- Con chào bố! Có chuyện ǵ mà bố gọi con về ạ.
- Hôm nay mẹ anh đi du lịch tâm linh, ḿnh bố ở nhà. Bố gọi anh về uống rượu với bố, lâu lắm rồi không thấy anh về.
- Dạ! Cũng v́ bận công việc, nên con…
- Anh ngồi chơi, bố chạy ù ra chợ mua mấy thứ để bố con ḿnh nhắm rượu.
- Bố không phải đi đâu cả, con đă mua sẵn đồ nhậu đây rồi!
- Anh đúng là chàng rể quư của bố.
Bố vợ và con rể nhanh chóng sắp mâm, trải chiếu…cụng ly chan chát. Rượu ngà ngà, bố vợ hỏi con rể:
- Anh về làm rể nhà bố bao nhiêu năm rồi nhỉ?
- Dạ! Con về làm rể chính thức được 25 năm, cộng với 3 năm làm rể hờ nữa. Vậy, tổng cộng là 28 năm rồi ạ.
- Trong thời gian ấy, anh thấy thế nào? Có sao nói vậy, không phải ngại.
- Dạ! Thời gian con làm rể hờ là sướng nhất bố ạ!
- Tại sao làm rể hờ, lại sướng hơn làm rể chính thức. Anh nói cụ thể xem sao?
- Bố cho phép th́ con nói thật ạ! Lúc con mới đi lại thậm thụt với vợ con, mỗi khi đến nhà bố mẹ chơi th́ con là “Thượng khách” không phải làm ǵ cả. Đến bữa th́ được bố mẹ với vợ con mời, lời mời thật nhẹ nhàng…ăn xong lại mời ra bàn uống nước, có trái cây tráng miệng. Mọi người trong nhà ai cũng quư con, con tự hào lắm.
C̣n từ khi con là rể chính thức, mỗi lần về thăm bố mẹ…cứ phải “Có cơm th́ ăn, có việc th́ làm”. Nếu không làm vậy, về nhà là vợ chồng con lại căi nhau, rồi mất công làm lành nữa…khổ lắm bố ạ.
V́ vậy, cứ làm rể hờ là sướng nhất bố nhỉ!
- Chuyện này anh chỉ được phép nói với bố thôi! Tuyệt đối, không được nói cho mẹ anh và vợ anh biết đấy nhé.
- Sao vậy bố?
- V́ bố cũng giống anh, chỉ thích làm rể hờ thôi.
VietBF@sưu tập
|