Dưới đây là bài b́nh luận về Paris by Night 116 cuốn mới nhất của TT Thúy Nga. Và dù có bị chê bai thế nào th́ mời mọi người đọc hết. Cùng vietbf.com khám phá thêm.
PBN.116 NỤ CƯỜI ĐẦU NĂM hay TIẾNG KHÓC ĐẦU NĂM
Như đă hứa sẽ viết “b́nh luận“ về DVD của Trung Tâm Thúy Nga (PBN.116) cống hiến bạn độc xa gần, nếu như bạn v́ “u mê“ cùng 1 trung tâm chuyên hát nhép, v́ nó sẽ không thích hợp cho bạn đau, bài viết sẽ làm bạn tủi hổ v́ tŕnh độ “ chó hùa “ của bạn...
Và bài viết này Phương Tùng sẽ đánh đấu, sau đó các bạn có thể đọc thêm trong phần ghi chú cuối bài nhé. Nhưng trước khi đọc bài viết, xin mời các bạn cùng kiểm duyệt qua phần “menu“ song list của DVD-PBN.116 chủ đề: Nụ Cười Đầu Năm, và có những bài không xứng đáng để “b́nh luận“ tôi sẽ “SKIP“ nhé các bạn.
Ông bà xưa có câu:
Người ta tuổi Ngọ tuổi Mùi
Riêng em sao lại ngậm ngùi tuổi Thân?!?.
Có lẽ v́ vậy mà mới chuẩn bị bước qua năm Bính Thân thôi mà trung tâm Thúy Nga đă bị vấp ngă quá nặng nề khi làm chương tŕnh 116 -Hài Kịch. Tiết mục mở màn là 1 sự sỉ nhục đến tất cả phụ nữ Việt Nam mà tôi không hiểu sao khán giả vẫn có thể nhe răng như chó luộc để cười. Thường khi nói đến người phụ nữ Việt là phải nhớ đến Tứ Đức, c̣n đây các diễn viên giả nữ đều quá xấu (Dung) và quá thô thiển (Hạnh), Công và Ngôn th́ chắc chắn là không có rồi v́ hát nhép và lố bịch như vậy th́ chỉ có thể chọc cho khán giả chân chính tặng cho vài bạt tai mà thôi. Mặc dù những nhân vật của phiên bản chính cũng chẳng đẹp đẽ, danh giá ǵ nhưng qua sự hóa thân của những nam diễn th́ càng trở nên tồi tệ và đầy phản cảm. Nếu các anh muốn thỏa măn sở thích giả gái của ḿnh th́ nên t́m đến những Dragqueen show sẽ hay hơn. Ở đây là 1 sân khấu lớn (theo quảng cáo và tâng bốc) và chương tŕnh có thu h́nh nên không giới hạn độ tuổi của khán giả mà các anh phô bày những thế ngồi banh chành, lộ quần lót(1) lộ liễu như vậy là vô cùng tổn hại đến thuần phong mỹ tục.
Đến ca khúc Mùa Xuân Xa Quê, tôi vốn dĩ rất yêu thích tiếng hát Mai Thiên Vân nhưng lần này tôi thất vọng lắm, nghe cô hát với Hoài Lâm tôi có cảm giác như ḿnh đang nghe 1 câu chuyện loạn luân v́ giọng hát của Mai Thiên Vân quá chắc, quá già dặn khi hát chung với 1 giọng hát non nớt giống như hai mẹ con đang hát 1 chuyện t́nh, nghe rất nghịch lỗ tai. Thêm nữa, tôi và các bạn có thể hiểu rằng Hoài Lâm để có được chỗ đứng như ngày hôm nay th́ em đă phải đánh đổi bằng những ǵ nhưng tôi vẫn thật ḷng khuyên em đừng theo nghiệp cầm ca nữa v́ chất giọng em không phù hợp làm ca sĩ đâu(2), dù sao cũng đă có người bao bọc rồi th́ an phận ở nhà theo nghiệp cầm C. sẽ an nhàn hơn em ạ.
Minh Tuyết và Bằng Kiều vẫn cũ rích trong những bản năo t́nh không có ǵ mới mẻ. Từ cách hát đến cách diễn, tone nhạc vẫn y như những ngày xa xưa ấy khi 2 người lần đầu song ca. Tiết mục không gọi là dở nhưng không cuốn hút ngưới xem v́ đă quá nhàm chán.
