Bằng kính viễn vọng, các nhà thiên văn học đă phát hiện ra rằng, hố đen cũng “ợ hơi” sau khi “ăn xong” một hành tinh nào đó. Cái “ợ hơi” của hố đen này chính là quá tŕnh bức xạ phun ra từ miệng hố đen, ảnh hưởng tới các thiên hà xung quanh.
Các nhà khoa học Mỹ phát hiện ít nhất ba hố đen bao quanh bởi bụi vũ trụ nhiễm bức xạ trong khi nhóm nghiên cứu khác của Trung Quốc t́m thấy một, thông qua những h́nh ảnh từ kính viễn vọng WISE phóng vào vũ trụ năm 2009, RT hôm qua đưa tin.
"Đây là lần đầu tiên chúng tôi quan sát rơ dư âm dưới dạng ánh sáng hồng ngoại từ nhiều sự kiện phá hủy tinh cầu", Sjoert van Velzen, người đứng đầu nhóm nhà thiên văn học Mỹ, chia sẻ.
Hố đen siêu lớn, có khối lượng lớn gấp hàng trăm ngh́n hoặc thậm chí hàng triệu lần Mặt Trời và lực hấp dẫn mạnh đến mức ánh sáng không thể thoát ra, tồn tại ở trung tâm của hầu hết thiên hà. Khi một vật thể bị hố đen hút vào, không phải mọi thành phần của nó đều được tiêu thụ. Hố đen phun ra lượng bức xạ cực mạnh, một vệt năng lượng sáng chói mang tên "lóa ḍng đứt găy", có khả năng hủy diệt mọi thứ ở gần nó.
Giới nghiên cứu chưa hiểu rơ lóa ḍng đứt găy, nhưng các nhà thiên văn đưa ra giả thuyết có một lớp bụi vũ trụ cách hố đen một khoảng nhất định, đủ để hấp thụ bức xạ phát ra từ hố đen nhưng không bị lóa ḍng đứt găy thiêu rụi.
Theo lư thuyết, bức xạ ở lớp bụi sẽ tạo ra dư âm, dấu vết chỉ ra độ mạnh của lóa ḍng đứt găy và giúp cho các nhà quan sát hiểu rơ hơn về hố đen và ngôi sao bị nó nuốt chửng. Tuy nhiên, nghiên cứu công bố đầu tháng 9 của các nhà khoa học thuộc Đại học Johns Hopkins ở Baltimore, Mỹ cùng Đại học Khoa học Công nghệ Trung Quốc, chứng minh giả thuyết này thông qua quan sát thực tế.
Cùng với dư âm, hai nhóm nghiên cứu c̣n t́m thấy vùng chết xung quanh hố đen siêu lớn. "Hố đen phá hủy mọi thứ nằm giữa nó và lớp bụi, giống như thể hố đen phát quang không gian xung quanh bằng cách phát ra tia lửa", van Velzen cho biết.
Các nhà khoa học cho rằng quá tŕnh hố đen "ợ hơi" tạo ra những ngôi sao và định ra h́nh dáng ngân hà. Đây là hiện tượng rất phổ biến khi vũ trụ mới h́nh thành cách đây gần 14 tỷ năm.
"Nghiên cứu của chúng tôi xác nhận lớp bụi tồn tại, và chúng tôi có thể dùng nó để xác định độ lớn của năng lượng sản sinh khi hủy diệt một ngôi sao", Varoujan Gorjian, nhà thiên văn học ở Pḥng thí nghiệm Sức đẩy Phản lực của NASA tại Pasadena, California, Mỹ, chia sẻ.