"Vua Rác" David Dương phản pháo những cáo buộc công ty ông gây mùi thối tại TP.HCM
Những ngày gần đây tại TP.HCM (tên cũ là Sài G̣n) người dân Quốc Nội thuộc quận 7, Phú Mỹ, Phú Mỹ Hưng, huyện B́nh Chánh phản ánh mùi hôi thối. Qua điều tra công an Việt Cộng xét rằng nguyên nhân gây mùi khó chịu xuất phát từ nhà máy ông David Dương, khu vực xử lư rác thải. Nhà nước Việt Cộng ngay sau đó đă đánh tiếng phạt và rút giấy phép công ty ông David Dương.
Ông David Dương tại Hoa Kỳ đă chính thức lên sóng để phản hồi các cáo buộc trên, ông thực hiện cuộc phỏng vấn với đài SBTN.
Ông David Dương Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị, kiêm Tổng Giám Đốc Công ty Trách nhiệm Hữu hạng Xử lư Chất thải Đa Phước (VWS) tại Việt Nam. Sau gần 40 năm sang Mỹ định cư với hai bàn tay trắng, gia đ́nh của ông David Dương hiện sở hữu một công ty tái chế rác trị giá hàng trăm triệu đô, có hàng trăm nhân công và đầu tư về Việt Nam. Công ty của Giải pháp Rác thải California của ông Dương hiện hoạt động ở thành phố Oakland và San Jose. Công ty có một đội xe tải chuyên dụng trị giá khoảng 300.000 USD mỗi chiếc, chuyên thu thập các vật liệu có khả năng tái chế vào mỗi sáng sớm.
Hàng ngh́n tấn vật liệu sau đó được chở đến các nhà máy phân loại tự động cao có quy mô lớn và hiện đại của công ty, được xây dựng và hoạt động theo tiêu chuẩn Mỹ, VOA cho hay.
Đó là một bước tiến ấn tượng đối với gia đ́nh ông Dương kể từ khi họ sang Mỹ vào năm 1979.
Những ngày đầu ở vùng đất mới, trong nỗi tuyệt vọng v́ cần tiền và công việc, gia đ́nh ông Dương đă đi nhặt nhạnh các thùng các-tông trên đường phố ở San Francisco đem bán. Trong khi những người khác chỉ xem chúng là đồ bỏ đi th́ họ đă nh́n thấy cơ hội làm giàu từ đó.
Cha ông tích cóp được 700 USD để mua một chiếc xe tải cũ nhưng do mới đến, ông gặp khó khăn trong việc vay mượn số tiền c̣n lại để mua xe. Ông Dương đă khuyên cha đến một đền thờ ở khu Chinatown và nhờ giúp đỡ.
23 người trong gia đ́nh cùng đi nhặt các loại rác thải có thể tái chế, dùng tay để phân loại chúng từ thùng rác và bán chúng đi để chế biến thành hộp, lon và các sản phẩm mới.
"Đó là cách chúng tôi khởi nghiệp", ông nói.
Khoảng năm 1976, gia đ́nh ông Dương Tài Thu, chủ hăng giấy Cogido nổi tiếng đất Sài G̣n trước 1975 quyết định rời Việt Nam sang Mỹ và chọn San Francisco làm nơi định cư.
Những tháng ngày đầu tiên nơi đất khách không dễ dàng, song bù lại ông Thu có máu kinh doanh, nh́n ra cơ hội kiếm thêm thu nhập cho cả gia đ́nh từ những bọc rác vứt ở các ṭa nhà mỗi khi đêm xuống. Ông chính là cha của Dương Tử Trung - David Dương.
David Dương kể: “Ở Mỹ, 80% rác là phế liệu có thể tái chế, chính v́ thế hàng đêm cả gia đ́nh tôi đều chia nhau đi nhặt phế liệu về bán. C̣n ban ngày, mỗi thành viên vẫn người đi học, người đi làm. Nhưng nghề làm thêm này bị cạnh tranh bởi một nhóm người Mỹ gốc Đức. Họ không nhặt trong bao rác, mà ỉ đông cướp những thứ mà người nhà chúng tôi nhặt được".
