VBF-Không lâu sau khi gây án đối tượng Vũ Văn Tiến đă phải nhận mức án cao nhất và chỉ c̣n chờ ngày hành quyết.Vậy mà chỉ trong thời gian đó ở trong tù mà y đă làm được nhiều chuyện khiến chính mẹ của y cũng không thể ngờ.Ngày 6.3, bà Vũ Thị Thi (55 tuổi, mẹ của Vũ Văn Tiến, đồng phạm với Nguyễn Hải Dương trong vụ thảm sát 6 mạng người ở B́nh Phước) cho biết bà vừa gặp được con trai trong trại giam hôm thứ 5 vừa rồi.
Nước mắt lưng tṛng, người phụ nữ có khuôn mặt khắc khổ dựa lưng vào bức tường trong căn pḥng trọ nhỏ ở huyện Hóc Môn, TP.HCM nói: “Tiến phạm tội, pháp luật sẽ trừng trị nhưng tôi và gia đ́nh vẫn cầu mong con trai được sống. Mấy hôm nay, tôi và cha nó hay đi chùa cầu nguyện”.
Bà Thi cho biết, trong một giờ được gặp mẹ, Tiến khóc liên tục. “Nó dặn tôi ở nhà giữ ǵn sức khỏe. Đường từ nhà trọ lên B́nh Phước xa xôi, đi lại khó khăn lại tốn tiền xe cộ nên nó khuyên tôi lâu lâu hăy lên thăm một lần. Con khóc, tôi cũng khóc”, người mẹ có đứa con phạm tội nói.
Gặp Tiến, bà Thi khuyên con cố gắng chấp hành quy định trong trại giam. Ở ngoài, bà sẽ ráng đi làm thuê có tiền để lên thăm và gửi đơn đến các cơ quan chức năng mong Tiến được sống. Trong buổi tṛ chuyện với mẹ, Tiến cho biết trong thời gian ở trại giam Tiến có quen với người bạn tù pḥng bên cạnh nên hằng ngày hai anh em tṛ chuyện với nhau. “Nó khoe, anh bạn đó dạy kết con vật bằng dây thun. Tiến học rất nhanh, làm được con heo, dê và ngựa và nhờ các chú công an gửi cho tôi. Nhận được quà của con mà đau đớn quá”, bà Thi nấc nghẹn.
Bà Thi thắc mắc hỏi Tiến sao làm hình con ngựa cúi đầu và được con trai giải thích: “Lỗi lầm của con quá lớn. Con chỉ biết cúi đầu xin lỗi gia đình nạn nhân và bố mẹ. Phận làm con nhưng không giúp đỡ được bố mẹ giờ lại gây trọng tội"."Tiến nói, có gửi đơn kháng cáo lên ṭa tối cao nhưng chắc không sống được. Nghe con trai nói đến đây, ḷng tôi đau như đứt từng đoạn ruột. Biết con gây tội sẽ phải đền tội nhưng đau đớn lắm”, mẹ Tiến khóc nói.
Lấy tay lau giọt nước mắt đang rơi trên khuôn mặt đă hằn nhiều vết nhăn, bà Thi cho biết, hôm xét xử con trai ở B́nh Phước, bà cùng nhiều người trong gia đ́nh có mặt để theo dơi. Bà bịt khẩu trang đứng từ xa để nh́n Tiến. “Khi nghe con phải nhận án tử, tôi khóc nhiều. Một vài người trong đám đông dự khán thấy vậy hỏi mẹ của Tiến à. Tôi trả lời chỉ là hàng xóm lên xem. Tôi không dám lên do sợ người nhà nạn nhân. Kết thúc phiên xét xử, con trai được đưa ra xe thùng về trại giam, tôi cố gọi tên “Bé ơi, Bé ơi. Mẹ đây” rồi ngất lúc nào không biết”, bà Thi nghẹn ngào.
Hằng ngày, bà Thi đi làm thuê ở xưởng thủy tinh từ sáng đến tối kiếm được 115.000 đồng. Nhưng sau ngày đi xem xét xử con trai về, bà thường xuyên xin nghỉ làm. “Đi đâu, làm ǵ tôi cũng như người vô hồn, không c̣n sức lực nữa. Con dại cái mang. Tôi cùng cha nó mong muốn lên B́nh Phước thắp hương cho các nạn nhân nhưng không dám. Tội con quá lớn. Mong người thân các nạn nhân sớm vượt qua nỗi đau, mất mát quá lớn này”, bà Thi khóc nói.