Lúc mới 2 tuổi, cô gái ở tỉnh Hà Giang đã mất mẹ. Mẹ của em bị bọn buôn người bắt cóc. Cuộc sống của em từ nhỏ đã bị các bạn trêu chọc vì không có mẹ.
Tỉnh Hà Giang ở phía đông bắc Việt Nam, có 270 km đường biên giới với tỉnh Vân Nam của Hoa Lục, dân số ước tính 700,000 người tính đến năm 2008. Tuy chỉ cách Hà Nội khoảng 320 cây số đường bộ, nhưng Hà Giang là tỉnh nghèo nhất Việt Nam vì bao bọc bởi rừng núi trùng điệp, ít tài nguyên thiên nhiên. Bởi vì nghèo, hàng ngàn phụ nữ ở địa phương bị dụ dỗ bán sang bên kia biên giới hàng năm.
Theo egyptindependent.com, phụ nữ đã có chồng và cả các cô gái thanh xuân thường xuyên biến mất khỏi cộng đồng. Ngành kỹ nghệ mua bán cô dâu ở Hoa lục bùng nổ để đáp ứng nhu cầu của 30 triệu đàn ông dư thừa tại nước này.
Thảo Thị Vân ở Hà Giang có người mẹ đột nhiên biến mất trong buổi chợ phiên lúc bé mới lên 2. Nay đã 13 tuổi, nhưng cô bé vẫn còn bị ám ảnh bởi nỗi kinh hoàng vì bỗng nhiên mất mẹ. Không bạn bè, luôn bị trêu chọc là đứa con thiếu mẹ, cô bé chỉ biết lặng lẽ khóc một mình, cho đến khi Hợp tác xã thêu may Lũng Tâm được thành lập năm 2001. Cô bé được an ủi vì được thu nhận vào làm thợ thêu đan, trả lương mỗi tháng $170, mức thù lao kha khá ở tỉnh Hà Giang nghèo khổ.
Hợp tác xã quy tụ khoảng 130 phụ nữ chuyện dệt túi xách bằng dây bố, đế lót ly, thú nhồi bông. Hợp tác xã thêu may Lũng Tâm được bà Vàng Thị Mai thành lập, ngày càng phát đạt và trở thành nơi dung thân không chỉ của nạn nhân của các tổ chức buôn người, mà còn cho cả trẻ mồ côi, bà mẹ đơn thân và người cao tuổi. Bà Mai tin rằng, phụ nữ Hà Giang sẽ cảm thấy tự tin hơn, bắt đầu tiếp xúc với sự phát triển của thế giới bên ngoài nhờ Facebook, mạng xã hội, mang lại khả năng giao tiếp và hoà nhập xã hội.
Bà Vàng Thị Mai còn mơ ước sẽ duy trì truyền thống, phong tục ngàn đời của người H’mong với sự trợ giúp của Chương trình Phát triển của Liên Hiệp Quốc tại Việt Nam.