Không chịu cảnh bị cướp măi, cả gia đ́nh có lần đă ẩu đả với nhóm này và phải ra hầu ṭa. V́ không có ngoại ngữ nên h́nh phạt mà cả gia đ́nh phải chịu là học tiếng Anh ít nhất 2 tiếng mỗi ngày. Nhưng cũng từ đó mà gia đ́nh có thể mở rộng công việc thu gom phế liệu v́ nhóm người kia thường tránh đụng mặt sau vụ hầu ṭa.
Công việc cứ thế diễn ra, nhưng ông Thu lại muốn có thu nhập cao hơn. Ông quyết định mua một chiếc xe tải cũ để thu gom rác khắp thành phố, nhưng phải mua trả góp v́ cả gia đ́nh không có nổi 2.000 USD.
Một chiếc xe tải chở theo 11 con người rong ruổi trên mọi nẻo đường, mọi ngóc ngách. Cứ thế, từ chỗ 11 người đi chung một xe, dần dần mỗi người đă có xe riêng.
Tuy nhiên, khi xe có, phế liệu thu gom được nhiều th́ công ty thu mua phế liệu lại làm khó về thời gian giao hàng, v́ chính những công ty này cũng là công ty làm phế liệu.
Một lần nữa, ông Thu lại nghĩ ra cách thuê nhà kho. Cả nhà thu gom trong một tuần, cuối tuần xin cái hẹn đến bán, nhưng rồi cũng bị ép v́ họ không mua hết hàng. Vậy là ông quyết định sang Đài Loan t́m đối tác xuất trực tiếp. Nhờ từng làm nghề này ở Việt Nam nên ông Thu có khá nhiều mối quan hệ với bạn hàng. Ông cùng cả gia đ́nh gom góp vốn, mua một cái máy đóng kiện xuất hàng trực tiếp qua Đài Loan. Công việc làm ăn ngày một tốt lên. Năm 1983, ông Thu quyết định thành lập Công ty Cogido Paper Corporation và giao cho con trưởng là David Dương làm giám đốc.
Năm 1989, khi công ty đang làm ăn phát đạt, một số công ty bắt đầu chú ư đến công ty của gia đ́nh David Dương, họ muốn mua lại với mức giá vài triệu USD. Khởi đầu với 700USD, nay được chào mua với giá vài triệu USD nhưng với điều kiện cho nợ 2 triệu USD. Cả gia đ́nh David Dương họp lại rồi quyết định bán, nhưng cũng kèm điều kiện David ở lại làm giám đốc cùng một người em trai và một người chú làm việc trong 7 năm để thu nợ.
Nhưng chỉ làm được chừng một năm, những ông chủ mới muốn đuổi cả 3 chú cháu David Dương ra khỏi công ty, v́ họ đă học được nghề làm phế liệu, xuất khẩu phế liệu. Chủ mới t́m mọi cách đưa 3 chú cháu xuống thu gom rác bẩn từ những người vô gia cư phóng uế và thải ra trong một nhà kho. Em trai và chú của David Dương kiên quyết xin nghỉ việc.
Chấp nhận thách thức, David Dương quyết ở lại làm việc trong sự nhẫn nhịn. Sau một thời gian, chủ mới chuyển ông qua làm quản lư cho 6 nhà máy cũ của họ. Công việc chưa vào guồng David Dương lại được chuyển sang làm marketing, bán hàng phế liệu, phân bón… Cũng nhờ đó, ông phát hiện ra t́nh trạng gian dối của ban giám đốc và quyết định nghỉ việc, nhưng kèm điều kiện chủ doanh nghiệp phải trả hết số tiền nợ. Nhưng gia đ́nh cũng chỉ nhận được 25% của tổng số tiền c̣n thiếu cùng một số thiết bị cũ để có thể thành lập lại công ty.
