Triều đại này được công nhận là tất cả các vị hoàng đế đều rất siêng năng chính sự. Đáng tiếc là dù vậy họ cũng chỉ trụ được 300 năm.
Trong lịch sử phong kiến Trung Hoa, có một triều đại được ca ngợi là chỉ toàn minh quân, không có hôn quân. Đó chính là nhà Thanh. 12 vị vua nhà Thanh, tất cả đều rất siêng năng chính sự, được muôn dân ca ngợi. Từ thời Thuận Trị đế Thanh triều đến Khang Hi, Ung Chính, Càn Long và cuối cùng là Quang Tự không ai mải mê chốn hậu cung. Trong đó, vua Càn Long có lẽ là quen thuộc với người Việt Nam nhất thông qua những bộ phim tái hiện phong kiến Trung Quốc.
Ảnh minh họa
Nguyên nhân chính được cho là do cách giáo dục hoàng thất của triều đại nhà Thanh. Mặc dù được thành lập bởi một bộ tộc thiểu số nhưng cách giảng dạy của họ lại giống văn hóa người Hán.
Chuyện kể rằng Hoàng Thái Cực năm xưa đă cho người t́m giáo viên tên Cung Chính Lục về dạy học cho các hoàng tử. Ông c̣n lập ra một hệ thống gọi là Hoằng Văn viện để dạy cho hoàng tộc. Những cuốn sách như Tứ thư, Lục thao, Tam lược đều được cho dịch lại.
Với Hoàng Thái Cực, giáo dục là điều cần phải chú trọng nhất. Chỉ có giáo dục mới giúp cho một vương triều trường tồn được. Theo t́m hiểu, hoàng tộc nhà Thanh phải trải qua quá tŕnh học hỏi, hoàn thiện ḿnh rất lâu. Chế độ giảng dạy của họ cũng vô cùng nghiêm khắc. Hoàng tử lên 6 tuổi sẽ được gửi ngay đến Thư pḥng. Thời nhà Thanh Thư pḥng để dạy học cho hoàng tử và Nam thư pḥng giảng giải cho hoàng đế.
Hoàng tử nhà Thanh từ canh 5 (3-5h) đă dậy chuẩn bị đi học và gần như không có ngày nghỉ, trừ đau ốm. Họ sẽ học từ kinh sử, cưỡi ngựa, bắn cung, Măn văn, Hán văn… Bên cạnh đó, không phải cứ là trưởng tử sẽ được truyền ngôi. Nhà Thanh sẽ chỉ t́m người xứng đáng để chuyển giao quyền lực, đào tạo ra người xuất sắc nhất thừa kế ngai vàng.
Nhận ra bài học từ các triều đại trước, nhà Thanh cho rằng sự suy tàn hầu hết đều đến vào giữa hoặc cuối triều đại, khi chính sự bị buông lỏng, hoạn quan và tham quan hoành hành, thiên hạ lầm than. Thế nên hoàng đế nhà Thanh luôn phải siêngnăng với chính sự. Ngay từ đầu đă có quy định hoạn quan không được tham chính, không thể điều động quân đội hay rời cung…
Đến cả thời Đồng Trị, Quang Tự, khi Đại Thanh đă bắt đầu suy vong, các vị hoàng đế này vẫn có những cải cách đáng khen ngợi. Kinh tế Trung Quốc thời điểm đó phục hồi và mở rộng sang quốc tế. Đó là lư do mà thời kỳ đó được gọi là “Đồng Quang trung hưng”.