Hoa Đà được mệnh danh là thần y thời xưa của Trung Quốc. Quan Vũ th́ là vị tướng tài và oai nghiêm. Trong một cuộc chiến, Quan Vũ bị một mũi tên độc bắn trúng cánh tay phải. Thầy thuốc nổi tiếng nhất thời đó là Hoa Đà đă rạch một vết mổ ở cánh tay phải của ông và nạo độc ra khỏi cơ và xương. Trong tiếng cạo xương ken két, Quan Vũ vẫn uống rượu và chơi cờ khiến bao người nể phục.
Ông điềm tĩnh nói chuyện và cười đùa vui vẻ như không có ǵ xảy ra trước sự chứng kiến của các tướng lĩnh và binh sĩ, khiến họ ngưỡng mộ và tôn sùng. Đó chỉ là khả năng chịu đựng của Quan Vũ hay c̣n có ‘chiêu thuật cao siêu’ của thần y Hoa Đà. Thực ra, trước khi phẫu thuật, Hoa Đà có thể đă sử dụng một lọai dược lịêu độc để gây tê cánh tay của Quan Vũ. Hoa Đà có lẽ là người đầu tiên đă phát minh và sử dụng thuốc gây tê.
Trước khi Hoa Đà xuất hiện, các thầy thuốc trước khi phẫu thuật thường cột tay chân bệnh nhân với nhau, để tránh bệnh nhân giẫy giụa liên tục v́ phải chịu đau đớn của cuộc mổ. Họ có thể đánh vào đầu hay trích một lượng máu khiến bệnh nhân bất tỉnh.
Hoa Đà đă thử tất cả lọai thảo dược để t́m một lọai có khả năng gây tê, giúp bệnh nhân giảm đau trong cuộc phẫu thuật. Một ngày nọ khi đang đi t́m dược liệu trên núi, Hoa Đà bắt gặp một người tiều phu bị thương nặng. Người tiều phu bèn hái một vài lá,nghiền nát chúng và đắp lên vết thương của ḿnh. Được một lúc th́ cơn đau biến mất. Hoa Đà rất ngạc nhiên khi chứng kiến sự kỳ diệu đó, ông háo hức lại gần hỏi anh ta tên lọai thảo dược này. Đó chính một loại lá cây độc (lọai thảo dược độc có quả màu vàng) . Sau nhiều cuộc thử nghiệm và sai sót, Hoa Đà cũng chế tạo thành công lọai thuốc gây tê nổi tiếng có tên “Ma Fei San”
Trong chương thứ 16 của bộ tiểu thuyết nổi tiếng của Trung Quốc mang tên Thủy Hử, một vị quân sư từ núi Lương có tên Ngô Dụng đă cho một ít ma túy vào nước uống để cướp ṭan bộ tài sản của người phụ trách vận chuyển hàng hóa Dương Chí. Sau khi Dương Chí và vệ sĩ uống rượu, tất cả mười lăm người trở nên bất lực chứng kiến bảy người đàn ông cướp hàng hóa một cách vô vọng. Họ không thể đứng lên, cử động hay thậm chí nói được một lời nào. Bời v́, Ngô Dụng đă trộn lẫn thuốc mê vào rượu. Tên tiếng Hoa của lọai thuốc gây mê mà ông xài là “Men han” . “Men” có nghĩa là “đă qua thời” và “Han” có nghĩa là “người đàn ông trưởng thành”, do đó “Men Han” là một lọai thuốc khiến sức lực con người qua thời trưởng thành. Các thành phần chính của thuốc là một loại độc dược.
Trong quyển bách khoa thực vật có ghi chép “độc dược mọc ở những đồng cỏ hoang dă tỉnh Quảng Tây. Bọn cướp thường lấy rễ, nghiền nát chúng, rồi trộn trong đồ ăn để làm nạn nhân bất tỉnh nhằm cướp đọat tài sản của họ. Lọai thuốc “Men Han” đó được làm từ lọai thảo dược trên”.
Có nhiều lọai thảo mộc Trung Quốc có thể được sử dụng để gây mê. Ng̣ai độc dược đó ra, c̣n hơn 40 lọai thảo mộc khác có thể dùng làm thuốc gây tê. Đến một thế kỷ trước, y học phương Tây hiện đại mới dùng chất hóa học dimethylether để làm thuốc gây tê trong phẫu thuật. Nhưng từ hơn 2000 năm trước đây, nền y học Trung Hoa đă phát minh và sử dụng thuốc gây tê trong thời gian đầu của Hoa Đà.
Vậy là thuốc mê không phải được sáng tạo bởi người hiện đại, mà đă hiện diện trong tự nhiên từ khi khai thiên lập địa nhưng có lẽ đă bị thất truyền? Tạo hóa luôn khiến con người phải đặt ra những câu hỏi lớn. Những văn minh, những tri thức rộng lớn tồn tại từ hàng ngàn năm nay, dường như đă mai một rất nhiều, những ǵ ít ỏi c̣n lại chỉ là các dấu tích và truyền thuyết?
vietbf @ sưu tầm