Cô gái chót đem ḷng yêu người bạn trai nhà nghèo và quyết định sẽ tiến tới kết hôn.Tuy rằng hai bên gia đ́nh đều không phản đối nhưng cô gái vẫn cảm thấy xấu hổ khi chứng kiến bố chồng tương lai đang móc cống.Trước sự mỉa mai của mọi người,cô gái đă có hành động bất ngờ khiến họ phải nín lặng.
Bản thân Hằng cũng biết rơ hoàn cảnh gia đ́nh Trung không khá giả. Nhưng Hằng nghĩ rồi, Hằng đâu có ở với bố mẹ chồng, mà giàu có hay không phải do chính tay ḿnh làm ra th́ mới mong bền được, chứ c̣n của bố mẹ cho th́ chẳng biết vững được đến bao giờ. Nên Hằng vẫn quyết định sẽ gắn bó đời ḿnh với Trung.
Bản thân Trung cũng biết thời buổi này t́m được một người con gái như Hằng đáng quư lắm nên Trung luôn có ư thức phải giữ ǵn, nâng niu, trân trong Hằng. Gần như chuyện ǵ Trung cũng nghe theo Hằng. Căn bản những điều Hằng làm Trung đều thấy đúng hết cả.
Trung cũng đă về nhà Hằng ra mắt. Bố mẹ Hằng th́ chẳng có yêu cầu ǵ nhiều ngoài việc Trung phải yêu thương, chăm lo cho Hằng. Chuyện này, đương nhiên là Trung làm được mà không cần ai phải nhắc. Đến lượt Hằng muốn được về nhà Trung ra mắt th́ Trung lại có vẻ ngập ngừng.
– Anh c̣n ngại ǵ chứ?? Hay là anh không muốn kết hôn với em??
– Không phải anh không muốn kết hôn với em, chỉ là anh…
Trung rối rít thanh minh nhưng lại trầm giọng xuống. Nh́n ánh mắt e ngại của Trung, Hằng nhanh chóng hiểu v́ sao:
– Anh đừng ngại, bố mẹ anh rồi sau này cũng sẽ là bố mẹ em, gia đ́nh của em. Dù hoàn cảnh gia đ́nh anh có như thế nào đi chăng nữa th́ em luôn tôn trọng mọi người.
Trung ôm chặt Hằng vào ḷng, cảm ơn Hằng rối rít.
Về nhà Trung ra mắt, Hằng mới được biết v́ sao Trung ngại. Đúng là gia đ́nh Trung không hề có điều kiện thật. Nhưng Hằng đă nói rồi, Hằng chẳng quan tâm, Hằng vẫn vui vẻ tṛ chuyện với mọi người. Bố Trung làm nghề tự do, kiểu như ai thuê ǵ th́ làm nấy. C̣n mẹ Trung mở bán một gánh cháo nhỏ, đủ sống cho cả gia đ́nh. Tuy không có điều kiện về vật chất nhưng mọi người đối xử với Hằng rất tốt, ai nấy cũng đều yêu mến Hằng. Ngày cưới đă gần định th́ lại lắm chuyện xảy ra.
Bạn bè Hằng biết Hằng quyết định lấy Trung, không ngăn cản nhưng toàn nói Hằng ngu. Người như Hằng thiếu ǵ người theo mà phải lấy Trung, nhà nghèo kiết xác. Hằng đáng lẽ chẳng quan tâm đến lời người ta nói đâu, nhưng hôm đó…
Hằng đi mua ít đồ cùng cô bạn cho đám cưới, trên đường về thấy một đám đông đang xúm xít lại, cô bạn Hằng ṭ ṃ liền lao ngay vào để rồi hét lớn:
– Hằng ơi, bố chồng tương lai của mày đi móc cống bị sặc nước đây này!!
Nghe gọi, Hằng c̣n nghĩ cô bạn ḿnh nhầm người. Nhưng khi tận mắt thấy đúng là bố của Trung, Hằng sững sờ. Hằng bất giác đỏ mặt v́ xấu hổ. Nh́n sự sang trọng của Hằng, chẳng ai nghĩ, Hằng lại có một ông bố chồng tương lai móc cống. Nh́n ông, Hằng thấy…
Hằng dửng dưng quay bước đi làm cho ai cũng khó chịu. Không ít người nói Hằng thế này thế nọ, sống không có t́nh người, thấy nghèo khổ là bỏ chạy. Hằng chẳng quan tâm, Hằng lao nhanh đi để rồi 10 phút sau quay lại.
Hằng mang theo một bộ quần áo sạch, đi cạnh Hằng nh́n qua cũng biết là thầy thuốc, ông ấy giúp sơ cứu cho bố Trung, c̣n giúp bố Trung thay bộ quần áo mà Hằng mới mua cho khỏi cảm lạnh. Những người khi năy c̣n mỉa mai Hằng giờ im lặng hết cả. Hằng biết, Hằng đă chấp nhận Trung là sẽ chấp nhận mọi thứ thuộc về Trung nên Hằng làm sao có thể từ bỏ gia đ́nh Trung được chứ. Bố Trung nh́n Hằng cảm ơn. Hằng từ chối lời cảm ơn, nắm tay bố Trung nói:
– Con với bác là người một nhà mà!!
Tất cả mọi người có mặt ở đó đều nh́n cô bằng ánh mắt thán phục. Không phải v́ cô dũng cảm cưới một người nghèo khó mà v́ sự chân thành mà cô dành cho chàng trai đó và quan trọng hơn chính là tấm ḷng của cô với gia đ́nh anh. T́nh yêu như cô mới thực sự khiến cho người ta ngưỡng mộ, khiến cho người ta phải học hỏi.
Cô tin rằng, sự lựa chọn của cô là hoàn toàn đúng đắn. Sau này cuộc sống của cô sẽ rất hạnh phúc với một gia đ́nh chồng thực sự yêu thương ḿnh, một người chồng chân thành với ḿnh, đó chẳng phải là điều mà người con gái luôn mong ước có được khi kết hôn hay sao?? Giàu sang, tiền bạc, có há ǵ đâu.