Câu chuyện bi hài đă xảy ra tại một gia đ́nh. Người mẹ háo hức khi con gái lần đầu dẫn bạn trai về ra mắt cha mẹ. Nhưng người mẹ đâu có ngờ...
Nghe con gái điện thoại về báo sẽ dẫn bạn trai về ra mắt, bà Hồng háo hức lắm. Nghe đâu, người yêu con bà nhà trên thành phố. Chuyến này bà mát mày mát mặt với họ hàng. Ngày con gái đưa bạn trai về, bà c̣n mời cả họ tới nhà ăn cơm. Nào ngờ…
Bà Hồng chỉ sinh được hai mụn con gái. So với anh chị em trong nhà, chồng bà lúc nào cũng yếu thế. Mỗi lần về quê, vợ chồng bà lại đau đầu v́ mấy câu nói mát mẻ của mọi người về chuyện chỉ sinh con một bề. Trước đây, hồi c̣n trẻ, bà cũng đă định sinh thêm cậu con trai cho chồng ḿnh được thỏa ḷng, thế nhưng lộc trời chỉ cho vợ chồng bà như vậy nên cũng đành chịu.
Bù lại, hai cô con gái của bà Hồng càng lớn càng xinh đáo để. Đă vậy, cả Huyền và Hương đều học giỏi, đỗ đạt, đi học trên thành phố. Bà Hồng cũng lấy thế làm hănh diện với họ hàng, làng xóm. Thương hai đứa con gái, nhà lại có điều kiện nên bà chẳng bắt hai con phải làm ǵ. Tiền tiêu hàng tháng các con muốn bao nhiêu là bà gửi lên chứ tuyệt nhiên không có giới hạn khoản tiên như nhiều bạn đi học xa nhà khác.
Huyền là con gái lớn của bà Hồng. Học xong Đại học, Huyền thông báo được ở lại thành phố làm. Nghe đâu, ở một công ty ǵ lớn lắm. Bà Hồng lại được dịp hănh diện thêm. Đi đâu bà cũng khoe về cô con gái giỏi giang của ḿnh.
Cách đây 1 tuần, Huyền điện thoại về thông báo sẽ dẫn bạn trai về ra mắt. Bà Hồng mừng lắm. Bà hỏi đi hỏi lại nhưng con gái cứ úp úp mở mở. Con gái bà chỉ bảo bạn trai nhà trên thành phố, giàu lắm, có nhà, có ô tô riêng. Mới chỉ nghe thế thôi, bà Hồng đă sướng rơn cả người.
Cuối cùng th́ ngày đó cũng đến, bà Hồng hồi hộp vô cùng. Bà Hồng c̣n mời họ hàng hai bên nội, ngoại, mỗi người một vài người cùng đến ăn cơm, chung vui, xem mặt cháu rể tương lai.
Hơn 10h sáng, chiếc xe ô tô sang trọng đỗ ngay trước cửa nhà. Bà Hồng đon đả lao ra chào đón. Thấy người đàn ông già bước xuống, bà đinh ninh đây là ông thông gia. Trong ḷng bà thầm trách: “Cái con bé này, cả bố chồng tương lai về theo mà nó không bảo một câu để c̣n tiếp đón”.
Bà Hồng hồ hởi, bắt tay, miệng th́ mau mắn:
- “Chào ông, ông đi đường xa có mệt không ạ, mời ông vào nhà. Đồ đạc cứ để các cháu cầm vào cho ông ạ”.
Người đàn ông đó găi đầu, găi tai, ngượng ngùng. Vừa lúc đó, Huyền bước xuống xe, miệng cười tươi như hoa:
- “Mẹ, đây là anh Phúc, bạn trai con”
Bà Hồng cảm giác ḿnh sắp rơi xuống vực. Mặt bà méo xệch đi. Bữa cơm ra mắt hôm đó, cả nhà cúi gằm mặt, không ai dám nói câu ǵ. Họ hàng th́ cứ bấm nhau, ăn nhanh c̣n về. C̣n chồng bà Hồng th́ ngồi nốc rượu liên tục v́ cay cú.
Tối hôm đó, sau khi mọi người về, bà Hồng khóc như mưa như gió. Bà nằng nặc không đồng ư cho con gái yêu người đàn ông già ngang tuổi bố mẹ này. Thế nhưng Huyền tỉnh bơ trả lời: “Nhưng con có bầu rồi mẹ ạ, phải cưới nhanh chứ không bụng to đùng lên c̣n nhục nữa. Vả lại, con sống sướng quen rồi, mấy cái anh trai trẻ tiền không có, yêu vào khổ lắm. Anh Phúc tuy già nhưng có tiền, có điều kiện, cưới về con sướng như vua. Mẹ c̣n mong ǵ hơn nữa”.
Bà Hồng mím chặt môi, cay đắng… Bà tự cảm thấy có lỗi trong lựa chọn này của con. Bà c̣n sợ rằng cô con gái thứ hai rồi đây cũng lại theo lối sống đó của chị gái.