Không giống như trong các tiểu thuyết mà Việt Cộng loan tải việc ông Stalin, nhà lãnh đạo Liên Xô rất mực kính ngưỡng Hồ Chí Minh, sự thật là hoàn toàn khác. Ông Stalin không những chẳng tôn trọng mà còn rất khinh bỉ tên giặc bán nước họ Hồ, hay còn có tên khác là Nguyễn Ái Quốc.
Thơ ca ngọi của Việt Cộng Tố Hữu. Hồ Chí Minh khoái sự tích gian hùng của Stalin và Mao nhưng thực tế hai người này rất khinh bỉ họ Hồ.
Tháng 11 năm 1945 ông Hồ Chí Minh có gởi cho Stalin một bức thư thông báo sự ra đời của “Nước Việt Nam Dân chủ”. Stalin cho lục lại hồ sơ của nhân vật Nguyễn Tất Thành ( Tên Nga là Nguyen Ai Kvak ) trong hồ sơ lưu trữ của Cọng sản Quốc tế.
Kết quả cho thấy đây là một người theo đảng Cọng sản Pháp, xuất thân là thợ rửa hình, từng có mấy tháng làm nghề viết các bản tin cho báo chí của CSQT tại Mạc Tư Khoa. Rồi sau đó đã bị 4 năm kỷ luật tại Mạc Tư Khoa vì bị tố cáo là bán các đồng chí của mình ( Quinn Judge, Ho Chi Minh, The missing Years, trang 206 ). Vì vậy Staline cho dẹp hồ sơ của Nguyễn Tất Thành qua một bên và quên ông này đi
Đến tháng 1-1946 ông Hồ gởi một bức thư nữa cho Stalin nhưng ngày nay văn khố Nga còn lưu lại bức thư được ông S.P.Kozyrep của Bộ ngoại giao Liên Xô phê bên cạnh “Không trả lời” ( Tài liệu của Bukharin đăng trên báo “Xưa và Nay”, Mạc Tư Khoa; số 55, tháng 9-1998; giáo sư Christopher Goscha sưu tầm).
Văn kiện này chứng tỏ ông Hồ Chí Minh và ông Stalin hoàn toàn không có liên quan gì với nhau trước năm 1945 cũng như sau 1945. Vì vậy các lời tuyên truyền rằng Nga đưa Hồ Chí Minh về Việt Nam cướp chính quyền là không đúng.
Tình hình thế giới căng thẳng vì sự phân cực giữa Nga và Mỹ
Cuối năm 1945 Chủ tịch nước Nga và Tổng thống nước Mỹ chia lại quyền lực thống trị thế giới sau khi Thế chiến II kết thúc. Sự sắp xếp lại trật tự Thế giới trở nên căng thẳng vì ông Stalin cho rằng nhân dân Nga đã bị chết tới 22 triệu người mà phần nhận được sau cuộc chiến chẳng có bao nhiêu so với Mỹ.
Thế là Stalin quyết định hô hào Cọng sản hóa toàn thế giới, gọi Mỹ là “tên đầu sỏ của Đế quốc Thực dân kiểu mới”. Để đối lại, Mỹ liên minh với các nước tư bản hàng đầu bao vây kinh tế nước Nga. Đến năm 1948 thế giới phân cực và cuộc “chiến tranh lạnh” bắt đầu.
Trước tình hình đó, tại chiến khu Việt Bắc, ông Hồ Chí Minh không biết phải đối xử ra sao giữa việc chống hay không chống lại Mỹ. Trước kia nếu theo Mỹ thì cũng được coi như là theo Nga vì Nga với Mỹ là Đồng Minh. Vì vậy HCM đề cử Phạm Ngọc Thạch sang Paris gặp lãnh đạo Đảng Cọng sản Pháp để đặt lại vấn đề.
Ông Thạch được đưa qua Bern, Thụy Sĩ, để gặp đặc sứ Liên Xô tại Thụy Sĩ là Koulachenkov. Ông Thạch cho biết là muốn được đi Mạc Tư Khoa để bàn với lãnh đạo Nga về tình hình Đông Nam Á. Ông Koulachenkov hứa sẽ chuyển đề nghị này về Mạc Tư Khoa ( Hồ sơ lưu trữ Quốc gia Tiệp Khắc, giáo sư Christopher Goscha sưu tầm).
