Hôm nay đă là mùng 3 Tết thế nhưng tại con hẻm của gia đ́nh nạn nhân 5 người bị sát hại vẫn hoàn toàn im ắng kể từ sau khi vụ việc được phát hiện. Có lẽ hàng xóm nơi đây chẳng c̣n thiết ăn Tết khi họ bỗng mất đi những người thân. Tại nhà nạn nhân chỉ có chiếc bàn và ít hoa quả được bày ra để mọi người qua thắp hương. Chiều mùng 3 Tết, chúng tôi ghé gia đ́nh năm người bị sát hại dă man ở B́nh Tân để thắp nén nhang tiễn đưa những người mệnh bạc.
Tiếng cầu kinh đều đều văng vẳng khắp con hẻm nhỏ. Những căn nhà xung quanh đóng cửa tĩnh lặng. Trước căn nhà xấu số, một bàn thờ nhỏ được lập để bà con lối xóm và bạn bè qua thắp nhang chia buồn cùng gia đ́nh. Trên bàn thờ lập tạm có năm bát cơm trắng, cái bánh tét ngày Tết, mấy lon nước ngọt, mấy cái bánh chocopine con bé út thích ăn, dĩa hoa quả…
Tờ giấy nhỏ ghi tên từng thành viên trong gia đ́nh đoản mệnh đặt giữa bàn: Mai Xuân Chinh (chồng), Mai Thị Hồng (vợ), cháu Mai Xuân Triệu (13 tuổi), cháu Mai Huyền Diệu (11 tuổi) và cháu Mai Huyền Diệp (năm tuổi).
Bó nhang, hộp quẹt đặt sẵn cho những người tới viếng. Một tờ giấy ghi ḍng chữ đỏ dán ở góc bàn để mọi người tới viếng đều nh́n thấy: “Không nhận tiền”. Ngôi nhà đang được niêm phong cẩn mật.
Một người thanh niên lặng lẽ tới thắp nhang rồi lặng lẽ ra về. Ngoài con hẻm, công an và bảo vệ dân phố vẫn túc trực, bảo vệ hiện trường vụ thảm sát kinh hoàng.
“Hôm 26, buổi sáng con bé út vẫn qua đây tập thể dục đợi má nó đi chợ về ghé đón. Nó đứng ở góc nhà đó. Hôm đó nó lạ lắm, nó ôm hôn tôi tíu tít. B́nh thường tôi phải bảo “Út qua hôn cô cái coi”, nó mới chịu qua. Nó thích tôi ôm rồi nhấc bổng lên vậy nè. Thằng anh hai nó học giỏi lắm, đẹp trai. Nó th́ hơi khờ, năm tuổi rồi mà nói c̣n chưa sơi nhưng con bé ngoan, dễ thương lắm” - cô D., người hàng xóm, lặng lẽ quệt nước mắt.
Sáng nào cô D. với nhóm bạn cũng đi tập thể dục với bà Mai Thị Hồng (vợ ông Mai Xuân Chinh). Ngày 28 gọi măi không ai bốc máy, bà Hồng cũng không đi tập thể dục, 29 cũng im lặng, chỉ nghĩ điện thoại bạn bị hỏng, chạy qua nhà thấy khóa cửa nghĩ bụng chắc gia đ́nh bạn đi đâu. Ai dè…
Ngày nghe tin cả gia đ́nh người hàng xóm thân thiết bị sát hại, tôi rụng rời. “... Tôi không nghĩ sao thằng T́nh (Nguyễn Hữu T́nh) nó làm được vậy!” - cô D. nghẹn lời.
Tiếng gơ mơ cầu kinh vẫn đều đều vọng lại trên con hẻm nhỏ. Phố ngập nắng. Hôm nay là mùng 3 Tết. Nồi thịt đông ngày Tết chị đặt người ta làm xong rồi. Cây mai anh chị mua hôm bữa cũng đă nở rộ nhưng gia đ́nh anh chị đâu c̣n ai!