viết đánh thẳng vào đầu năo, chứ đâu phải là người chỉ đánh từ vai trở xuống…”. Tuy nhiên, chúng tôi cũng thừa nhận, Huy Đức đă không viết để “đánh” người chống lưng cho ḿnh. Chỉ với từng ấy việc, Huy Đức đă là cây viết gần đúng với thiên chức nhà báo nhất mà chúng ta đă từng biết. Anh ấy bị bắt giữ, khởi tố h́nh sự, chứng tỏ anh ấy đă viết những điều mà chế độ không cho phép viết. Cho thấy, anh ấy đă bản lĩnh hơn cả hàng vạn cây viết được xưng danh nhà báo cách mạng, nhưng chỉ viết một chiều, kể cả viết dối trá và viết những điều được phép viết. Thậm chí, cho dù chúng ta không hài ḷng hoặc có quan điểm trái ngược với những vấn đề mà nhà báo Huy Đức đă từng viết, đề cập, th́ việc chế độ đàn áp anh ấy chỉ v́ những bài viết thể hiện quan điểm chính trị của một người, th́ cũng vẫn là bất công. V́ lẽ, thế giới văn minh không ai cầm tù những người có quan điểm, nhận thức và viết trái với chính sách, quan điểm của chính quyền cả. Tôi đă từng thấy nhiều bạn trích dẫn câu nói kinh điển, thường được cho là của Voltaire, nhà văn, nhà tư tưởng Pháp quốc, rằng: “Tôi không đồng t́nh với những ǵ bạn phát biểu, nhưng tôi sẵn sàng chiến đấu đến chết để bảo vệ quyền được phát biểu của bạn”. Cho nên, lúc này, hồ hởi trước việc nhà báo Huy Đức bị chế độ bắt giữ, khởi tố h́nh sự, chẳng khác nào chúng ta hồ hởi trước quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí bị chế độ tước đoạt cả! Thu Phương |
Ngày 29/5, thông tin nhà báo Huy Đức bị Công an bắt và khám xét nhà đă tràn lan trên mạng xă hội. Tuy nhiên, đến nay, báo chí nhà nước vẫn im thin thít. Họ đang bị “khóa mơm”, chưa được phép nói về vụ bắt bớ này. Chỉ đến khi nào Bộ Công an cho phép, th́ họ mới được nói, và phải nói theo nội dung mà Công an cung cấp.
Kiếp báo chí nô bộc, ngay cả trong trường hợp được phép mở mồm, th́ họ cũng không có quyền đưa tin theo đúng sự thật. Trước đây, ông Nguyễn Cao Trí – đại gia, chủ dự án khu du lịch Đại Ninh, cũng “mất tích” nhiều tháng, trước khi ông Tô Ân Xô công bố lệnh bắt giam. Cách hành xử của Bộ Công an chẳng khác nào phường trộm cắp. Là cơ quan công quyền, nhưng họ lại không công khai việc bắt giữ người, th́ đó là bắt cóc, là cách hành xử của xă hội đen. Bộ Công an được mệnh danh là “lực lượng chấp pháp”, tức là, họ cần phải làm việc theo đúng quy định của pháp luật, nghĩa là, phải công khai minh bạch, và phải theo đúng tŕnh tự tố tụng, chứ không thể giấu giếm. Giấu giếm thông tin bắt người là hành động của một chính quyền không có chính danh. Vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh từ Đức, rồi âm thầm mang về Việt Nam, là cách làm của xă hội đen, của băng đảng tội phạm. Và hành vi bắt cóc của Tô Lâm, đă khiến nhiều thuộc hạ bị Đức bắt giữ, và kết tội h́nh sự, đồng thời cũng khiến chính quyền Slovakia chỉ đích danh Tô Lâm là tội phạm. Bắt cóc là bất hợp pháp, cho dù là ở bất kỳ quốc gia nào. Bộ Công an không chỉ bắt cóc một ḿnh Trịnh Xuân Thanh, hay Nguyễn Cao Trí, mà họ c̣n bắt cóc rất nhiều người khác, cả trong và ngoài nước. Tất cả những vụ bắt cóc này đều theo kịch bản, âm thầm bắt, có thể bắt tại nhà hoặc chặn bắt ngoài đường, sau một thời gian thẩm vấn, thu thập thông tin, rồi mới công bố lệnh bắt với báo chí. Trường hợp của nhà báo Huy Đức rất có khả năng cũng theo những kịch bản như thế này. Hiện nay, Tô Lâm đang củng cố quyền lực ở