Ông Phạm Ngọc Thạch trở về Pháp chờ đợi, và đến tháng 12-1947 ông lại gửi một tập tài liệu cho Mạc Tư Khoa, phân tích tình hình Đông Nam Á, nêu rõ quyết tâm ủng hộ Liên Xô của HCM và ĐCSVN trước sự phân cực giữa Tư bản và Cọng sản, đồng thời nêu rõ khả năng lãnh đạo Cọng sản trong vùng Đông Nam Á của lãnh tụ HCM.
Cuối cùng ông kêu gọi Stalin viện trợ quân sự và kinh tế ( Hsltr/MTK, giáo sư Christtopher Goscha sưu tầm ). Kết quả là Stalin không thèm để ý đến chuyện này. Ông Thạch trở lại Việt Nam vào mùa thu năm 1948 mà chẳng có kết quả gì.
Nhưng sau khi Mao Trạch Đông chiếm xong toàn cõi Trung Hoa vào cuối năm 1949, thì đầu năm 1950 họ Mao sang Mạc Tư Khoa để báo công với Stalin đồng thời vạch kế hoạch sắp tới cho phong trào Cọng sản hóa toàn thế giới.
Khi bàn về Đông Dương, Mao cho biết mới nhận được điện chúc mừng của nhân vật Hồ Chí Minh, một cán bộ Cọng sản đang cầm đầu tổ chức kháng chiến Việt Minh tại rừng Việt Bắc. Nhân vật này không có vẻ gì là Cọng sản vì chính ông ta đã giải tán đảng Cọng sản của Trường Chinh để theo Mỹ và Tưởng Giới Thạch.
Tuy nhiên có thể dùng uy tín của HCM để dựng lại đảng Cọng sản của Trường Chinh và giao cho Trường Chinh nhiệm vụ hoàn thành chế độ Cọng sản tại Việt Nam. Sau khi bàn bạc, Stalin và Mao Trạch Đông cho gọi Hồ Chí Minh sang Mạc Tư Khoa.
Stalin cho gọi Hồ Chí Minh sang Mạc Tư Khoa
Hồi ký của Hoàng Tùng: “Năm 1950 Stalin và Mao Trạch Đông cho gọi Bác sang”.
Năm 1950, ngày 20-1, Hồ Chí Minh bí mật rời Tổng Bộ Việt Minh tại Tuyên Quang lên đường sang Trung Quốc qua cửa khẩu Thủy Khẩu tỉnh Quảng Tây. Tướng Trần Canh của Trung Quốc đón Hồ Chí Minh tại Quảng Tây và đưa ông về Bắc Kinh ngày 26-1 ( Nhật ký của Tướng TQ Trần Canh ).
Năm 1950, giữa tháng 2, Hồ Chí Minh sang Mạc Tư Khoa gặp Stalin và Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai đang có mặt tại đó. Sau nửa tháng bàn bạc với Stalin và Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh rời Mạc Tư Khoa về lại Bắc Kinh ngày 4-3, hội đàm với Chu Ân Lai về vấn đề viện trợ quân sự cho CSVN ( Tài liệu của Hồ Thức Hòa, đăng trên báo Lao Động của CSVN số Xuân Canh Thìn năm 2.000 ).
*Chú giải : Theo cựu Bí thư Hoàng Tùng, khi Hồ Chí Minh sang Trung Quốc thì chỉ gặp Phó chủ tịch Nhà nước Trung Quốc là Lưu Thiếu Kỳ: “Khi gặp Bác, Lưu Thiếu Kỳ nói ngay rằng: Các đồng chí giải tán Đảng, các đồng chí tưởng đâu lừa được địch, nhưng địch không lừa được mà lại lừa chính chúng tôi vì chúng tôi tưởng rằng các đồng chí giải tán Đảng thật…”.
Đoạn hồi ký này cho thấy kể từ khi Hồ Chí Minh cho giải tán Đảng Cọng sản vào tháng 11 năm 1945 cho tới năm 1950 thì ĐCSVN và ĐCS Trung Quốc hoạt động độc lập, hai bên không có gì liên hệ hới nhau.