Sang đến vở hài kịch Tô Ánh Nguyệt Remix, thú thật khi xem xong vở kịch này tôi phải vội vàng đi thắp nhang xin lỗi cố soạn giả Trần Hữu Trang v́ tôi đă lỡ dại ngồi xem những thằng hề và con rối sỉ nhục, chà đạp lên tác phẩm của ông. Đầu tiên là tôi kịch liệt lên án cô Ngọc Giàu v́ dù sao đi nữa khi ở trong nước th́ cô cũng đă được phong tặng danh hiệu NSND và hơn nửa thế kỷ theo nghiệp cầm ca của cô mà cô vẫn có thể hùa theo mấy thằng hề để vào vai diễn này và càng tồi tệ hơn cho cô là cô c̣n không minh mẫn thuộc tuồng để diễn nữa nên suy xét cho cùng th́ cô c̣n không đáng mặt 1 thằng hề. Cô có thể nh́n lại NSND Bạch Tuyết để làm gương, cô và cô Ba là hai nghệ sĩ cùng thời, cùng danh hiệu NSND nhưng cô Ba nhờ có học hơn cô nên có thêm cái bằng Tiến Sĩ v́ vậy cho đến ngày hôm nay cô Bạch Tuyết vẫn cao cao tại thượng với những Dương Vân Nga, cô Lựu, cô vẫn có thể hút hồn hàng triệu khán giả mộ điệu cải lương với những vai diễn đă làm nên tên tuổi. C̣n riêng cô NSND Ngọc Giàu, cô có nghề mà không biết giữ nghề nên bị Tổ lấy dần đi nghiệp nên cô phải trầm luân mà ngụp lặn với mấy thằng hề để làm 1 con hề cái rẻ tiền. Đến Trấn Thành, tôi biết anh rất thích làm đàn bà nhưng h́nh ảnh đàn bà mà anh thể hiện là thứ trắc nết, loại lăng loàn , cái thứ làm đĩ mà không có license nên anh đừng hóa thân vào những nhân vật nữ kinh điển của nghệ thuật nữa, nói thật rất tội nghiệp cho họ và đau ḷng cho tác giả lắm anh à. Cách đây không lâu, anh cũng đă dính chuyện lùm xùm khi có người chê anh diễn phản cảm tại 1 quán bar ở việt nam và anh đă cậy bè cậy đảng tru tréo như 1 đàn chó hùa để phản bác lại người nhận xét (nhưng rất tiếc, có bao nhiêu đàn chó hùa theo anh và con Xuân Mai 3D anh nhỉ). Vậy c̣n lần này, với nhửng hành động cử chỉ rất lố bịch và kịch cỡm như vậy th́ anh biện minh như thế nào, có con chó nào dám ra sủa giải vây cho anh hay không, khi tôi đă lên tiếng?. Hay anh cho rằng làm 1 người phụ nữ hiện đại là phải ra đường vén quần lên tới háng, 2 tay nâng đẩy ngực mới là hợp thời. Xin lỗi, thử anh về nhà nói mẹ anh ra đứng giữa đường làm lại những động tác như anh xem bố anh phản ứng như thế nào để anh có thể rút kinh nghiệm cho những lần sau anh lưu diễn tại Hải Ngoại anh nhá (khán giả trong nước v́ cực nhọc, nên cần mua vui rẻ tiền). C̣n Anh Đức th́ muôn đời cũng chỉ diễn những vai phụ, vai lót mà thôi v́ Anh Đức thật sự không có duyên, diễn xuất cứng cộng thêm không có mảng miếng chọc cười, có được vài ba câu nói ăn tiền là vở nào cũng thấy lặp đi lặp lại, không có ǵ mới mẻ. Kết luận của cá nhân tôi đây là 1 vở diễn vô cùng nhăm với khán giả và tột đỉnh mất dạy đối với cố soạn giả Trần Hữu Trang.
Sang đến ca khúc Lười do Tuấn Anh tŕnh bày, đây thật sự là 1 băi phân của nghệ thuật, tôi không hiểu sao nó lại có thể xuất hiện trên 1 sân khấu được coi là lớn nhất của cộng đồng VN tại Hải Ngoại. Không biết tác giả và ca sĩ thể hiện bài hát này đă phải chi ra bao nhiêu tiền để được xuất hiện trên sân khấu, Một bài hát không đầu và không đuôi, không có nội dung trộn lẫn với những note nhạc bát nháo tạo thành 1 bài hát xài bần đem trây trét vào lỗ tai của đám khán giả tai lừa ngu dốt, ngồi ngoác miệng ra cười như đười ươi cầm ống (tiểu).
