Chỉ v́ một lần trót dại, chính người vợ đă phá hoại hạnh phúc của gia đ́nh ḿnh. Cô vợ đứng không vững khi định lừa chồng để giữ ǵn mái ấm nhỏ. Ngày vợ báo tin vui cho chồng cũng là ngày hai người trở thành kẻ xa lạ của nhau.
Tôi và chồng cưới nhau hơn 3 năm những không có con. Lúc đầu tôi cũng không hiểu v́ sao lại thế, bởi lẽ hai đứa đều khỏe mạnh, chuyện chăn gối tương đối ḥa hợp. Thời gian đầu mới cưới, hai đứa sống chung với bố mẹ chồng, nhưng cũng v́ chuyện chồng con áp lực nên vợ chồng tôi chuyển ra ngoài sống.
Tôi sốt ruột lắm chứ, nhà anh con một, nào ai cần biết nguyên nhân chỉ cho rằng tôi không biết đẻ. Tôi đi khám kết quả hết sức b́nh thường, mấy lần định bảo anh nhưng lại sợ anh tự ái, sĩ diện nọ kia nên tôi không dám nữa. Hôn nhân của chúng tôi càng ngày càng đi vào ngơ cụt. Tôi lén mang mẫu của chồng đi khám hiếm muộn th́ sững sờ khi biết kết quả là do anh, do của anh yếu, nên tỷ lệ thụ thai sẽ rất thấp.
Tôi về nhà bắt đầu t́m hiểu, bồi bổ cho anh, bữa nào cũng đầy món ăn tăng cường sinh lực nhưng rồi cũng chẳng có tác dụng ǵ. Tôi nản lắm, có lúc nghĩ hay li hôn cho xong, đàn bà không được làm mẹ vốn đă là bất hạnh, nay lại thêm cả chuyện rơ ràng ḿnh có khả năng sinh con nhưng lại phải chịu tiếng "cây độc", nhưng nghĩ đến ly dị điều tiếng nọ kia tôi lại không đành.
Thế rồi sau đó một thời gian, trong một lần đi họp lớp tôi gặp lại bạn cũ từ cấp 3. Tôi gặp lại Vinh, cậu bạn học chung lớp 11 sau đó chuyển trường, thực ra ngày đó hai đứa cũng có chút rung động với nhau, sau đó Vinh chuyển đi th́ mất liên lạc. Chúng tôi gặp nhau mừng lắm, giữ liên lạc. Vinh c̣n chưa lấy vợ. Nói chung khoảng 3 tháng sau lần đó, tôi và anh có quan hệ với nhau, tôi có bầu ngay sau lần đầu gần gũi.
Lúc thấy que thử bảo hai vạch, tim tôi đập rộn ràng, đây là điều mong ngóng của tôi lâu lắm rồi, dù tôi dám chắc cái thai không phải của chồng, nhưng mong con của chồng th́ chắc không bao giờ tôi được làm mẹ. Tôi chia tay Vinh với lư do không muốn xáo trộn gia đ́nh, anh đồng ư.
Tôi hoan hỷ báo tin có bầu với chồng, cứ tưởng anh sẽ nhảy lên v́ vui sướng, ai ngờ mặt anh tái dại đi, không nói một lời. Ngay buổi tối hôm đó anh về nhà, ném thẳng vào mặt tôi tờ giấy xét nghiệm, nghiến răng lại hỏi tôi: "Mày ngủ với thằng nào, nói nhanh không tao giết", tôi sững sờ. Hóa ra anh đă biết ḿnh vô sinh từ lâu rồi. Chồng điên cuồng đập phá đồ đạc, chửi tôi hết mức, anh không động ǵ đến tôi nhưng nh́n anh cứ như muốn ăn tươi nuốt sống.
Anh bảo, giờ tôi phải phá thai đi rồi nhận con nuôi, nếu không th́ ly hôn, anh không bao giờ chấp nhận nuôi con tu hú. Tôi hoảng hốt, nếu bỏ con, tôi sẽ không bao giờ c̣n cơ hội nữa. Chồng bỏ đi cả đêm hôm đó, tôi hoang mang lắm, không biết phải làm sao nữa..