Chỉ sau 3 ngày tiếp nhận, nhà kho chứa thiết bị đă bị cháy do tàn thuốc của một người vô gia cư. Mọi thứ tưởng như đă kết thúc. Cũng vào thời điểm đó, biết được TP Oakland bang California đang tổ chức đấu thầu thu gom rác phế liệu nên David Dương quyết định thành lập công ty. Đầu năm 1991, CWS ra đời và đă trúng được gói thầu đầu tiên về thu gom rác phế liệu cho một nửa thành phố trị giá vài chục triệu USD. Tiếp đó, công ty trúng gói thầu thứ 2 trị giá vài trăm triệu USD, đánh bại đối thủ đứng hàng thứ 4 của Mỹ trong ngành môi trường là Công ty Norcal Waste Systems vào năm 2006 với 10/10 số phiếu bầu của Hội đồng TP San Jose.
Công việc dần tốt lên, David Dương xây dựng được nhiều mối quan hệ, giúp CWS có mặt tại 8 thành phố của Mỹ chuyên cung cấp các dịch vụ kinh doanh phế liệu, quản lư, thu gom và tái chế rác thải, vận hành các nhà máy tái chế rác thải... Ngoài ra, CWS c̣n kinh doanh vật liệu tái chế trên thị trường Mỹ và quốc tế.
Hàng chục năm sau, việc nhặt và phân loại rác bằng tay đă được thay thế bằng máy móc.
Một số máy sử dụng nam châm hoặc thiết bị điện dùng cho việc lọc sắt hoặc nhôm để tách các kim loại có giá trị khỏi các vật liệu khác. Một số máy, trong đó có những chiếc với kích cỡ bằng các pḥng lớn, sử dụng ánh sáng, các luồng không khí và máy tính để tách các vật liệu nhẹ như túi nhựa khỏi vật liệu sợi nặng hơn.
Quá tŕnh phân loại rác này c̣n liên quan đến nhiều băng tải dài, nhiều thiết bị lớn, đắt tiền và phức tạp. Mục đích của quá tŕnh là tách những đống rác hỗn độn thành nhiều nhóm riêng như nhôm, giấy hay các loại nhựa có khả năng làm vật liệu thô cho các nhà sản xuất.
Giám đốc điều hành công ty, ông Joel Corona, cũng cho hay công việc này có tác động tốt tới môi trường. Mục tiêu của công ty là không thải rác cho các khu tập trung rác của California.
Năm 2003, lănh đạo TP HCM dẫn đoàn đại biểu sang Mỹ kêu gọi đầu tư, đặc biệt trong ngành xử lư rác thải. Cuộc gặp với lănh đạo thành phố khiến David Dương quyết định về quê hương đầu tư.
Năm 2005, Công ty TNHH Xử lư chất thải rắn Việt Nam (Vietnam Waste Solutions - VWS) 100% vốn nước ngoài do David làm Chủ tịch HĐQT kiêm Tổng giám đốc đă được thành lập và đi vào hoạt động tại xă Đa Phước, huyện B́nh Chánh, TP HCM, trên diện tích 128ha với công suất xử lư 10.000 tấn mỗi ngày. Dự án có tổng vốn đầu tư hơn 90 triệu USD, và đến năm 2013 là 150 triệu USD, bao gồm các hạng mục: Khu chôn lấp công nghệ cao; nhà máy xử lư nước rỉ rác áp dụng công nghệ màng lọc thẩm thấu ngược kép và màng vi lọc sinh học; nhà máy phân loại tái chế, chế biến phân compost, sản xuất điện từ khí metan của rác thải công suất 12MW…
Sau khi được chọn làm nhà đầu tư cho Dự án Khu Công nghệ Môi trường xanh tại huyện Thủ Thừa, tỉnh Long An với công nghệ hiện đại, David Dương bắt tay vào thực hiện với quy mô 1.760 ha, công suất xử lư 40.000 tấn mỗi ngày, vốn đầu tư hơn 700 triệu USD. Ṿng đời của dự án 75 - 100 năm, đảm nhận xử lư rác thải, chất thải rắn phát sinh của TP HCM, Long An và 8 tỉnh, thành phố vùng kinh tế trọng điểm phía Nam.
