Tôi chẳng khác nào khúc gỗ khi gần 7 năm sống cùng một mái nhà với chồng nhưng chúng tôi quan hệ vợ chồng với nhau chưa đến 10 lần. Có vẻ như chồng tôi không có bất ḱ ham muốn yêu đương nào với tôi.
Tôi là một người hay đọc tâm sự. Và ngày hôm nay tôi lấy hết dũng cảm để viết những suy nghĩ của ḿnh, mong nhận được những ư kiến góp ư của độc giả. Tôi xin giấu tên và mọi thông tin về tôi để đảm bảo cho công việc của ḿnh đang làm. Tôi xin chân thành cảm ơn.
Tôi năm nay 28 tuổi là một người có nhan sắc, nhanh nhẹn. Chồng tôi 35 tuổi cao ráo, bảnh bao chúng tôi cưới nhau được gần 7 năm. Cả hai vợ chồng tôi cùng làm kinh doanh... Chúng tôi có 2 con một trai một gái, một bé 2 tuổi và một bé 6 tuổi. Nh́n bên ngoài cuộc sống của tôi là niềm mơ ước của rất nhiều người khi có đầy đủ mọi thứ... Nhưng thực sự đến ngày hôm nay, tôi cảm thấy ḿnh thực sự bế tắc với cuộc sống của ḿnh.
Gần 7 năm sống cùng một mái nhà nhưng chúng tôi quan hệ vợ chồng với nhau chưa đến 10 lần.
Có một điều mà tôi chưa bao giờ dám nói ra với bất ḱ ai, cho đến thời gian gần đây khi tôi thấy ḿnh không thể chịu đựng được nữa tôi mới bắt đầu muốn tiết lộ với gia đ́nh. Đó là chồng tôi không có ham muốn với tôi. Gần 7 năm sống cùng một mái nhà với chồng nhưng chúng tôi quan hệ vợ chồng với nhau chưa đến 10 lần.
Bắt đầu từ khi có bé đầu cho đến thời điểm có bé thứ 2 chúng tôi chỉ sinh hoạt vợ chồng duy nhất 1 lần. Và từ đó đến nay vợ chồng tôi sống như hai người bạn. Đă rất nhiều đêm tôi tâm sự với chồng, trao đổi với anh là nếu anh có bệnh ḿnh cùng đi khám. Nhưng chồng tôi luôn cho rằng anh không bị sao cả và nhất định không đi.
Thật sự xấu hổ khi nói ra rằng gần 7 năm trời tôi không biết hôn chồng là ǵ? Anh chưa chạm tay vào cơ thể của tôi và cũng chỉ đôi lần nằm ngủ ôm nhau rồi lại quay lưng vào nhau như hai người xa lạ.
Trong cuộc sống hàng ngày chồng tôi là một người đàn ông tốt, rất chiều vợ, yêu con nhưng anh luôn thể hiện sự lạnh lùng và xa cách mỗi khi đêm xuống. Nhiều bạn bè khuyên tôi nên cân bằng cuộc sống bằng cách t́m một nguồn vui mới. Nhưng thực sự lương tâm của tôi không cho phép ḿnh làm điều đấy.
Đến ngày hôm nay, khi nói ra những điều này là lúc tôi thực sự đă cạn kiệt t́nh cảm với chồng, không c̣n ham muốn với chồng. Cả hai gia đ́nh đang cố gắng níu kéo cuộc sống cho chúng tôi nhưng tôi thấy ḿnh không thể sống tiếp cuộc sống như vậy nữa. Nếu chồng tôi là người hay bồ bịch, rượu chè, lô đề, cờ bạc th́ có thể mọi người sẽ hàn gắn được. Nhưng v́ đây là việc rất tế nhị, thực sự nỗi đau của tôi đă âm ỉ quá lâu. Tôi đă tự ḿnh giải quyết, đă t́m đủ cách, đă cố gắng hết sức nhưng tôi cảm thấy chồng không biết đến cảm xúc của tôi - một người phụ nữ chưa đến độ tuổi 30.
Thực sự nỗi đau của tôi đă âm ỉ quá lâu
Tôi đă không c̣n muốn cố gắng nữa, tôi muốn dừng lại, tôi không ham tiền bạc, tôi muốn được một người đàn ông quan tâm, chăm sóc và nâng niu... Tôi chỉ muốn được sống cuộc sống khó khăn khổ cực bên người ḿnh yêu và yêu ḿnh hơn sống bên một người chồng chỉ nghĩ đơn giản là có nhớ đến việc tặng hoa cho tôi những ngày lễ...
Giờ đây gia đ́nh tôi và gia đ́nh anh đều ra sức níu kéo cuộc sống đẹp đẽ của chúng tôi, nhưng tôi phải làm sao để có thể bắt đầu lại với chồng ḿnh khi bản thân anh không muốn? Và tôi cũng không có cảm xúc hay ham muốn để có thể ngủ với anh được nữa? Tôi phải làm ǵ? Nếu bỏ chồng gia đ́nh tôi sẽ không chịu chấp nhận? Nhưng nếu cứ sống tiếp thế này tôi sẽ rơi vào khủng hoảng trầm trọng...
Bây giờ, khi về nhà chúng tôi không nói ǵ với nhau cả. Mỗi người ngủ một pḥng và tôi sợ cuộc sống như hiện tại. Tôi sợ thời gian trôi đi mà không níu lại được. Tôi sợ vài năm nữa tôi sẽ chấp nhận cuộc sống như hiện nay... Tôi phải làm sao?
PNTD