Chuyến xe lam chiều với Châu Ngọc Hà đúng ra là 1 ca khúc hay nhưng do người hát không chuyên tải được cảm xúc nên trở thành nhạt nhẽo vô vị. Các ca sĩ trẻ ngày nay luôn mắc sai lầm khi hát những ca khúc trữ t́nh trước 1975 (nhạc vàng, nhạc sến) là kéo dài giọng để thêm vẻ bi thương, nhưng xin thưa cùng các bạn là các bạn đă lầm, sở dĩ các bậc ca sĩ chú bác ngày xưa họ có thể thành danh là v́ họ có bản sắc riêng của từng người, họ ca diễn không trùng lặp. Khi thể hiện những nhạc phẳm u buồn hay t́nh tứ th́ cảm xúc truyền qua tiếng hát của họ được xuất phát từ nội tâm, từ những rung động chân thật, không phải cố t́nh bi lụy như các cô các cậu thời bây giờ(3). Ai ai cũng hát có 1 kiểu, nghe riết rồi tôi chẳng c̣n phân biệt được ai vào với ai nữa.
Ca sĩ Khánh Lâm (Phương Lam thưở trước hát cho TT Làng Văn) vẫn như ngày nào không có ǵ thay đổi dù anh đă tốn khá nhiều tiền của cho việc trùng tu nhan sắc. Nếu tôi nhớ không lầm th́ đây là lần thứ 2 tôi nhắc đến tên anh trong bài viết của tôi, mà chê hoài th́ cũng thấy ngượng ngùng cho anh nhưng mà thật sự không chê th́ không được. Đồng ư với anh là ca sĩ nam th́ không cần phải ngoại h́nh bắt mắt lắm nhưng ít ra th́ cũng phải sáng sân khấu và đặc biệt là phải có giọng ca cho đúng với tên gọi của nghề. C̣n ở đây, ngoại h́nh của anh trông rất bần, nh́n anh bước ra sân khấu tôi trông giống 1 con rùa đang thậm thụt tiến bước với ca khúc T́nh Mùa Đông Xứ Lạ, mà anh biết không?, đầu rùa được gọi là quy đầu đó anh nên khi anh bưóc đi nh́n giống quy đầu lúc lắc lắm. Sang đến giọng ca th́ tôi biết là anh cố t́nh mưọn cái e của những ca sĩ xưa mà điển h́nh là giọng hát của cố ca sĩ Giang Tử, nhưng thưa anh bắt chước được khúc đầu th́ lại hở khúc đuôi nên cuối cùng th́ mèo lại vẫn hoàn mèo, mà ễnh ương th́ chỉ ra đồng mà ộp oạp về đêm thôi anh ạ.
Lâu rồi tôi mới có dịp gặp lại vợ chồng hài vô duyên Quang Minh - Hồng Đào, ngỡ rằng lâu rồi không xuất hiện trên sân khấu này th́ họ sẽ chuẩn bị kỹ lưỡng cho kịch bản và rèn luyện thêm về diễn xuất để màn trở lại thêm phần ấn tượng nhưng họ làm tôi thất vọng hoàn toàn, họ quả không hổ danh “ĐỆ NHẤT VÔ DUYÊN“, kịch bản th́ nhàm chán, cách diễn xuất rập khuôn. Hồng Đào vẫn giữ tính nói nhiều và cười nhạt, c̣n Quang Minh th́ muôn thưở vẫn giữ dáng đi lựng khựng và những cái trợn mắt chẳng ăn nhập. Tôi thấy Hồng Đào nên về đọc truyện với bác Nguyễn Ngọc Ngạn và Quang Minh th́ nên trở về với nghề lồng tiếng phim sẽ hay hơn. Và cái cực điểm vô duyên và xàm xí của vở kịch này là 2 anh chị đă cho Daniel Phú và Mai Tiến Dũng tham gia. Tôi xin nói về Mai Tiến Dũng trước, anh làm ca sĩ đă không hay v́ hát không rơ chữ (giống đầy lưỡi) th́ nay đóng kịch lại càng tệ hại, cử chỉ th́ ẻo lả, nhả nhớt, chỉ biết đứng chổng mông (như muốn được ai thọc hậu môn) và ưỡn ngực, nếu anh muốn th́ anh có thể lột sạch trần truồng rồi đứng khoe “hàng“ cũng chẳng sao v́ show diễn này cũng đă quá dung tục rồi, thêm phần anh khoe của nữa cũng chẳng thừa, c̣n hơn là anh cừ ưỡn ẹo lấp lửng như vậy. Đến Daniel Phú, tôi không biết là anh đă lót tay cho Hồng Đào (kịch bản) và cô Tô Ngọc Thủy (xuất hiện trên sân khấu) bao nhiêu tiền để được thêm vai vào vở diễn, chỉ biết rằng với số tiền đó anh có thể dùng để đến trường học cho có nhân phẩm và tư cách của 1 con người. Tại sao những người đồng tính luyến ái vẫn bị kỳ thị, khinh chê là tại v́ có những hạng người giống như anh, anh lên sân khấu làm những tṛ rẻ mạt để được thỏa măn cái