Theo quan điểm của Dũng Taylor thì Việt Nam ăn Tết nghỉ quá nhiều ngày. Tuy nhiên nếu đất nước phát triển tốt thì không sao chứ nếu còn yếu kém thì không nên nghỉ nhiều vậy. Cùng vietbf.com tìm hiểu thêm về suy nghĩ của anh với những định kiến sau.
Ăn theo thuở, ở theo thời.
Những ngày Tết hoặc lễ lớn ở ngoại quốc họ chỉ nghĩ tối đa 2-3 ngày, trong khi đó Vietnam chúng ta nghĩ 9-15 ngày để ăn Tết.
Vài tháng trước Dũng có viết phần một của "Thế Hệ Vàng" (Vietnam's Golden Age) và sự phát triển của Vietnam trong thời gian 30-40 năm tới lệ thuộc vào nhiều yếu tố để quyết định vị trí của Vietnam so với các quốc gia khác trong khu vực Đông Nam Á. Một trong những yếu tố là Vietnam có cởi bỏ được chiếc áo khoát truyền thống nhiều năm lệ thuộc vào truyền thống của Trung Quốc hay không? Một xã hội văn minh, phát triển và tân tiến phải tận dụng cơ hội, cờ vào tay ai người ấy phất. Theo bài viết Thế Hệ Vàng của Dũng qua tiềm hiểu và dữ liệu của các chuyên gia học về kinh tế thế giới cho thấy những quốc gia không bỏ được những truyền thống khắc nghiệt, lỗi thời, không thay đổi cơ chế chính quyền để phù hợp với đời sống của dân và kinh tế của đất nước và không kịp thời thay đổi hạ tần cơ sở là những quốc gia sẽ không tận dụng hết khả năng chất xám và cơ hội trong tay để phát triển đất nước trong thời gian thế hệ vàng từ 30-40 năm.
Cứ hình dùng khi cả thế giới đang làm việc, bánh xe kinh tế đang vận chuyển nhưng vì chúng ta nghĩ ăn Tết quá lâu cả thế giới phải ngừng một nhịp để đợi mình. Hợp đồng phải đợi sau 10 ngày nghỉ Tết mới tiến hành được, thế giới có đứng đó chờ đợi mình hay không? Việt Nam mình chưa đủ tầm cở đó, họ sẽ tiềm và đưa cơ hội cho những quốc gia khác. Không ai nói bỏ truyền thống, cũng như mọi thứ trong đời sống luôn luôn phải canh chỉnh để thích hợp với thực tế, không vì hai chử "truyền thống" làm trì trệ tầm phát triển của quốc gia, thống kê và lịch sử đã chứng minh điều này, hãy học và rút kinh nghiệm từ đó. Vấn đề quan liêu cũng cần được giải quyết, nhung việc này không liên quan đến việc kia, chỉ có thể hổ trợ nhau thôi. Những sinh hoạt, chi tiêu ngày Tết chỉ làm giàu cho những người giàu thêm, những nhà nghèo còn đổ thêm nợ sau khi Tết, để dành nguyên cả năm không được bao nhiêu, ra Tết trắng tay còn mang nợ thêm. Thống kê ở Vietnam cho thấy sau Tết bao nhiêu gia đình đổ nợ, tan nhà nát cửa vì cờ bạc, rượu chè, đánh nhau thương tích.
