Việt Nam là đất nước công chức. Những con người khao khát mua chức. Và rồi, dù nghèo, nhưng công chức Việt Nam nhiều gấp chục lần nước Mỹ.
Con số gây xôn xao nhất mạng xă hội ngày hôm qua đến từ Nghệ An. Một bản tin trên báo Pháp luật TP Hồ Chí Minh cho biết: “Thực hiện theo Luật Tổ chức chính quyền địa phương, tỉnh Nghệ An có 198 xă thừa Phó Chủ tịch UBND xă, thuộc trường hợp phải tinh giản.
Việc dư thừa trên được tính căn cứ theo Điều 34 của Luật Tổ chức chính quyền địa phương: UBND xă loại 2 và loại 3 có một phó chủ tịch và Điều 62; Điều 69 cũng quy định: UBND phường loại 2 và loại 3 có một phó chủ tịch; UBND thị trấn loại 2 và loại 3 có một phó chủ tịch...
Trước t́nh h́nh trên, Sở Nội vụ Nghệ An đă có công văn yêu cầu đối với cấp xă loại 2, loại 3 đă bố trí 2 phó chủ tịch UBND th́ UBND các huyện, thành, thị có phương án bố trí công tác khác hoặc đề xuất Sở Nội vụ xem xét cho tiếp nhận, bố trí một phó chủ tịch xă sang đảm nhận chức danh công chức cấp xă theo đúng chuyên ngành quy định…
Đến nay nhiều huyện ở Nghệ An đang dôi dư phó chủ tịch xă và đang gặp khó khăn để sắp xếp, bố trí chức danh và công tác khác”.
Thú thực, con số này gây chấn động cho nhiều người, trong đó có tôi. Bởi từ trước tới nay, chưa bao giờ có chuyện lạ đời, 1 địa phương mà phát hiện ra tỉnh ḿnh đang thừa ra suưt soát 200 ông “quan xă”. Chức vụ phó chủ tịch xă nói thế thôi, ở địa phương cũng thuộc diện “ho ra khói, hét ra lửa”, “nói có người nghe, đe có người sợ” chứ chẳng chơi. Thế mà đến 1 ngày đẹp trời kia, phát hiện tới gần 200 ông thuộc diện… thừa ra, nghĩa là không chính tắc.
Chao ôi, công chức có chức vụ cao hẳn hoi, mà c̣n đến một ngày té ngửa ra là bổ nhiệm không đúng luật đến gần 200 vị. Nếu mà cứ để yên, th́ không biết ngân sách nhà nước c̣n thiệt hại đến đâu, khi cứ phải trả lương tằng tằng cho ngần ấy “ông quan” tháng tháng.
Vậy th́ câu hỏi đặt ra là ai đă kư những quyết định bổ nhiệm bừa phứa và không đúng Luật Tổ chức chính quyền địa phương như vậy? Họ có phải chịu trách nhiệm không khi bỗng nhiên làm tăng ngân sách địa phương để trả lương cho gần 200 công chức và biết bao quyền lợi kèm theo? Cứ nghĩ đến câu “một người làm quan, cả họ được nhờ” mà sợ, trong gần 200 vị “quan xă” thừa ra ấy, đă có biết bao nhiêu ḍng họ “được nhờ”?
Thêm một câu chuyện khác cũng gây chấn động, đó là phát biểu của chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan trên tạp chí điện tử Viettimes: “Bộ máy nhà nước của chúng ta hiện nay có khoảng 2,8 triệu cán bộ, công chức (CBCC), viên chức. Nếu cộng cả đối tượng nghỉ hưu, các đối tượng khác hưởng lương, trợ cấp từ ngân sách nhà nước (NSNN), con số này lên tới 7,5 triệu người, chiếm 8,3% dân số cả nước. C̣n nếu cộng toàn bộ số người hưởng lương và mang tính chất lương th́ con số này lên tới 11 triệu người. Không ngân sách nào nuôi nổi bộ máy ăn lương lớn như vậy.
Nước Mỹ có diện tích lớn xấp xỉ 30 lần nước ta, dân số gần gấp 4 lần, nhưng đội ngũ công chức của họ chỉ có 2,1 triệu. Nh́n sang Trung Quốc th́ chúng ta thấy đội ngũ công chức của họ cũng chỉ chiếm 2,8% dân số.
Như vậy, chúng ta thấy 160 người dân Mỹ chỉ nuôi một công chức, trong khi đó 40 người dân Việt Nam phải nuôi một công chức. Đó là chưa kể người dân chúng ta phải gánh chịu t́nh trạng quan liêu, sách nhiễu, ṿi vĩnh, tham nhũng của một bộ phận không nhỏ trong số 2,8 triệu công chức này”.
Than ôi, “nhà giàu” như người Mỹ mà 160 người mới phải nuôi 1 công chức, c̣n Việt Nam ta, thu nhập b́nh quân đầu người kém không biết bao nhiêu lần, thế mà 40 người dân phải nuôi 1 công chức. Thế là người Mỹ giỏi hay người Việt giỏi hơn, thưa quư bạn đọc?
Hẳn nhiên là người Việt Nam ta chứ c̣n ǵ nữa mà phải hỏi. Không những nuôi nhiều công chức, mà chúng ta c̣n vị tha đến độ chịu để cho những người đang được “nuôi” từ ngân sách (tức tiền thuế của người dân) hạch sách nhũng nhiễu, ṿi vĩnh mỗi khi cần đến họ để giải quyết những thủ tục hành chính công.
T́m khắp gầm trời này, không có người nước nào giỏi như người Việt Nam ta đâu, thưa quư bạn đọc.
VietBF © Sưu Tầm