Do một tai nạn không may của người mẹ, cậu bé này đă bị bại năo khi vừa mới sinh ra. Các bác sĩ cho rằng trường hợp của cậu là không thể cứu chữa. Thế nhưng chính cậu và người sự quyết tâm của người mẹ đă chứng minh các bác sĩ đă sai.
Tháng 01/2006, trong khi đang mang thai ở tuần thứ 36, cô Chantal Bryanđă gặp một vụ tai nạn giao thông khủng khiếp. Dù may mắn giữ được tính mạng thế nhưng đứa con trong bụng cô bị thiếu oxy trầm trọng, dẫn đến bại năo. Không những thế, năm 3 tuổi, cậu bé c̣n phải thay thận và lọc máu mỗi ngày. Trong một lần bị nhiễm trùng, phổi cậu bé bị thương tổn nặng, khiến cậu phải đeo b́nh oxy suốt phần đời c̣n lại.
Sau khi người mẹ gặp tai nạn giao thông trong khi đang mang thai, cậu béJonathan bị thiếu oxy và bại năo, phải ngồi xe lăn và thở oxy suốt phần đời c̣n lại.
Thế là trong 7 năm đầu đời, cậu bé Jonathan hoàn toàn bị mắc kẹt ngay bên trong thân thể ḿnh, không thể nói chuyện hay cử động, cách duy nhất để cậu giao tiếp với mọi người và phản ứng lại thế giới xung quanh là qua những cái chớp mắt, nụ cười méo mó và thi thoảng là những cái giật giật ở cánh tay.
Đă có lúc bác sĩ khuyên bố mẹ Jonathan nên dừng điều trị, đồng nghĩa với việc dừng cuộc sống của cậu bé, cảnh báo rằng cậu sẽ không bao giờ đi đứng hay chạy nhảy được, thậm chí không thể nhận ra bố mẹ ḿnh. Đến cả các giáo viên tại trường dành cho trẻ có hoàn cảnh đặc biệt c̣n không nhận cậu vào học v́ họ cho rằng trường hợp của cậu là vô vọng. Thế nhưng bố mẹ Jonathan lại nghĩ khác. Họ không tin rằng không có chút trí tuệ nào ẩn đằng sau đôi mắt sáng rỡ của con trai ḿnh.
Bác sĩ khuyên bố mẹ cậu nên bỏ cuộc, giáo viên tại các trường dành cho trẻ có hoàn cảnh đặc biệt cũng không nhận cậu bé.
Sau hai năm kiên tŕ, người mẹ Chantal cuối cùng cũng t́m được cách giao tiếp với Jonathan sau chừng ấy năm, giải thoát cậu bé khỏi ngục tù câm lặng, tất cả là nhờ cô đă nhận ra rằng bộ năo của cậu bé không những hoạt động được mà c̣n có thể chứa những suy nghĩ phức tạp trong đó.
Thế là Chantal bắt đầu dạy Jonathan học chữ, phát âm và làm toán một tiếng đồng hồ mỗi buổi sáng, khi cậu bé được 7 tuổi. Đến 9 tuổi, cô dạy cậu bé học đánh vần bằng cách sử dụng bảng chữ cái nhiều màu sắc. Ban đầu, việc học tập diễn ra rất chậm chạp v́ cậu bé phải đồng thời học đọc, viết và đánh vần cùng một lúc. Đă có lúc Chantal tưởng chừng như bỏ cuộc nhưng cô vẫn rất kiên nhẫn, thậm chí nhờ đến tư vấn của các chuyên gia. Thế rồi điều ḱ diệu cuối cùng cũng đến, đó là khi hai mẹ con cô đă viết một câu chuyện về những tên cướp biển.
Thế nhưng người mẹ đă vô cùng kiên nhẫn, quyết tâm dạy Jonathan đọc viết và làm toán.
“Đến giữa buổi học thằng bé đánh vần từ ‘myriad’ (có nghĩa là ‘vô số’),” Chantalhồi tưởng trong hạnh phúc. “Chắc chắn đó không phải là một trong những từ mà tôi đă in ra trước, cũng không phải là từ tôi nghĩ thằng bé sẽ biết. Đó là một khoảnh khắc vô cùng ḱ diệu, là lúc thằng bé đă tự t́m được giọng nói của ḿnh.
Tôi nhận ra tôi có thể hỏi nó bất ḱ điều ǵ. Vợ chồng tôi có trong đầu hàng tá câu hỏi nhưng chúng tôi phải hết sức cẩn thận. Thế là tôi hỏi nó rằng nó không thích điều ǵ. Nó trả lời rằng đó là rửa mặt. Bạn không thể biết được cảm giác tuyệt vời như thế nào khi có thể tṛ chuyện được với người bạn vô cùng yêu thương theo một cách đặc biệt như thế này.”
Hiện tại, sau hơn một năm kể từ ngày thốt ra được từ ngữ đầu tiên trong đời, Jonathan giờ đă có thể nói được bất ḱ điều ǵ cậu bé muốn, không những thế cậu c̣n chứng tỏ ḿnh có khiếu hài hước không thua kém ai. Thậm chí cậu bé c̣n có trang blog riêng và c̣n biết sử dụng cả hashtag. Ngoài ra cậu c̣n tham dự cuộc thi viết truyện ngắn của đài BBC, làm thơ, và viết cả tự truyện nữa. Jonathan giờ đă theo học ở ngôi trường b́nh thường và luôn đứng đầu lớp trong môn toán.
Theo ước tính, ở nước Anh hiện có khoảng 30.000 trẻ bị bại năo. Bằng kinh nghiệm của ḿnh, Jonathan quyết định sẽ giúp đỡ những đứa trẻ gặp hoàn cảnh tương tự ḿnh học cách giao tiếp. Khi được hỏi về tương lai, Chantal, người phụ nữ đầy mạnh mẽ, nghị lực và giàu ḷng yêu thương sống ở Chippenham, Wiltshire, nước Anh, cho biết:
“Tương lai là được ngày nào hay ngày đó. Tuần trước Jonathan bị sốt rất cao và phải dùng máy trợ thở. Tuần này thằng bé đă bớt sốt rồi. Nhưng bạn không thể mất thời gian vào việc lo lắng được. Mỗi ngày là một món quà. Jonathan là một món quà.”
Cậu bé giờ đă biết làm thơ, viết blog, viết truyện ngắn và tự truyện, thậm chí biết sử dụng cả hashtag.
Jonathan có ư định sẽ giúp đỡ những đứa trẻ khác có hoàn cảnh giống ḿnh học cách giao tiếp.
VietBF © Sưu Tầm