tính đê hèn trong nhân cách và con người do cha mẹ anh sinh ra anh . Tôi đă chướng mắt anh từ DVD Xin Lỗi Em Chỉ Là Con Quỷ của diễn viên Thúy Nga nhưng tôi đă nương tay, không đả động ǵ tới anh nhưng lần này th́ tôi không thể im lặng được nữa. Anh đúng là 1 loại quái thú, quái thai chưa được định h́nh, hoặc nói theo ngôn ngữ của đám trẻ bây giờ th́ anh là con quái vật sinh lệch múi giờ. Trong suốt phần xuất hiện của anh, tôi thú thật là tôi chỉ tóm gọn về anh trong 2 chữ TỞM LỢM. Trời đă tội nghiệp cho anh nửa người nửa ngợm nên cho anh được cái nghề sống nhờ mấy sợi “lông“ đàn bà th́ cứ yên phận đi, anh bon chen lên sân khấu làm ǵ để có ngày tiền mất tật mang(4). Tôi cũng có vài lời nhắn gửi riêng tới chị Hồng Đào: tôi biết vở kịch này chị là tác giả nhưng hỏi thật, chị có thấy nhục khi diễn trong vở kịch này không?, phần tôi th́ tôi thấy mắc cở giùm chị nhiều lắm chị ạ, chị đă từng là 1 diễn viên sáng giá khi c̣n ở trong nước, ra đến Hải Ngoại tiếp xúc với lối sông văn minh mà tôi thấy chị chẳng văn minh tiến bộ được chút nào mà toàn là thụt lùi, đổ dốc không phanh. Tôi biết có lẽ do áp lực cơm áo gạo tiền nên chị mới cẩu thả trong nghệ thuật như vậy, thấy kẻ có tiền hám danh(5) là chị liền bốc hốt vào kịch của chị để kiếm thêm chút cháo v́ tŕnh độ vợ chồng chị như hiện nay th́.....chẳng có bầu show tŕnh độ cao nào bỏ tiền ra mướn về diễn đâu. Nhưng ham hố ǵ th́ cũng có giới hạn của nó, chị đă và đang coi rẻ khán giả có nhận thức, chị coi thường nghệ thuật quá th́ xin thưa sớm muộn ǵ Tổ Nghệ Thuật cũng sẽ lấy lại chén cơm trên tay chị, mà tôi tin chắc rằng ngày đó cũng không c̣n xa lắm đâu nếu chị vẫn cứ tiếp tục như vậy. Cẩn thận chị nhé!.
Cùng chung mạch diễn với vở kịch của Hồng Đào là vở Thần Chém Thần Gió của Chí Tài - Trường Giang. Đây cũng là 1 vở kịch không nội dung mà là những mảng miếng hài thọc léc cũng không cười được ghép lại 1 cách vụng về, rối rắm. Chí Tài có 1 khuôn mặt rất hề nhưng để làm được 1 thằng hề có thể chọc cười khán giả th́ tŕnh độ của anh c̣n kém xa lắm. Nếu ra sân khấu mà chỉ có bộ mặt đần như ngỗng ỉa mà có thể trở thành nghệ sĩ th́ cỡ như anh đập chết cũng mỏi tay. Tôi lúc nào cũng chỉ có 1 lời khuyên, nghề nào th́ về với nghiệp đó, anh là nhạc công th́ nên về với ban nhạc (có thể do vợ anh "ca sĩ: Phương Loan" hết hơi hát, nên ban nhạc dẹp rồi anh Chí Tài nhỉ), c̣n nếu đă lụt nghề th́ về làm cu li hốt rác cũng xong, đừng ḷn cúi bôi tro trát trấu vào bộ mặt đă không c̣n lành lặn của ông Tổ Nghệ Thuật (Việt Nam) nữa. C̣n Trường Giang, anh là 1 món lạ nhưng không ngon trong bữa cơm nghệ thuật. Anh lạ v́ anh nói tiếng Nẫu, 1 thứ tiếng trọ trẹ, khó nghe, chính cái lạ đó đă giúp anh nổi tiếng nhưng cái tiếng cười của anh th́ đem lại cho khán giả không nhờ vào tài năng và diễn xuất của anh (có thể nói nhờ anh chửi đổng ca sĩ tên tuổi trong thời gian đầu mà khán giả Việt Nam rất khoái), mà nó đến từ cái bất thường của anh. Nếu bỏ qua cái ngôn ngữ vùng miền của anh th́ anh chẳng có ǵ ngoài việc lên sân khấu châm chọc người nọ và xiên xỏ người kia mà thôi, rồi khuôn mặt ngơ ngơ ngáo ngáo như đứa mới đi chơi với nàng tiên nâu về. Tôi xin hỏi anh, trong vở kịch anh diễn này, có chỗ nào, điểm nào được coi là điểm nhấn hay không?. Xin hỏi anh đoạn nào anh cho là đoạn cao trào và khúc nào là khúc lặng?. Hay tất cả đều luông tuồng, hời hợt.? Phải chăng tiếng cười chỉ đến từ khuôn mặt ngây ngây dại dại của anh và chảy xệ kiểu chó mặt xệ của Chí Tài?!?.
