Đến nay đă hơn năm năm kể từ ngày người chồng thứ hai của tôi qua đời. Người ta nói tôi “sát chồng”. Điều đó khiến tôi sợ hăi khi nghĩ về một gia đ́nh hạnh phúc với người chồng thứ ba.
ảnh minh họa
Bố mẹ tôi là những công chức nhà nước. Tôi chưa bao giờ phải sống thiếu ăn, thiếu mặc. Tôi chỉ có nhiệm vụ duy nhất là chăm chỉ học hành và phấn đấu để đạt được kết quả tốt nhất mà thôi. Và không phụ ḷng mong đợi của bố mẹ, nhiều năm trôi qua tôi luôn đạt danh hiệu học sinh giỏi của trường. Nhiều lần tôi cũng đă đạt giải cao cấp quận. Trong mắt bạn bè, ai cũng nói số tôi sướng v́ có cuộc sống khá giả, vừa xinh đẹp lại tài năng. Nhưng tôi biết tất cả những ǵ tôi có là nhờ công sức phấn đấu của bố mẹ và cả sự quyết tâm của tôi chứ không phải tự nhiên mà có.
Tôi trải qua 3 năm cấp ba với kết quả học tập xuất sắc. Bố mẹ quyết định cho tôi đi du học. Nhưng bản thân tôi lại không thích thú với việc đi du học. Tôi đă xin bố mẹ đuợc tự quyết định lấy con đường đi của ḿnh. Không những không phản đối sbố mẹ c̣n tự hào khi thấy tôi đă trưởng thành và biết tự lập. Chính điều này đă càng khuyến khích tôi thực hiện ước mơ của ḿnh: trở thành một hướng dẫn viên du lịch. Tôi thi vào trường đại học khoa du lịch. Với lợi thế ngoại h́nh, biết giao tiếp và ngoại ngữ trôi chảy, tôi đă được nhận vào làm thêm ở vị trí hướng dẫn viên cho một công ty du lịch ngay từ khi kết thúc học ḱ 1 của năm thứ nhất.
Trong thời gian làm việc, tôi đă quen Tấn, là một doanh nhân Việt kiều. Tấn đă sống cùng gia đ́nh ở Singapo từ khi anh sang đó du học. Khi tôi gặp anh là thời gian anh về nước du lịch. Ngay từ những cuộc tṛ chuyện đầu tiên, tôi đă cảm thấy thật sự quư mến anh. Sau lần đầu tiên gặp gỡ ấy, chúng tôi liên lạc với nhau thường xuyên hơn. Dù mỗi người mỗi nơi nhưng t́nh cảm chúng tôi dành cho nhau rất chân thành. Khi tôi vừa ra trường th́ anh ngỏ lời muốn lấy tôi. Tôi hạnh phúc chuẩn bị cho buổi lễ trọng đại nhất trong cuộc đời ḿnh.
Nhưng hung tin báo tới khiến tôi quỵ ngă, chồng chưa cưới của tôi bị tai nạn ô tô trên đường ra sân bay về Việt Nam. Giây phút đó tôi thấy như có ai đang bóp chặt lấy trái tim tôi, không thở được, cũng không nói được ǵ. Nhiều tháng trôi qua mà tôi vẫn chưa lấy lại được b́nh tĩnh. Cứ mỗi lần nhắc đến anh là tôi khóc nấc lên. Tôi đă tưởng ḿnh sẽ không thể yêu ai khác nữa ngoài anh.
Sau đó hai năm, tôi gặp Mạnh, là đồng nghiệp mới trong công ty. Lúc này tôi đă lên vị trí điều hành các đoàn du lịch c̣n Mạnh là hướng dẫn viên du lịch. Dù vị trí của chúng tôi khác nhau nhưng điều đấy không ảnh hưởng đến t́nh cảm tôi dành cho Mạnh. Trải qua những ngày tháng cùng chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống, tôi nhận thấy Mạnh đă dần chiếm trọn trái tim tôi. H́nh ảnh về Tấn đă không c̣n ám ảnh tôi như ngày nào. Và tôi quyết định kết hôn với Mạnh khi anh ngỏ lời.
Chúng tôi sống hạnh phúc bên nhau được một năm th́ bất ngờ bác sỹ thông báo Mạnh mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối. Tôi cảm thấy bất lực khi nh́n chồng quằn quại v́ những cơn đau. Sau đó không lâu, chồng tôi qua đời. Sự ra đi của chồng khiến tôi suy sụp hoàn toàn. Tôi quyết định nghỉ làm, đi du lịch một thời gian.
Đi nhiều nơi, nh́n những số phận phụ nữ xung quanh ḿnh tôi mới cảm thấy rằng tôi vẫn c̣n có cuộc sống hạnh phúc hơn rất nhiều người. Tôi trở về và lại tiếp tục lao vào công việc để quên đi sự cô đơn quanh ḿnh. Nhưng đâu đó có những lời bàn ra tán vào về tôi.
Tôi không biết họ nói ǵ nhưng tôi cảm nhận được sự lảng tránh của họ đối với tôi. Công việc ngập đầu khiến tôi quên đi tất cả. Ngày qua ngày đối với tôi chỉ có công việc là bạn.
Nhưng tôi cũng không ngờ rằng chính công việc lại khiến tôi gặp gỡ được Hoàng, một người đàn ông tuyệt vời. Anh là giám đốc của một công ty bất động sản. Anh đă lập gia đ́nh được năm năm th́ li dị vợ. Cuộc sống của anh có quá nhiều điểm giống tôi. Tôi và anh làm bạn với nhau v́ những sự đồng cảm ấy. Dù rất quư mến anh nhưng tôi cố gắng luôn giữ một khoảng cách nhất định v́ sợ rằng sẽ yêu anh lúc nào không biết. Nhưng không ai có cưỡng lại được lời nói của trái tim. Tôi lại yêu.
T́nh yêu này khiến tôi yêu đời hơn, sống vui vẻ lạc quan hơn. Hoàng mang lại cho tôi niềm hạnh phúc mà đă lâu lắm rồi tôi không c̣n được tận hưởng nữa. Nhưng xung quanh tôi lại là những tiếng x́ xào bàn tán. Tôi sững sờ khi người ta nói tôi là một người đàn bà “sát chồng”. Ai mà yêu tôi sẽ không bao giờ có được một cuộc sống hạnh phúc. Điều này khiến trái tim tôi đau đớn.
Liệu tôi có đúng là người đàn bà “sát chồng” như người ta nói? Và nếu ở bên tôi liệu Hoàng có bỏ tôi mà đi như hai người đàn ông tôi rất mực yêu thương trước đây? Tôi thực sự hoang mang. Tôi không thể tiếp tục mang đến điều không may cho những người tôi yêu thương nhưng tôi cũng không muốn rời xa Hoàng. Anh đă trở thành người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi lúc này.
Theo VNE