Cũng theo Hoàng Tùng, tại Mạc Tư Khoa Stalin đã phân công cho Đảng Cọng sản Trung Quốc là cơ quan chủ quản mới của Việt Minh :
“Chuyến đi Trung Quốc và Liên Xô của Bác năm 1950 là chuyến đi gian khổ. Khi đó Staline nói: Bây giờ cách mạng Trung Quốc thành Công rồi, Trung Quốc có trách nhiệm giúp đỡ các nước Phương Đông cũng như Liên Xô có trách nhiệm giúp đỡ các nước Châu Âu và Châu Mỹ. Trung Quốc cho như thế là Quốc tế cọng sản đã phân công cho Trung Quốc phụ trách Châu Á”.
Và hồi ký của Võ Nguyên Giáp :
“Trong một buổi làm việc ở Mátxcơva cùng với Xtalin, có cả Mao Trạch Đông, Bác đề nghị Liên Xô giúp trang bị cho 10 đại đoàn bộ binh và 1 trung đoàn pháo cao xạ. …” Mao Trạch Đông nói : “Việt Nam có thể đưa ngay một số đơn vị sang nhận vũ khí trên đất Trung Quốc. Tỉnh Quảng Tây sẽ là hậu phương trực tiếp của Việt Nam”…
“Ngay sau khi Bác trở về nước cuối tháng 3 năm 1950, các bạn Trung Quốc đã nhanh chóng thực hiện lời cam kết” ( Đường tới Điện Biên Phủ, in lần 2, trang 14 và 15)…
* Chú giải : Quyển hồi ký “Đường Tới Điện Biên Phủ” của Võ Nguyên Giáp được đưa ra công chúng sau khi các tài liệu mật của Trung Quốc về quan hệ Việt-Trung mới được công bố. Các tài liệu này được Chen Jian sưu khảo và do China Quaterly ấn hành vào tháng 8 năm 1993 với tựa đề “China and The First Viet Nam War, 1950-1954”. Và cuốn sách “China and The Viet Nam Wars, 1950-1975” của Quang Zhai do North Caroline ấn hành năm 2.000.
Năm 2008 một giáo sư sử học người Đài Loan đưa ra giả thuyết HCM là một người Đài Loan giả Nguyễn Tất Thành đã chết, được được đặc vụ TC sai phái về VN lãnh đạo CSVN. Nhưng những đoạn trích dẫn trên đây cho thấy HCM chẳng phải là tay sai của TC. Nếu phải thì TC đã giao ngay cho HCM lãnh đạo ĐCSVN chứ không giao cho Trường Chinh, và HCM cũng chẳng dại gì giải tán ĐCS của Trường Chinh
BÙI ANH TRINH
*Chú thích của người viết :
Đầu năm 2015 ông Tổng bí thư ĐCSVN Nguyễn Phú Trọng hô hào “Học tập theo gương đạo đức Hồ Chí Minh”. Nghĩa là ông HCM đã chết nhưng tư tưởng của ông ta còn sống. Hoặc nói một cách văn hoa là ông ta chết nhưng mà chưa chôn. Vậy nên người đào bới lịch sử có nhiệm vụ phải mai táng ông HCM cho kỹ càng để môi trường lịch sử Việt Nam được trong sạch.
Trong bài viết trên đây có 3 tấm gương đạo đức của ông HCM mà người Việt không nên học tập :
(1) Năm 1945 dựa hơi Mỹ lập Chính phủ Lâm thời tại Hà Nội, sau đó dựa hơi Tưởng Giới Thạch ( Tướng Tiêu Văn ) cho giải tán đảng Cọng sản của Trường Chinh. Nhưng vừa giải tán ngày 11-11-1945 thì cũng trong tháng 11 gởi thư xin theo Cọng sản Stalin. Tuy bị Stalin từ chối nhưng vẫn trình diễn như đã được Stalin chấp nhận ( Bịp bợm ).
(2) Năm 1948 sai ông Phạm Ngọc Thạch qua xin xỏ Stalin một lần nữa. Bị từ chối nhưng vẫn trình diễn như là Stalin vẫn đang tích cực ủng hộ ( Gian xảo ).
(3) Hoàng Tùng dùng chữ “cho gọi bác sang” cho thấy tư cách của bác như thế nào dưới con mắt nhìn của Stalin và Mao Trạch Đông. Thế mà bác vẫn trình diễn như là người được Stalin “vô cùng kính trọng” ( Bịp bợm ).