Ca khúc Hoài Cảm ( Ngọc Anh, Trần Thái Ḥa, Thiên Tôn, Đ́nh Bảo) sẽ hay hơn và sẽ hoàn chỉnh hơn nếu Ngọc Anh đừng chuyển tone hát Opera, v́ khi nghe cô hát loại opera th́ những khuyết điểm trong giọng hát của cô hiện lên rất rơ nét. Trong tân nhạc Việt Nam, ngoài danh ca Thái Thanh và ca sĩ Lê Dung có đủ tŕnh độ biểu diễn Opera ra th́ không c̣n ai nữa. V́ đây là 1 thể loại rất khó, đỏi hỏi người hát phải có âm vực rộng, quăng giọng trải dài và đặc biệt là phải tŕnh diễn với ban nhạc live, không kỹ thuật pḥng thu. C̣n đây khi cô phá lên 4 tone, giọng của cô liền bị đứt và đổ hột, cột hơi bị rung và mờ, hơn nữa cô lại quá chú ư đến khẩu h́nh miệng nên âm phát ra bị biến dạng. Tóm lại, nếu muốn làm 1 điều ǵ đó th́ phải lượng sức ḿnh Ngọc Anh nhé, chị đừng cố gắng trèo cao để rồi 1 ngày nào đó mới phát hiện ḿnh chỉ là 1 con mèo 3 chân.
Tiếp tục cho chủ đề kịch nhảm, kịch không nội dung là vở kịch Gia Đ́nh Tuổi Thân (Hoài Linh, Việt Hương, Hoài Tâm, Anh Đức). Tôi không có nhận xét ǵ về nội dung v́ nó hoàn toàn không có, tôi chỉ đưa ra sự nh́n nhận về những diễn viên tham gia mà thôi. Việt Hương nếu tôi dùng ngôn ngữ miền Bắc th́ tôi phải gọi cô là thứ miệng mồm quang quác tan nát gia đ́nh. Cho dù với bất cứ vai diễn nào th́ cô vẫn hiện lên cái nét mặt gian manh, xảo quyệt và cái bản tính lăng loàn trắc nết. Coi cô diễn trên sân khấu nói thật thà là tôi ra chợ coi mấy cô bán rau bán cá ngoài chợ nói chuyện c̣n hay hơn và thật hơn cô, tội t́nh ǵ phải tốn tiền để ngồi xem 1 con búp bê bị hỏng múa may quay cuồng trên sân khấu. Đến anh Hoài Linh, không biết đến bao giờ anh bỏ được cái thói cười trước khán giả, anh nói là anh yêu nghề, tôn trọng nghiệp tổ, vậy anh có tôn trọng khán giả không thưa anh?. Và anh có tôn trọng từng vai diễn của anh hay không?. Đối với 1 diễn viên khá lâu năm như anh th́ anh cũng nên hiểu cái câu: Diễn viên mà rưng rưng th́ khán giả nức nở đó mới là diễn viên chuyên nghiệp anh ạ. C̣n anh th́ mỗi khi lên sân khấu là anh nhe răng ra cười trước rồi, khán giả cười không phải v́ anh hay mà cười, mà khán giả có nhận thức cười dùm cho sự trơ trẽn của anh hoặc tiếng cười đó được phát ra từ những máy thu âm có sẵn, v́ tôi thấy thật sự tiếng cười đó không mảy may thay đổi qua biết bao chương tŕnh. Một người diễn viên chân chính họ sẽ có những giây phút thăng hoa trong nghệ thuật, nhưng tất cả nhưng vai diễn của anh chỉ chứng minh cho sự tụt hậu, cái sau không bằng cái trước. Có lẽ do anh đang rất cần tiền để buôn Tổ ( xây nhà thờ Tổ ) nên anh ngày càng rẻ rúng trong từng vai diễn, chỉ cần được lên sân khấu để nhặt tiền là anh đă đủ vui nên quên hết bổn phận cuả một người diễn viên chuyên nghiệp. Nhắn với anh rằng, anh đang có ư định buôn Tổ th́ cũng nên tôn trọng cái nghề mà Tổ đă “ bố thí “ cho anh để mà kiếm tiền làm vốn, chứ anh khinh thường nghiệp Tổ trong ḷng anh(6), khinh thường khán giả như vậy th́ Tổ nào chứng giám cho anh. Hoài Tâm là người cho tôi nhiều ẩn số nhất, tôi biết v́ đâu mà anh có thể được gọi là 1 diễn viên?, v́ sắc, thanh, tài, tướng anh đều không có, mà thay vào đó phô, dị, trơ và nhảm, cái bộ dạng của anh lên sân khấu là 1 sự sỉ nhục cho giới diễn viên và là niềm tủi hổ cho những người đồng tính. Thường th́ tốt khoe, xấu che c̣n anh cái tốt th́ không hề có mà cái xấu th́ có quá thừa. Đúng ra với hạng người như anh th́ nên t́m đến khe suối góc rừng để t́m đến bầy dă nhân mà chung sống, anh sống trong cộng đồng loài người mà tư cách hành động, cử chỉ c̣n thua 1 con vật. Đem thức ăn dụ dỗ 1 con chó chưa chắc nó ăn v́ nó biết cái nào đáng ăn cái nào không, c̣n thứ ăn tạp như anh mang danh diễn viên để làm những tṛ lố lăng, dâm lọan trên sân khấu th́ nói thật loài chó cũng sẽ mang tiếng nhục khi bị đem ra so sánh với anh. Nếu anh thèm khát được làm đàn bà th́ tôi khuyên anh nên mau chóng thực hiện giải phẫu đi, đừng hóa trang giả gái làm những tṛ ti tiện trên sân khấu nữa mà tội nghiệp cho h́nh ảnh người phụ nữ và cho cả những người chuyển đổi giới tính chân chính. Như đă nói ở trên, Anh Đức là 1 diễn viên có cũng chẳng thừa, không có cũng chẳng thiếu, không nếu đau mà không ngứa trong 1 vở kịch nên không đáng để tôi nhắc tới, nhưng nếu tương lai học theo những cái không ra ǵ của những diễn viên tôi đă từng nhắc tới th́ tôi cũng sẽ không buông bỏ.
Tôi cũng đoán sẽ là No More với Hoàng Mỹ An v́ sau lần xuất hiện này, cô chắc chắn sẽ được những kẻ thừa tiền lắm bạc bao bọc v́ những điệu nhảy xoạc chân, xoạc háng như đang t́m vật lấp vào chỗ trống của cô cộng thêm những lời mồi chài mai mối của má ḿ Trấn Thành cô sẽ nhanh chóng bắt kịp bước chân làm gái bao của những lớp ca sĩ đàn chị tại Hải Ngoại lẫn Việt Nam sang Hoa Kỳ du lịch hiện nay. Mà nghĩ cũng hay, để được xuất hiện trên sân khấu Thúy Nga th́ cô cũng phải chi trả 1 khoản tiền lót tay không hề nhỏ(7), vậy sao cô không dùng số tiền đó để mua lấy đạo đức, nhân phẩm mà lại dùng tiền đó để được bước lên sàn rao bán xác thịt như 1 con điếm trong kỷ viện nhỉ?. Không lẽ có 1 lời nguyền định mệnh rằng tất cả ca sĩ (trẻ) khi được bước chân vào Thúy Nga đều trở thành trai bao, gái gọi hay sao (nếu có chồng th́ phải bỏ chồng sớm)?. Hay trung tâm Thúy Nga thực sự là 1 ổ mại dâm trá h́nh?!?.
Để trả lời cho câu hỏi trên của tôi chính là vở kịch Chuyến Xe Cuối Cùng (Hoài Linh, Chí Tài, Thúy Nga, Hoàng Khánh). Đúng!... Trung tâm Thúy Nga đúng là 1 ổ mại dâm thật sự, họ mặc nhiên để cho các diễn viên thoải mái trườn ḅ, đu bám, leo cưỡi lên nhau trên sân khấu, những động tác, từ ngữ vốn chỉ xuất hiện nơi chốn pḥng the th́ nay được phơi bày trước mắt bàn dân thiên hạ. Có thể sau chương tŕnh này, bà chủ Tô Ngọc Thủy sẽ công khai cho ca sĩ và diễn viên dưới trướng ra tiếp khách nên show diễn này là 1 màn chào sân đầy khiêu khích và giá trị rất cao trào sáng giá.