thượng tầng. Chế độ này vốn đă lưu manh hóa lực lượng công an từ lâu, tuy nhiên, với việc Tô Lâm lên nắm quyền, th́ mức độ lưu manh hóa c̣n kinh khủng hơn nữa. Mức độ của sự lạm quyền, chà đạp nhân phẩm người dân sẽ c̣n cao hơn, nhất là việc bắt cóc sẽ càng trở nên phổ biến hơn. Đây chính là cách làm ưa thích của những tên độc tài khát máu, khét tiếng trên thế giới. Thượng tầng chính trị vẫn đang đấu đá, chưa ngă ngũ. Phe Tô Lâm chưa hoàn toàn làm chủ được cuộc chơi. Nhưng một khi, phe Tô Lâm hoàn toàn thắng thế, nắm chắc Bộ Công an, th́ xem như, Tô Lâm sẽ nắm được quyền lực tuyệt đối. Lúc đó, tṛ chơi bắt bớ tùy tiện sẽ được triển khai theo ư của Tô Lâm. Lúc đó, nhà nước này sẽ biến thành nhà nước khủng bố. Tô Lâm đang dọn đường để tiến đến chiếc ghế quyền lực nhất trong Đảng, bằng bạo lực. Bạo lực với người dân, bạo lực với những ư kiến trái chiều, và bạo lực cả với “đồng chí” của ông. Có khả năng, một thời kỳ loạn lạc sẽ bắt đầu, với một lực lượng kiêu binh mới lên ngôi. Ở thời điểm này, dù chưa nắm được quyền lực tuyệt đối, mà quân của Tô Lâm đă cho thấy sự lưu manh hóa một cách rơ rệt. Không biết, khi nắm trọn quyền lực trong tay, th́ lực lượng được mệnh danh là “chấp pháp” sẽ c̣n lưu manh tới mức nào. Vụ bắt giữ một cách âm thầm đối với nhà báo Huy Đức, được coi là hồi chuông cảnh báo cho những ng̣i bút phản biện. Sẽ không có ai an toàn, dù có hiểu biết rơ về luật pháp và thái độ ôn ḥa. Ở một đất nước mà luật pháp không được nhà cầm quyền coi trọng, th́ làm nghề viết, nhất là viết về vấn đề chính trị nhạy cảm, là một nghề nguy hiểm. Hoàng Phúc |
Tối ngày 7/6/2024, báo chí lề đảng đồng loạt đưa tin Cơ quan an ninh điều tra Bộ Công an đă ra quyết định khởi tố bị can, lệnh bắt tạm giam đối với nhà báo Trương Huy San (Osin Huy Đức) và luật sư Trần Đ́nh Triển (trưởng Văn pḥng luật sư V́ Dân, Đoàn luật sư TP Hà Nội) về tội Lợi dụng các quyền tự do dân chủ, theo điều 331 Bộ luật h́nh sự.
Phía công an kết luận hai ông này đă đăng tải lên mạng xă hội facebook nhiều bài viết xâm phạm lợi ích của nhà nước. Sau khi bị bắt, cả hai tài khoản của hai ông này đă bị khóa. Phải sau một tuần kể từ khi hai ông này bị bắt giữ theo những thông tin trên mạng xă hội từ ngày 1/6, phía công an mới ra thông báo chính thức việc bắt giữ này. Điều này cho thấy xu hướng của phía công an Việt Nam thời gian gần đây là cứ bắt trước rồi ra thông báo lệnh bắt và khởi tố sau. Và thông tin việc bắt giữ này chỉ được tung ra sau một ngày từ khi Lương Tam Quang lên chức Bộ trưởng Bộ Công an. Cả Trương Huy San và Trần Đ́nh Triển đều cùng đồng hương Hà Tĩnh, có thể đây là “lệnh” từ phe Hưng Yên của Tô Lâm nhằm bịt miệng và triệt hạ phe Nghệ Tĩnh sau khi đă nắm được quyền lực. Nhà báo độc lập Trương Huy San bị bắt chỉ sau vài ngày ông này đăng tải một số bài viết trên mạng xă hội chỉ trích các chính sách của giới cầm quyền Việt Nam, trong đó nêu đích danh Tô Lâm và Nguyễn Phú Trọng. Chính quyền Việt Nam đang sử dụng tùy tiện điều như 331 BLHS như một công cụ để đàn áp không chỉ giới bất đồng chính kiến, mà cả nhà báo, luật sư, dân oan… đều là nạn nhân dưới chế độ do ĐCSVN cầm quyền. Một chính quyền đảng trị và “công an trị” hơn dưới thời Tô Lâm và Nguyễn Phú Trọng đang đẩy đất nước và nhân dân đến một tương lai đầy đen tối. Gia Minh |
Nguyễn Thị Tịnh Thy: Huy Đức, anh chết cũng được rồi!