Theo Dũng thì không nên bỏ Tết nguyên đáng mà nên cải tổ, canh chỉnh lại để thích hợp với đời sống, xã hội và kinh tế của đất nước hiện nay, phát triển tối đa khả năng và chất xám của con người và đất nước đang có trong tay. Đối với những người tay làm hàm nhai và chủ nhân thương vụ từ bé đến to thì đã lâu rồi họ đã thích nghi với đời sống và kinh tế thực trạng, nghỉ vài hôm ăn Tết rồi phải tiếp tục "cầy", chỉ có những cơ quan, công ty nơi nhân viên nghĩ dài hạn mới thật sự cần cải tổ và canh chỉnh lại. Khi thay đổi vấn đề thuộc cơ chế, truyền thống lâu năm thì cần phải có quyết định rõ rằng và nghiêm túc, dĩ nhiên cơ quan chính phủ và lãnh đạo phải làm gương trước. Một trong những lợi thế của những chính quyền "độc đảng" là không mất nhiều thời gian và không cần sự đồng thuận của đảng đối lập. Mọi thứ cần phải canh chỉnh lại để thích hợp với đời sống và xã hội hiện tại. Thay vì nghĩ liên tục 10-15 về thăm gia đình một năm/lần thì nghĩ 5 ngày thôi và về tham gia đình 2-3 lần mỗi năm. Thay đổi cần sự đồng thuận từ trên xuống, không phải chỉ một nhóm hoặc cơ chế nào mà toàn thể cả nước phải đồng bộ. Dĩ nhiên khi thay đổi sẽ có người thuận kẻ chống, nhưng nếu vì mục tiêu chung và cần thiết thì vẫn phải làm. Phải hy sinh những điều riêng để đạt được những điều chung, người Nhật nhờ suy nghĩ này mà xã hội và dân tộc của họ có ngày hôm nay sau sự tàn phá của đệ chiến thứ nhì. Mời đọc và đóng góp ý kiến tích cực, nghiêm túc với bài viết sau đây:
GS. VÕ TÒNG XUÂN: NÊN BỎ TẾT NGUYÊN ĐÁN!
Sáng mùng 2 Tết, bản tin thời sự tổng hợp của Đài Tiếng nói Việt Nam cho biết hàng trăm ngàn công nhân của những công trình trọng điểm nhà nước vẫn làm việc trong ngày Tết, và đã nêu thí dụ điển hình công trình Thủy điện Tuyên Quang - nơi hàng trăm công nhân vẫn làm việc trong những ngày Tết để đạt tiến độ thực hiện công trình phục vụ nhân dân.
Ở An Giang, Công ty XNK thủy sản Afiex liên tục nhận fax của khách hàng nước ngoài đặt mua cá filê. Cũng trong mấy ngày Tết ta này tôi vẫn nhận đều đều 30 - 40 bức điện, thư mỗi ngày, trong đó có hai thư phải trả lời ngay để kịp thời hạn, một thư về dự án Asia Link (Kết nối Á châu) của Trường Đại học Corvenus ở Budapest, và thư kia của ông Hiệu trưởng Đại học Tufts của Mỹ yêu cầu cho biết ngay tôi có thể tham gia hội nghị quốc tế hiệu trưởng một số trường đại học thảo luận chuyên đề vai trò đại học trong phục vụ xã hội hay không. Tôi chắc chắn hàng nghìn người chức trách điều hành các ban ngành trung ương và các doanh nghiệp công và tư cũng đã nhận được những điện thư khẩn của các đối tác từ nước ngoài gửi về cần được trả lời ngay trong lúc chúng ta đang "ăn Tết". Thực vậy, trong khi chúng ta vui Tết bên dưa hành và bánh chưng, bánh tét, bên chén tạc chén thù đến nhức cả đầu thì những đối tác của ta lại đang làm việc bình thường, và các dịp may trong thương trường quốc tế không thể chờ ta ăn Tết xong, mà chúng sẽ lọt vào tay những ai đáp ứng trước. Nhớ lại khoảng thời gian từ 24/12 đến 3/1 dương lịch (DL), trong khi chúng ta vẫn làm việc bình thường thì ở nước ngoài người ta nghỉ Tết Tây (kể cả Nhật Bản), thị trường chứng khoán Tokyo, New York, Luân Đôn... đóng băng, lúc ấy cho dù ta muốn giao thương với họ vẫn không ai làm việc hoặc gửi thông tin gì cho ta. Như vậy trong thời hội nhập kinh tế thế giới, nếu Việt Nam tiếp tục ăn Tết theo âm lịch (ÂL) thì đương nhiên chúng ta hưởng hai lần nghỉ Tết: DL và ÂL, tổng cộng ít nhất 3 tuần lễ nghỉ. Chúng ta biết trên thương trường quốc tế, chỉ hơn thua nhau vài phút là có thể giật lấy hoặc bỏ rơi cơ hội mang về những lợi ích quan trọng. Nếu vì mải mê ăn Tết mà để lỡ cơ hội thì cơ quan sẽ bị thiệt thòi hoặc bỏ lỡ nhiều cơ hội làm giàu.