Chương tŕnh gồm những vở kịch và bài hát đă tệ như vậy, th́ tôi nghĩ rằng ca khúc kết màn phối hợp với tŕnh diễn thời trang sẽ vớt vát được chút đỉnh nhưng đây là cái tát thẳng vào mặt những ai yêu mến nghệ thuật nói chung và thời trang Việt Nam nói riêng. Tôi năn nỉ, van xin những anh thợ may (đồng tính) đừng đem chiếc áo dài ra làm nhục và xé nát nó nữa. Tự bản thân chiếc áo dài đă đẹp lắm rồi, từ nét sang trọng, kín đáo của chiếc áo dài raglan cho đến nét quyến rũ, kiêu sa của chiếc áo dài cổ thuyền (áo dài bà Nhu) đă là một tuyệt tác để tôn vinh vẻ đẹp người phụ nữ Việt Nam. Nên các anh thợ may không cần phải gắn đuôi gắn hột lên làm ǵ cho rườm rà rối mắt. Biết bao nhiêu lời ca và tiếng nhạc đă ca ngợi những chiếc áo dài đơn sơ thuần khiết của nữ sinh Gia Long, Đồng Khánh nhưng có ai ca ngợi những chiếc áo dài râu rồng đuôi phụng của các anh không?. Nếu tŕnh độ chưa đủ th́ xin đừng đem quốc phục VN ra lăng nhục nữa nha mấy anh thợ may.
Bonus song: T́nh Yêu Trả lại Trăng Sao (Tâm Đoan) là tiết mục cho tôi nhiều xúc cảm nhất. Tôi nghe cô Tâm Đoan hát mà tôi thấy ngậm ngùi cho bác Lê Dinh và hoài niệm về tiếng hát của cô Hoàng Oanh biết dường nào. Như tôi đă nói, nhạc vàng là ḍng nhạc chuyên chở t́nh cảm nên ca sĩ thể hiện họ hát bằng cái tâm, cái rung động nội tại của tâm hồn người nghệ sĩ, giữa ca sĩ và nhạc sĩ họ t́m được sự đồng cảm nên bao chất chứa u hoài của người nhạc sĩ gởi gắm trong bài nhạc đều được ca sĩ chuyển tải 1 cách trọn vẹn và rơ nét. Họ hát chân phương, mộc mạc, không hoa ḥe hoa sói nhưng đó là những tâm sự và kỷ niệm. C̣n cô Tâm Đoan khi hát ca khúc này cô đă cố t́nh thêm thắt những phần luyến láy, nghẹn ngào trong khi giọng hát lại vô hồn nên nghe rất giả tạo. Thú thật nghe cô nắc nghẹn mà tôi cứ ngỡ cô đang cố gắng nuốt lấy những giọt nồng ái ân ṣn sót lại trong khuông miệng.
Xin thưa, hên là tôi không phí thời gian để ngồi xem show trực tiếp của Thúy Nga thu h́nh tại Hải Ngoại (mới xem qua DVD trên YouTube) mà tôi cứ ngỡ rằng ḿnh đă về đến Việt Nam để coi Duyên Dáng Việt Nam hoặc Gala Cười chẳng hạn. V́ các ca sĩ và tất cả các diễn viên trong chương tŕnh lần này đa phần đều đến từ Việt Nam, có cả NSND lẫn NSUT gạo cội và sáng giá vậy mà lại hoàn toàn b́nh yên, không hề xảy ra những chuyện biểu t́nh chống đối giống như đă từng xảy ra với NSND Hồng Vân(9). Vậy nguyên nhân do đâu?, có thể đoán do bà chủ Thúy Nga chi tiền để bịt mồm các bác "chống gậy" tại Hải Ngoại?. Hay chỉ cần các vị NSND, NSUT chịu từ bỏ tạm thời cái danh xưng cao quư mà Đảng và nhà nước đă trao tặng(10) là họ có thể nghiễm nhiên lên sân khấu tŕnh diễn rồi sau đó lại khăn gói về nước dùng những danh xưng đó để tiếp tục kiếm cơm?. Hay là cái đại từ TRUNG TÂM THÚY NGA quá lớn nên dù có Thân Cộng hoặc thậm chí rửa tiền cho Cộng Sản th́ cũng không có vị chí sĩ yêu nước của nền VNCH tại Hải Ngoại nào dám lên tiếng. Tôi thật là khâm phục tài nghệ của bà chủ Tô Ngọc Thủy lắm lắm. Cũng thật là thiếu sót khi không nhắc đến hàng