Vừa nghe bà Tâm nói, Dung ngay lập tức đứng lên, xách đồ và không quên cầm theo xấp tiền mừng của ḿnh rồi nói: 'Con không bao giờ chấp nhận việc đó, nhà nếu thấy không chịu được th́ ly hôn'. Nói rồi, cô bước đi…
Vậy là đă hơn 1 tuần kể từ sau đám cưới của Dung và Mạnh. Lẽ ra, trong cái bối cảnh của tuần đầu, tuần trăng mật thế này, vợ chồng cô phải hạnh phúc mặn nồng mới phải. Nhưng thực tế, hai vợ chồng Dung chẳng thèm nh́n mặt nhau. Thậm chí, cô đă bỏ về nhà ngoại ngay trong đêm tân hôn. Nguyên nhân tất cả đến từ một lời đề nghị của bà Tâm – mẹ chồng Dung.
Dung là cô gái được chính bà Tâm lựa chọn làm vợ cho con trai ḿnh. Trước đây, Mạnh từng yêu một cô khác, nhưng bà Tâm một mực không đồng ư. Bà chê người yêu của con không xứng tầm để về làm dâu một gia đ́nh danh giá như nhà bà. Thế nên bà t́m mọi cách “đánh đổ” mối t́nh đó. Sau nhiều tháng thuyết phục không được, Mạnh cũng phải chấp nhận làm theo ư mẹ.
Dung là cô gái được chính bà Tâm ưng và giới thiệu cho con trai ḿnh (Ảnh minh họa)
Mạnh gặp gỡ và hẹn ḥ với Dung theo như sự sắp đặt của mẹ. Họ t́m nhau khá nhanh chóng, chỉ khoảng 4 tháng là đă tính chuyện cưới xin. Bà Tâm ưng Dung v́ cô này tháo vát, ăn nói lại cực ḱ khéo léo. Nh́n đâu bà cũng thấy vừa ḷng v́ cô con dâu hoạt bát như vậy. Mỗi lần gặp là Dung lại đon đả quà cáp, thăm hỏi mẹ chồng tương lai lại càng khiến bà Tâm thích mê. Dung thể hiện ḿnh là một cô gái hiểu chuyện, tinh tế lại c̣n rất dịu dàng, yêu Mạnh vô điều kiện.
Về cơ bản, mọi thứ đều do bà Tâm tính toán cả rồi nên cũng không cần tốn nhiều thời gian. Những tưởng con dâu vừa ḷng mẹ chồng, do mẹ chồng “tuyển chọn” th́ mối quan hệ đó phải tốt đẹp, nào ngờ…
Tối đầu tiên sau ngày cưới, bà Tâm bê thùng tiền mừng ra giữa nhà và bắt đầu “kiểm”. Bà bảo con dâu mang nốt số tiền mừng riêng từ bên ngoại ra đếm một thể. Xong xuôi, khoản tiền cũng khá lớn, thêm vào đó c̣n có cả vàng, quà tặng vật chất giá trị nữa. Dung chưa kịp mừng thầm trong ḷng th́ bà Tâm đă chốt lại:
“Hai đứa con trẻ, khoản tiền mừng này cũng nhiều, thế nên mẹ sẽ cất giữ cho, đến bao giờ cảm thấy hợp lí hoặc xây nhà, mua nhà riêng th́ mẹ sẽ đưa. Giờ mẹ sẽ cất đi cho, coi nhữ giữ hộ…”
Bà Tâm cứ ngỡ cô con dâu vừa chân ướt chân ráo về nhà chồng chưa được 1 ngày chắc chắn sẽ không dám phản đối. Hơn nữa, từ khi quen biết đến giờ, bà lúc nào cũng ngọt ngào, đon đả với Dung nên bà tin Dung sẽ không thể nào nói không trong t́nh huống này. Có ai mà ngờ, bà vừa dứt lời, mặt Dung thái độ và nói lại chẳng một chút run sợ:
“Con không đồng ư. Mẹ lấy quyền ǵ mà đ̣i quản thúc tiền bạc của chúng con. Vợ chồng con lớn rồi, đây là tài sản riêng th́ bọn con tự giữ. Nếu cần th́ con sẽ tự nhờ mẹ chứ mẹ không có quyền. Mẹ đừng lấy cái quyền làm mẹ ra để bắt ép con cái như vậy…”
Không chỉ Mạnh mà bà Tâm cũng cứng họng trước sự phản kháng mạnh mẽ của Dung. Gương mặt bà thất sắc, nhưng bà cũng không phải vừa:
- “Con đừng có hỗn láo, phận làm dâu đừng phải biết đạo lí. Mẹ giữ là giữ cho hai đứa chứ có ăn chặn của chúng mày đồng nào mà phải căi lại như thế”.
Tới lúc này, Dung cũng không ngần ngại nữa. Miệng nói, tay vơ hết xấp tiền mừng vàng, của hồi môn cho vào chiếc túi xách nhỏ. Cô đứng dậy, cầm theo cái valy quần áo mà mới ban chiều cô mang về nhà chồng:
“Con sẽ về bên ngoại, mẹ và anh Mạnh cứ suy nghĩ xem có chấp nhận được kiểu sống của con không? C̣n con không bao giờ chấp nhận cảnh mẹ can thiệp vào cuộc sống riêng tư như vậy. Ở được th́ ở, không ở được th́ ly hôn, con cũng chẳng ngại”.
Vậy là ngay trong đêm tân hôn, Dung bỏ về nhà ngoại với xấp tiền mừng. Bà Tâm sốc thực sự. Bà choáng v́ Dung trước đây thái độ khác hẳn, ai ngờ mới chỉ ngay sau khi cưới đă bộc lộ sự ghê gớm đến nhường này.
Một tuần trời qua đi,Dung không hề có động thái hối lỗi hay sợ hăi ǵ. Gia đ́nh bà Tâm rối như canh hẹ. Bà cay cô con dâu hỗn lăo khi dám làm trái ư bà lại c̣n gân cổ lên căi, nhưng bà cũng sợ gia đ́nh này mang tiếng nhục nhă ê chề khi cái chuyện nàng dâu bỏ về ngay đêm tân hôn lan ra. Chuyện bà t́m mọi cách để phá t́nh yêu của con với cô người yêu để quyết chọn Dung về làm dâu ai mà chẳng biết.
Tới lúc này bà mới hiểu Dung vốn dĩ không phải là cô gái hiền lành ǵ, cô sống thực dụng và ghê gớm lắm. Nhưng bà cũng chẳng c̣n cách nào khác, chính bà đẩy con trai vào hoàn cảnh này. Cực chẳng đă, nuốt nỗi hận vào trong, bà gọi con trai cùng sang bên nhà thông gia để đón con dâu về. Bà biết, rồi đây, cô con dâu này sẽ thiết lập một kiểu sống mới trong gia đ́nh bà, nhưng cũng đành chấp nhận. Bà không thể để cái gia đ́nh này mang tiếng, mất đi thể diện.
C̣n Mạnh, anh ngán ngẩm và cảm thấy đầy sợ hăi với cuộc sống hôn nhân sắp tới. Anh tự trách ḿnh đă quá hèn nhát khi không dám bảo vệ t́nh yêu của ḿnh tới cùng mà nghe theo lời mẹ để rồi giờ phải sống cả đời bên một người vợ mà anh không yêu và c̣n quá gớm ghê.
VietBF@ sưu tập