Mục tiêu lớn của David Dương là xử lư dứt điểm vấn đề rác thải đang trở nên ngày càng bức xúc. Ông cho đây điều thú vị, dù thách thức: “Cạnh tranh bằng công nghệ là ưu tiên số một. Dù lợi nhuận thế nào, chúng tôi luôn phải dành một khoản thích đáng đầu tư cho công nghệ. Hễ có công nghệ mới, chúng tôi muốn ḿnh là người áp dụng đầu tiên”, David Dương khẳng định.
Phiếm chơi chút ACE:
- Phải chăng đây chính là một thí dụ tiêu biểu cho Tây phương và Á châu về ư thức hệ:
Tây phương (thí dụ Đức) là họ giải quyết vđ ngay tận gốc song song với hậu quả đă và đang có: giảm rác ngay từ trong đầu người tiêu dùng và dùng recyling tân tiến nhất...vs Á châu (VN) là chỉ giải quyết hậu quả...logique 0 thể có v́ làm vậy th́ 0 biết bao giờ mới giảm lượng rác thải ra được...Nếu nh́n theo tư cách doanh nhân th́ chẳng nên nghĩ đến cách giảm rác, v́ vậy là đồng nghĩa với tự sát !
- Ông Dương dù biết đang deal với quỷ nên có lẽ cũng đă bỏ túi sẵn khoản tiền phạt cao hơn gấp mấy lần khoản tiền hối lộ đút lót cho CSVN...Là thương gia (doanh nhân) th́ có lẽ doanh thu quan trọng hơn là t́nh yêu nước...lồng..làn...Nh́n lại tiền phạt ca 5 tr. USD so với tổng số vốn đầu tư th́ chả thấm vào đâu...
The Following User Says Thank You to thangtram For This Useful Post:
Tui nghỉ ông Dương Dzật này nên được khen thưởng thay v́ phạt.
Ông đă có công góp thêm phần hôi thúi cho xứng tầm Thùng Phân Hôi Chết Mẹ, khu PMH giờ là Phủ Mùi Hôi....quá đă....
The Following 2 Users Say Thank You to cha12 ba For This Useful Post:
Tui nghỉ ông Dương Dzật này nên được khen thưởng thay v́ phạt.
Ông đă có công góp thêm phần hôi thúi cho xứng tầm Thùng Phân Hôi Chết Mẹ, khu PMH giờ là Phủ Mùi Hôi....quá đă....
Bọn khỉ trườg sơn đang giỡ tṛ sắp có kẻ phải bỏ của chạy lấy người ...không lâu đâu chờ đó mà coi..kinh nghiệm cho bọn vịt ḱu yêu nước muốn về bưng bô liếm đít làm ăn với bọn khỉ .....
The Following User Says Thank You to trongson For This Useful Post:
Gương Nguyễn Gia Thiều (VK Pháp) c̣n đó , Trịnh Vĩnh B́nh (vua chả gị Hà Lan) c̣n đây ...
Anh kg bỏ của chạy lấy người cho lẹ th`́anh sẽ bị chụp cho cái tội nào đó để anh sẽ ở tù rồi ra đi ...và rồi cơ ngơi của anh làm sẵn sẽ là mâm cỗ dọn sẵn cho tụi nó ăn ...chưa nh́n ra sao ???
Sau khi Nguyễn Gia Thiều bị chụp cho cái tội "trốn thuế " để vô tù th́ ngày vài hôm sau cái hợp đồng béo bở "độc quyền cung cấp đtdd Nokia ở VN" (thời đó VN chỉ xài Nokia là chính !) lọt ngay vào tay đám con ông cháu cha . Và tụi nó được dựng ngay luôn 1 phân xưởng lắp ráp của Nokia ở Đà Nẵng ...
The Following User Says Thank You to duongvequehuong For This Useful Post:
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.