Du lịch tết rất đă v́ có chuỗi ngày nghỉ dài. Hơn nữa, vợ chồng tôi mới cưới lại bận bịu chưa được đi tuần trắng mật. Thế nhưng mơ ước tan thành mây khói khi vợ chồng tôi bàn bạc bị mẹ chồng nghe lén.
Tôi chẳng ngờ lúc ấy mẹ chồng tôi trong nhà vệ sinh đă nghe được câu chuyện của vợ chồng tôi. Ngay tối hôm đó, chúng tôi nhận được “trát hầu ṭa” đề nghị họp gia đ́nh ngay lập tức.
Vợ chồng tôi khá trẻ, tôi 27 tuổi, chồng tôi 29, cả hai đều khá thoáng tính và có cách sống hiện đại. Bố mẹ chồng tôi cũng mới ngoài 50 tuổi. Cưới nhau 2 năm, chúng tôi đều rất ngoan ngoăn ăn Tết ở nhà với bố mẹ, những ngày Tết đến xuân về, hai vợ chồng tôi không đi đâu chơi xa, không bạn bè quá trớn, cũng không bài bạc đỏ đen.
Năm nay, sau 2 mùa Tết an phận ở nhà, tôi bỗng thấy nhàm chán quá. Hôm bữa lên công ty lại thấy mấy chị cùng pḥng đang xúm xít lại màn h́nh máy tính để book vé đi du lịch dịp Tết. Người th́ xuất ngoại sang Thái sang Sing, người th́ vào Phú Quốc, Đà Nẵng... ôi, mới nghĩ thôi mà tôi đă thích mê tơi rồi.
Sau 1 năm bận rộn với công việc, vợ chồng tôi chỉ muốn Tết được đi di lịch xả hơi (ảnh minh họa: IT)
Ngẫm đi ngẫm lại, tôi thấy t́nh h́nh cũng rất khả quan, vợ chồng chúng tôi c̣n trẻ, chưa có con cái vướng bận, bố mẹ cũng không quá cổ hủ. Và quan trọng là điều kiện của chúng tôi khá dư dả, tôi làm nhân sự cho công ty nước ngoài với mức lương gần 20 triệu, chồng tôi làm công nghệ thông tin cho công ty phần mềm. Vả lại, chồng tôi cũng rất yêu và chiều tôi nên kế hoạch ấy tôi thấy khả thi đến 90%.
Tối ấy, sau bữa cơm tôi kéo chồng ra góc bếp thủ thỉ: “Chồng ơi, Tết này trốn nhà đi du lịch nhé, đợt trước tuần trăng mật ḿnh định đi mà đă bận này bận nọ không đi được rồi”. Chồng tôi tư lự: “Cũng được đấy nhỉ, để anh tính xem sao đă, c̣n bảo bố mẹ nữa”. Tôi giục giă “C̣n tính cái ǵ nữa, chốt đấy nhé để em c̣n book vé”.
Tôi chẳng ngờ lúc ấy mẹ chồng tôi trong nhà vệ sinh đă nghe được câu chuyện của vợ chồng tôi. Ngay tối hôm sau, chúng tôi nhận được “trát hầu ṭa” tức lịch họp gia đ́nh ngay lập tức. Rất khẩn trương, nghiêm túc và lạnh lùng, bố chồng tôi dậm mạnh chén nước xuống bàn rồi hắng giọng: “Tôi chẳng ṿng vo Tam Quốc làm ǵ, tôi nghe nói Tết này anh chị định dắt nhau đi chơi tận đẩu tận đâu, không cần biết đến ông cha họ tộc, không cần biết đến lễ bái tổ tiên. Tôi hỏi anh chị coi chúng tôi là cái ǵ hay như người đă chết, hay cái nhà này mất nóc rồi phải không?”
Giọng bố ngày càng gay gắt, chồng tôi đỡ lời tôi ngay mà không kịp: “Bố này, bọn con đang có ư tưởng thế thôi, chứ c̣n xin bố mẹ chứ”. Lần nầy bố tôi đập hẳn cái chén xuống bàn: “Ư tưởng à, dẹp ngay cái ư tưởng đấy đi, ai xui mày làm cái tṛ đấy hả, chúng mày định làm loạn đấy hả, tao và mẹ mày c̣n sống sờ sờ đây mà chúng mày đă không coi cái nhà này ra ǵ, thế mai sau chúng tao chết, chắc vợ chồng mày bán luôn mảnh đất tổ tiên để lại này để đi đú đởn đấy hả”.
Tôi ngồi im mà thấy cay dọc sống mũi, không nhịn được nữa, tôi đứng phắt dậy nói: “Con thấy chuyện đi du lịch Tết có sao đâu, cuộc sống bây giờ khác xưa rồi, bao nhiêu người đi, bao nhiêu nhà đi có sao đâu?”. Không ngờ vừa dứt lời, bố chồng tôi chỉ thẳng tay vào mặt tôi rồi quát: “Chị th́ giỏi rồi, làm cho công ty nước ngoài cơ mà, thích giống thiên hạ ấy ǵ, thích được như người ta ấy ǵ, được thôi, xách túi ra khỏi nhà này ngay lập tức, tôi không có loại con dâu như chị”.
Tôi tức quá không nói ǵ, về pḥng cầm túi rồi bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Tôi đi từ 27 Tết nhưng đến hôm nay, 30 Tết chồng tôi vẫn im lặng. Tôi không thấy ḿnh sai ở đâu khi muốn có một cái Tết thong dong cùng với chồng. Nh́n ḍng người tấp nập sóng đôi đi sắp Tết ngoài đường, ḷng tôi hoang vắng quá.
VietBF © sưu tập