Văn là người. Người xưa đă nói thế, không sai! Những ǵ ta viết, kể cả cái comment ngăn ngắn, cũng chính là con người của ta. Huy Đức viết báo, viết sách “Bên thắng cuộc”; tất cả những chữ nghĩa ở đó, là chính con người anh: trí tuệ, trách nhiệm, chính trực, can đảm, dấn thân, vô uư và chấp nhận hy sinh. Huy Đức khởi xướng chương tŕnh “Nhịp cầu Hoàng Sa” - xây nhà và trợ giúp cho các cựu binh Hoàng Sa và Trường Sa, bất kể họ ở phía nào. Huy Đức thực hiện chương tŕnh trồng rừng VARS, cả vạn cây xanh đă đứng vững trên đất, thành rừng. Cho đến bây giờ, “Bên thắng cuộc” là bộ sách về lịch sử Việt Nam sau 1975 do một cá nhân thực hiện với nhiều thông tin chân thật, thái độ khách quan và công bằng nhất. Đây là bộ sách đầu tiên không thuộc quan sử (sử do nhà nước chủ tŕ) mà thuộc tư sử (sử do cá nhân tự viết) tŕnh hiện diện mạo đất nước từ năm 1975 đến cuối thập niên 1990, với tất cả những điều được - mất, thành tựu và sai lầm, bằng quan điểm viết sử kinh điển có từ xưa: “Thuật nhi bất tác” - chép sử chứ không sáng tác lịch sử, không tô hồng hay bôi đen hiện thực, không bị chi phối bởi quyền lực và quyền lợi. Ba chữ “Bên thắng cuộc” là bản quyền của Huy Đức. Bất kỳ ai, để lại cho đời một định danh, một thuật ngữ, thành ngữ, điển cố,… là có thể xác định được tên tuổi của ḿnh với thiên hạ. Chỉ riêng nhan đề của bộ sách này, Huy Đức đă ghi tên tuổi của ḿnh vào lịch sử và ngôn ngữ Việt Nam hiện đại. Sau này, có thể có những cuốn sách lịch sử chân xác hơn, đầy đủ hơn, sống động hơn, hấp dẫn hơn “Bên thắng cuộc”. Nhưng “Bên thắng cuộc” của Huy Đức vẫn là một dấu mốc quan trọng cắm vào hành tŕnh lịch sử của dân tộc, v́ nó bước qua lời nguyền, khai sơn phá thạch cho sử Việt Nam sau 1975 vốn đóng băng với quan điểm viết sử là viết về thần tượng, thành tựu và chiến công. Bằng trách nhiệm và cái dũng của người dám “viết dưới giá treo cổ”, sử của Huy Đức không chỉ có thắng lợi, mà c̣n là sử kư của sai lầm và mất mát, sử của những sự thật “chết người”. Kể cả sách và báo, anh dám viết những điều mà nhiều người không dám đọc, không dám đối diện, không dám thừa nhận; dù biết như thế, anh khó mà yên ổn. Tuy vậy, anh đă sử dụng cái quyền đầy hiểm nguy của người cầm bút - quyền chọn lựa viết sự thật và bày tỏ chính kiến của ḿnh. Khi nào th́ một người cầm bút có thể yên tâm mà chết đi? Đó là khi anh ta viết được một tác phẩm để đời. Huy Đức có những bài báo để đời, có bộ sách để đời. Anh chết cũng được rồi! Đời người, chỉ cần trồng một cái cây đă là đáng quư, Huy Đức trồng một rừng cây. Anh chết cũng được rồi! Nếu Huy Đức chết đi, ba chữ “Bên thắng cuộc” vẫn trường tồn, trường thọ; rừng cây anh trồng dẫu gặp thiên tai nhân hoạ, vẫn c̣n ít nhất là vài cây phương trưởng; những bài chính luận sắc sảo và bộ sách đồ sộ “Bên thắng cuộc” của anh dẫu gặp thị phi, vẫn có thể khai tâm trí cho một số người trên hành tŕnh theo đuổi tự do và dân chủ đầy gian nan của dân tộc. Chỉ cần như thế thôi, th́ đừng nói đến tạm giữ, khởi tố, bắt giam, tù đày; mà ngay cả bây giờ, nếu anh chết đi, th́ đă không lăng phí một đời. Sự đời, đôi khi án phạt lại là xác tín, là ṿng nguyệt quế cho nhân cách của một con người. Người yêu anh lẫn ghét anh, đều không làm được như anh. Trong ván cờ người, ván cờ đời, ván cờ đạo nghĩa, anh là “Bên thắng cuộc”. Một đời người, có bao nhiêu đâu, mà anh làm được nhiều việc đến thế. Chữ nghĩa cũng chừng ấy thôi, mà anh viết được những điều có sức nặng ngàn cân. Trước sau, vẫn luôn thấy anh “yêu đất nước này cay đắng”, anh đau đáu với dân tộc này, anh chọn con đường chông gai với tất cả trách nhiệm của một công dân - một trí thức - một người cầm bút. Nếu chết khi chưa làm được ǵ cho sự nghiệp và lư tưởng mà ḿnh theo đuổi th́ mới đáng tiếc, c̣n anh, những việc lớn anh đă làm được rất nhiều, hết sức hết ḷng rồi, th́ chết lúc nào chẳng được. Lập thân, lập nghiệp, lập ngôn – tam lập đó anh đă làm xong, làm một cách xuất sắc, th́ tai ách của cuộc đời cũng có hề chi. Phải không anh?! |
All times are GMT. The time now is 23:13. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.