Tiếp tục biểu t́nh mặc dù có nhiều người cho rằng hoài công vô ích. Ông Nguyễn Phan có lời chia sẻ tới độc giả như sau:
Ảnh biểu t́nh ở Miến Điện
Không ít người đă nói với tôi, cả gián tiếp lẫn trực tiếp và kể cả người thân thuộc, mấy chục năm nay đi biểu t́nh chống vc hoài mà có thấy kết quả ǵ đâu. Vài người vẫn tự hào ḿnh là người "chống cộng không ai bằng" bảo thẳng, mất cả ngày tới đó la lối, phất cờ một lát rồi về, kết quả = 0!
Công nhận là đi hoài mà vc vẫn chưa đổ thật. Nhưng nếu 42 năm nay hải ngoại im như thóc th́ cục diện ngày nay sẽ ra sao?
Một chế độ tàn ác, không từ nan bất cứ hành động dă man nào để nắm chặt quyền lực độc tài, đang nắm hết tài nguyên, phương tiện trong tay th́ muốn hạ bệ nó là điều muôn vàn khó khăn. Đi biểu t́nh vài lần làm sao làm nó lung lay được?
Dân Nam Hàn, Đài Loan cũng đă đi qua mấy thập niên đấu tranh bền bỉ, đổ máu mới có nền dân chủ và thịnh vượng ngày nay. Đông Âu cũng tốn hơn 40 năm biểu t́nh rất nhiều đợt mới khiến khối cộng sản sụp đổ.
Và gần đây nhất là dân Miến Điện. Biết bao nhiêu thanh niên - như trong h́nh minh họa - đă phải trả giá rất đắt cho chế độ đa đảng c̣n phôi thai ở Miến mà dân họ vừa giành lại được. Không có mấy chục năm biểu t́nh, đổ nhiều máu và nước mắt, làm ǵ có chuyện bà Aung San Suu Kyi được bầu làm tổng thống?
Biểu t́nh là một trong những con đường phải đi, cần đi, nhất là khi không bị ăn bánh canh, không bị đánh đập, bỏ tù, mất việc làm..... Cho nên tôi đi. Vậy thôi.
Nguyễn Phan