Câu chuyện buồn của ngôi làng “giàu nhất Việt Nam” khiến nhiều người thấy xót xa. Mặc dù cuộc sống rất đầy đủ không thiếu thứ ǵ nhưng những đứa trẻ tại làng quê Cương Gián đă nhiều năm nay không được ở bên cạnh bố mẹ. Thậm chí có cả những em chưa từng gặp bố mẹ từ khi lọt ḷng.
Ở nhà biệt thự, Tết toàn hàng ngoại xịn, nhưng cái Tết ở ngôi làng được mệnh danh giàu nhất Việt Nam chưa mấy khi được trọn vẹn. Có một thứ luôn thiếu ở đây, đó là nỗi buồn không thể bù đắp của những đứa trẻ.
Năm năm hay mười năm chưa được đón Tết cùng bố mẹ là chuyện không phải hiếm đối với trẻ em ở làng quê Cương Gián (Nghi Xuân, Hà Tĩnh). Mỗi năm, độ Tết đến xuân về, ai cũng được bố mẹ sắm đầy đủ quần áo, bánh kẹo, quà cáp toàn đồ ngoại nhưng lại thiếu đi mâm cơm sum vầy bởi bố mẹ chúng đang mải miết kiếm tiền nơi xứ người.
Những ngày cuối năm, khi trẻ em ở mọi miền đất nước đang háo hức chuẩn bị để đón Tết cùng bố mẹ th́ trẻ em ở xă nổi tiếng giàu nhất nước lại chất chứa những nỗi niềm riêng.
Thanh Hà (11 tuổi), Thanh Thủy (8 tuổi) ở thôn Nam Mới, đang cùng bà ngoại nghe điện thoại mẹ gọi về báo sắp gửi quá bên Hàn Quốc về để cho ba bà chàu đón Tết, cũng đồng nghĩa là 10 cái Tết rồi ở nhà 2 em chỉ có quà vế chứ bố mẹ th́ không.
Tết năm nay cũng giống nhiều cái Tết khác, bà cháu không phải vất vả mua sắm bởi đă có bố mẹ lo gửi tiền, gửi quà để có một cái Tết sung túc nhất. Nhưng, lại buồn bởi như nhiều năm qua, chỉ có 3 bà cháu ăn Tết.
Cương Gián nổi tiếng cả nước là làng giàu nhờ xuất khẩu lao động. Làng quê này đa phần vợ chồng dắt nhau đi xuất khẩu lao động ở Hàn Quốc, Đài Loan,... con cái để lại ông bà chăm. V́ thế, hiếm hoi mỗi khi Tết đến, xuân về con cái được quây quần bên bố mẹ. Để bù đắp cho các con, những ông bố, bà mẹ xa quê thường chuẩn bị chu đáo rất nhiều quà cáp. Các em được chăm lo đầy đủ về vật chất, chỉ có điều duy nhất là nhiều năm qua Tết không có mẹ sum vầy.
Cách trở địa lư cộng với có điều kiện nên ở đây, bố mẹ nhà nào cũng sắm cho ông bà, con cái họ điện thoại xịn để tiện nói chuyện, gặp mặt nhau. Không về được, ngày Tết bố mẹ, con cái lại gặp nhau qua những cuộc điện thoại dài.
Em Hoàng Quốc Tường (5 tuổi), ở với ông Tân và bà Hoa, trú thôn Song Hải từ khi mới 3 tháng tuổi. Đến nay, bố mẹ bận làm ăn bên Nhật Bản chưa về quê thăm em lần nào. Ông Tân cũng chia sẻ, mấy năm rồi chỉ có ông bà với cháu ăn Tết, mặc dầu ngày nào cũng nói chuyện với chúng qua điện thoại. Nhưng thấy con nhà người ta có bố mẹ nô nức đi chơi, xum vầy, ông bà càng thương cháu hơn.
hoalyly@vietbf sưu tầm