Dân mạng đang xôn xao với câu chuyện về chú chó ở Đà Nẵng bảo vệ chủ, chiến đấu với cẩu tặc để quay về nhà từ ḷ mổ sau 4 ngày 5 đêm bị bắt. Cũng có rất nhiều câu hỏi xung quanh độ tin cậy của câu chuyện này.
Về phía tác giả câu chuyện, chị Vơ Thị Lượng khẳng định là hoàn toàn có thật.
Nội dung như sau:
Tôi muốn chia sẻ cho hội một câu chuyện có thật. Đó là Pốp của tôi. Có lẽ nhiều anh chị và bạn bè ở đây sẽ khó tin nhưng là sự thật.
Ngày 5.4, vào lúc 21 giờ 30 tối, bọn đập chó gồm 2 thằng lợi dụng lúc chỉ có ḿnh mẹ tôi ở nhà th́ kéo cửa rào vào bắt chó. Bọn chúng cầm theo gậy, roi điện và bao. Nhà nuôi 3 bé chó nhưng 2 bé không biết giữ nhà, thấy người lạ là hoảng sợ núp.
Mẹ tôi nghĩ người đến nhà ban đêm ở quê là người quen nên ra mở cửa. Mẹ vừa mở cửa th́ 1 thằng cầm gậy chỉ vào mặt mẹ tôi để uy hiếp. Một thằng đ̣i túm 3 con chó đang trong nhà. Ngay lúc đó, Pốp vồ vào cắn tên uy hiếp mẹ th́ tên kia trùm bao tải Pốp và chạy luôn. Mẹ cùng vài người ở xóm đuổi theo, chỉ lôi lại được cái bao tải, c̣n Pốp của tôi bị tóm đi mất.
Gia đ́nh buồn bă, ai cũng khóc và lúc đó không nghĩ ra ǵ ngoài tuyệt vọng. Sáng hôm sau, tôi có đi t́m Pốp ở vài chỗ cầy tơ gần khu vực đó nhưng không có, nên cứ nghĩ nó đă bị bọn chúng làm thịt rồi.
Song hôm 9.4, khi mẹ con tôi về nhà và mở cửa th́ thấy Pốp. Pốp vồ lấy mẹ tôi một cách sung sướng. Tôi rớt nước mắt. Pốp đă chiến đấu rất kiên cường để thoát chết. 4 đêm cả nhà mất ăn mất ngủ, nằm nói chuyện cứ rơi nước mắt, nghĩ thương cho Pốp. Thế mà Pốp quay về như kiểu chết đi sống lại vậy.
Không tin nổi đây là sự thật. 4 đêm 5 ngày không phải là khoảng thời gian c̣n hy vọng khi Pốp rơi vào tay bọn ḷ mổ. Đây là những vết thương mà bọn chúng đă cố t́nh giết Pốp nhưng không thành.
Chó bảo vệ chủ, chiến đấu với cẩu tặc 4 đêm 5 ngày để về nhà.
Dù có di đâu có xa xôi cách mấy, nó cũng t́m về chính cái nơi yêu thương nó.
Niềm vui bây giờ không thể kể hết được. Thật sự quá lâng lâng.
Không riêng chị Lượng mà nhiều người cảm động sau khi đọc chuyện này.
Bạn Hoàng Oanh viết: "Rơi nước mắt v́ con vật trung thành nhất. Mong bạn hăy chăm sóc pốp cẩn thận. Mong mau lành bệnh".
"Cảm thấy xót xa. Người ăn được một miếng thịt hả hê bảo ngon, nhưng có ai cảm nhận được sự đau ḷng của người chủ khi mất đi một người bạn nhất mực trung thành.Tôi đă từng ở trong cảm giác đó nên loại người mà tôi dị ứng nhất là trộm chó", bạn Thư chia sẻ.
Trang Ly/MTG