Hiện nay ăn Tết Việt Nam theo lịch Trung Quốc với nhiều tập quán cổ truyền, có mấy bất lợi sau đây:
1- Mất cơ hội nắm bắt ngay thời cơ kinh doanh, giao thương với nước ngoài.
2- Mất thời giờ của nông dân lo chăm sóc lúa đông-xuân, vụ lúa tiềm năng cao nhất trong năm.
3- Gượng ép thời khóa biểu học tập và thi học kỳ của sinh viên học sinh, làm cho họ mất cả 2 tuần lễ học hành.
4- Dân chúng nhậu nhẹt, bài bạc dưới nhiều hình thức, rất tốn kém tiền của và thời gian học tập, tổn hại sức khỏe và tính mạng.
5- Lãng phí ngày làm việc trong khi quốc tế nghỉ Tết Tây.
Cho đến nay chỉ có Trung Quốc, Hàn Quốc và Việt Nam còn hưởng thụ 3- 4 tuần Tết ÂL và DL gộp lại. Các nước khác ở châu Á đã chuyển ngày nghỉ Tết theo DL từ lâu. Điển hình nhất là Nhật Bản, quốc gia Á châu giàu nhất thế giới. Một trong những lý do chính khiến Nhật Bản trở nên giàu có là nhờ sớm biết giao thương với Âu Mỹ, theo đúng phương pháp và tập quán Âu Mỹ. Vua Minh Trị Thiên Hoàng đã biết tranh thủ kỹ thuật của Tây phương, kể cả quyết định đổi tập quán ăn Tết của Nhật sang ăn Tết theo DL từ năm 1872, 19 năm sau khi hạm đội Mỹ tiến vào hải cảng Edo (bây giờ là Tokyo) năm 1853. Tập quán ăn Tết DL bắt đầu từ ngày 31/12 DL đã được các nước Tây phương áp dụng sớm nhất vào đầu thế kỷ thứ 16 và các thế kỷ tiếp theo (theo Calendopaedia - Bách khoa chuyên lịch, nước Ý áp dụng năm 1522, Đức 1544, Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha 1566, Tô Cách Lan 1600, Anh Quốc 1752, Nga 1918, Nam Tư và Rumani 1919). Còn Việt Nam chúng ta đến thời đại này vẫn còn nghỉ Tết theo lịch của Trung Hoa để chuốc lấy những lãng phí đã kể trên đây.
Đã đến lúc chúng ta định nghĩa lại "bản sắc dân tộc" của sự ăn Tết theo lịch Trung Quốc trong bối cảnh nền kinh tế hội nhập thế giới. Dứt khoát chúng ta không nỡ hưởng thụ đến 3 - 4 tuần lễ Tết DL và ÂL gộp lại trong khi các nước đang dành thời giờ đua làm giàu. Và dĩ nhiên chúng ta cũng không muốn để lỡ cơ hội đưa đất nước tiến nhanh đến phồn vinh. Nên thống nhất ăn Tết cùng lúc với các đối tác thương trường của chúng ta, chuyển các tập quán ăn Tết ÂL sang các ngày DL, và giảm dần ngày nghỉ Tết ÂL quá lê thê. Các thế hệ trước của Việt Nam đã dám bỏ áo dài khăn đóng để mặc áo sơ mi, quần tây và bộ "complê", thế hệ này đang sử dụng DL trong điều hành năm kế hoạch tài chính ngân sách, và đã dám từ bỏ pháo nổ thay vào bằng pháo bông, thì bước vào ngưỡng cửa thế kỷ 21 cũng phải dám thay đổi tập quán ăn Tết ÂL rất tốn kém và phi kinh tế như hiện nay. Chúng tôi tin tưởng vào sự sáng suốt nhận thức của mọi người Việt Nam tiến bộ có quyết tâm chiến thắng trong mặt trận hội nhập kinh tế toàn cầu.
Tóm lại bài biết khá dài, đọc thì không thể hết. Tuy nhiên chốt lại là không nên bỏ ngay Tết Nguyên Đán, nhưng nên cải tổ vì quá nhiều tiền không hiệu quả. Người Nhật bỏ hẳn, người Việt học theo người Nhật thì còn lâu lắm.