VBF-Nếu tính theo tỷ lệ sinh đẻ thì Việt Nam đang mất cân đối. Nam nhiều hơn nữ, cũng vì nhiều gia đình đẻ con trai rồi là không đẻ nữa. Phong tục phong kiến cũng khiến nước Việt Nam nhiều con trai và sẽ khó kiếm được vợ.
Các thanh niên đang dự hội chợ bia tại Hà Nội. Theo nghiên cứu, các ông trẻ ở Việt Nam sẽ khó kiếm được vợ trong ba thập niên tới. (Hoang Dinh Nam/ Getty Images)
HÀ NỘI - Sự mất cân đối trong tỷ lệ giới tính khi sinh con và thói thích có con trai hơn đã trở thành một vấn đề cấp bách ở Việt Nam. Điều đó đưa đến nguy cơ nhiều ông sẽ không kiếm đượcvợ, nhất là các ông ở miền Bắc.
Theo các chuyên gia cho biết, khoảng bốn triệu người đàn ông ở Việt Nam sẽ không có cơ hội kết hôn vào năm 2050, nếu sự mất cân bằng hiện tại trong tỷ lệ giới tính ở nước này vẫn cứ kéo dài.
Chi Cục Dân Số - Kế Hoạch Hóa Gia Đình Hà Nội tiết lộ rằng tỷ lệ trai so với gái khi sinh con ở thành phố thủ đô này, trong 9 tháng đầu năm nay, vẫn ở mức cao là 113.6 trai so với 100 gái.
Bảy quận huyện có tỷ lệ trai so với gái cao nhất lúc sinh là Sơn Tây (131.9: 100); Ứng Hòa (130.1:100); Mê Linh (123.6:100); Ba Vì (121.9:100), Phú Xuyên (121.3:100), Thạch Thất (120.9:100) và Sóc Sơn (120.3:100).
Những sự mất cân bằng tương tự trên toàn quốc sẽ dẫn đến tình trạng thiếu hụt phụ nữ. Điều đó có nghĩa là đến năm 2050, từ 2.3 cho tới 4.3 triệu người đàn ông Việt Nam sẽ không có cơ hội tìm được vợ, theo Tổng Cục Dân Số - Kế Hoạch Hóa Gia Đình ước tính.
Các chuyên gia dân số đã báo động rằng sự mất cân đối về giới tính có thể dẫn đến sự gia tăng nạn buôn bán phụ nữ và trẻ em, mại dâm, và sự lây lan của những bệnh được truyền qua đường tình dục, như HIV / AIDS.
Sự mất cân đối trong tỷ lệ giới tính khi sinh con và thói thích có con trai hơn đã trở thành một vấn đề bức bách ở Việt Nam.
Vì có tục lệ thông thường là sau khi kết hôn các phụ nữ tới sống với gia đình nhà chồng của họ, nên người ta hiểu rằng con gái rốt cuộc sẽ bị “mất” đi luôn. Vì vậy nếu không có một đứa con trai, thì sẽ không có ai chăm sóc cha mẹ khi họ về già.
Với lối suy nghĩ này, các cặp vợ chồng phải chịu áp lực rất lớn từ gia đình chồng đòi phải có con trai, và sức ép này tăng lên nếu con đầu lòng là con gái.
Kiều Thị L. (tên được giấu) tại xã Đường Lâm ở thị xã Sơn Tây, chỉ thành công trong việc có một đứa con trai từ lần mang thai thứ 6 của bà. Bà đã sinh 3 đứa con gái và đã có hai ca thai chết trong bụng mẹ. Chồng bà là người trưởng tộc, và do đó áp lực bắt phải có một đứa con trai là rất lớn.
Một cặp vợ chồng ở xã Tây Đằng, huyện Ba Vì, đã sinh năm đứa con, hy vọng sẽ có được một đứa con trai. Ba trong số năm đứa con rốt cuộc bị nhiễm virus HIV từ người cha nghiện ma túy.
Nguyễn Thị Liên, một viên chức kế hoạch hóa gia đình trong xã, cho biết rằng cô đến thăm nhà này nhiều lần, để thuyết phục họ ngưng sinh con, nhưng hễ cô đến là người vợ đi trốn.
Cô Liên nói, “Trong những gia đình khá giả hơn, thái độ của họ đối với các viên chức kế hoạch gia đình là: Tôi sinh con thì tôi sẽ nuôi con; đừng xía vào chuyện riêng của tôi.”
Đỗ Việt Hùng, giám đốc Trung Tâm Dân Số - Kế Hoạch Hóa Gia Đình tại thị xã Sơn Tây, nói rằng lao động khó nhọc làm kiệt sức cần phải có trên đồng ruộng là lý do căn bản cho việc thích con trai hơn ở các vùng ngoại ô.Hơn nữa, vì 70 phần trăm dân số nông thôn không nhận được tiền hưu trí từ nhà nước, nên họ cảm thấy bất an về việc không có một đứa con trai để chăm sóc họ khi họ già đi, theo ông Hùng cho biết.
Thói thích con trai hơn bén rễ rất sâu, đến nỗi một số biện pháp được thực hiện trong những năm gần đây, để giải quyết vấn đề mất cân bằng giới tính, bao gồm việc nâng cao ý thức về việc kế hoạch hóa gia đình, vẫn đang gặp phải nhiều trở ngại.
Tuy nhiên, theo ông Hùng nói, thêm nhiều người cần phải được thông báo về những hậu quả của sự mất cân bằng giới tính, cũng như về Pháp Lệnh Dân Số do Ủy Ban Thường Vụ Quốc Hội thông qua vào năm 2003, nghiêm cấm lựa chọn giới tính thai nhi.
Theo Hoàng Đức Hạnh, phó giám đốc Sở Y Tế Hà Nội, cho biết, mặc dù Nghị Định Chính Phủ số 114 được ban hành vào năm 2006 quy định hình phạt cho những cặp vợ chồng sinh hơn hai đứa con, nhưng những hình phạt ấy chỉ được áp dụng cho các đảng viên, chứ không cho những công dân khác.
Hơn nữa, nghị định ấy đã bị biến thành vô hiệu lực, sau khi Nghị Định Số 176 được ban hành trong năm 2013. Nghị định này quy định hình phạt cho những việc làm sai trái về y tế, nhưng không phải cho những cặp vợ chồng có nhiều hơn hai đứa con.
Ông Hạnh nói rằng việc làm giảm bớt tình trạng mất cân bằng giới tính là một nhiệm vụ lâu dài, cần tất cả hệ thống chính trị tham gia.
Ông nói rằng những chỉ tiêu kế hoạch gia đình nên được tích hợp vào những mục tiêu chung, mà mọi công dân đều đồng ý, chẳng hạn như những quy ước của cộng đồng, hoặc các tiêu chuẩn để cho các làng được công nhận là “làng văn hóa.”
(Trích các nguồn tin Viet Nam News và Asia News Network)