ghế danh dự của các nhà tài trợ, không biết lần này "bông hậu" Thu Hoài đă chung chi bao nhiêu để tần số xuất hiện trên màn h́nh có thể vượt mặt lăo bà bà Hạnh Phước. Tội nghiệp cô quá, mỗi lần máy quay quay đến mặt cô là cô phải vội vàng như hươu cao cổ nghển đầu, mắt mơ màng như đang tận hưởng(11)... Nếu cô thích lên h́nh như vậy th́ với khả năng kinh tế của cô mua bao nhiêu máy mà chẳng được, rồi sai mấy bạn diễn viên (hay dàn đồng tính bên VN) đang bợ đít cô mà đến nhà đứng ở từng pḥng mà quay cho cô, đâu cần phải bỏ tiền cho bà chủ TTTN để được vài giây ngắn ngủi như vậy. Nhân vật cuối cùng tôi nhắc đến chính là khán giả, không lẽ qua đến Mỹ ăn sung và mặc sướng, bơ sữa ngập họng nên mỡ dồn lên năo hay sao mà những chương tŕnh nhảm nhí như vậy cũng có thể nhe răng ra cười, những thứ lưu manh, bá vơ quư vị cũng coi là nghệ sĩ. Số tiền quư vị bỏ ra để mua vé tôi nghĩ quư vị nên dùng để mua mắt kiếng đeo vào để nh́n cho tỏ, để phân biệt được cái nào là nghệ thuật, cái nào là dung thuật. C̣n nếu như đầu óc quư vị tối đen như bùn đất, đèn pha rọi không sáng, laser bắn không thủng th́ thôi tôi cũng đành chịu để quư vị tiếp tục làm miếng mồi ngon cho những kẻ ĂN CƠM QUỐC GIA, THỜ MA CỘNG SẢN (dành cho những vị có vé PBN coi miễn phí và những khán giả được sắp đặt trúng thưởng với phần “Đố Vui Có Thưởng“ v́ nh́n những người trúng toàn là gương mặt quen quen).
PS: Trong bài viết này tôi không xử dụng 2 chử Nghệ Sĩ, v́ thật ra những người tham gia ca hát và diễn tṛ trong chương tŕnh PBN.116 chủ đề Nụ Cười Đầu Năm của Trung Tâm Thúy Nga, họ không xứng đáng được mang 2 chử Nghệ Sĩ.
Trả lời phần đánh dấu:
1. NSUT Hoài Linh (quay 2 lần vẫn không áp phê với khán giả).
2. Nếu dành cho công nghệ lăng xê của ba “ nuôi “ sai báo chí từ Việt Nam
3. Việt Nam th́ khá nhiều, Hải Ngoại th́ TTTN hầu như rập khuôn với tất cả nữ ca sĩ
4. Mặt đơ v́ hám danh tiếng người ShowBiz và khoe của th́ miễn bàn nhé
5. Mỗi lần show riêng của anh chị (QM - HĐ) th́ ngoài tài trợ ra, c̣n được moi thêm diễn tuồng cộng thêm mua nhiều vé cho bạn bè đi xem
6. Tự tâm anh hiểu, v́ ra ngoài th́ ai mà không khoe, tôn thờ Tổ, thực tâm th́...
7. Nghe nhiều người đồn là $100.000/3 show thâu h́nh, đi show về trả lại 30% cho chủ
8. Màn diễn ngồi lên cưởi (như kiểu SEX cởi ngựa) ngoài ra c̣n châm chọc do cái quần (có thể nghĩ Hậu Môn) kẹt với Dây Kéo Quần
9. Show Kỹ Nghệ Lấy Tây, không biết là do những show diễn kế tiếp chọc hay do sự xách động của Tuần Báo Việt-Weekly
10. NSND hay NSUT có thể chỉ được dùng trong nước, cho nên phần hài kịch “ Tô Ánh Nguyệt Remix “ cô Mc Nguyễn Cao Kỳ Duyên gọi trổng 2 chử: Ngọc Giàu (hoàn toàn không có NSND hay Nghệ Sĩ Ngọc Giàu)
11. Nghe nói, ngoài tiền bỏ ra tài trợ (quảng cáo 1 show là $10.000 phải kư nhiều show ), nếu muốn ngồi coi hàng VIP ( đầu tiên 1 ghế $5000.00) nhưng cấm để ghế trống nếu đi vệ sinh là phải về gấp, ngồi hàng ghế đầu phải hú cho to, phải vỗ tay thiệt mạnh (như bà chủ bút: Diễm Phúc của tạp chí Diễm)