Vợ chồng là cái duyên cái số? Có đúng vậy không? Tại sao lại kết hôn với người này mà không phải với người khác? Đó là nhân duyên vợ chồng - không có “nợ” chẳng bao giờ kết được thành đôi hăy đọc dù bạn có gia đ́nh hay chưa!
Phật gia cho rằng, ở kiếp này, người với người gặp nhau là do duyên nợ từ kiếp trước, vợ chồng và con cái gặp nhau cũng là như vậy. Hăy cùng đọc câu chuyện được ghi lại trong cuốn “Duyệt vi thảo đường bút kư” của tác giả Kỷ Hiểu Lam dưới đây, để hiểu hơn về điều này!
Con người gặp nhau là bởi chữ duyên, sống và yêu nhau là bởi chữ nợ. Nhiều cặp vợ chồng đôi lứa đang sống với nhau mà một trong hai người bỗng có t́nh cảm với người khác, dẫn đến chuyện chia tay... những người không hiểu duyên nợ sẽ nói rằng người kia trăng hoa, sở khanh nhưng thật ra có thể người đó đă trả xong nợ nên buộc phải ra đi...
V́ sao có một số phụ nữ thường phàn nàn về người chồng của ḿnh?
Người phụ nữ từ thời khắc được gả làm vợ của một người đàn ông th́ sẽ đem toàn tâm thân giao phó cho người đàn ông này. Sau khi kết hôn, họ một mực yêu thương gia đ́nh và chăm sóc chồng con. Nhưng có những người cả đời không nhận được một câu động viên khích lệ của người chồng. Thậm chí có người c̣n bị chồng không quan tâm, coi trọng. Thế là họ sinh ra bực bội, than văn và phàn nàn về người chồng của ḿnh.
Nhưng xét về nhân quả th́ đây là do kiếp trước người vợ đă thiếu nợ người chồng ở kiếp này của ḿnh. Người vợ đă bao giờ từng nghĩ: “Tại sao ḿnh không lấy người này, người kia mà lại lấy chồng ḿnh bây giờ?” Đó là bởi v́ người vợ thiếu nợ người chồng nên kiếp này được gả cho người chồng hiện tại để trả nợ. Nếu như không thiếu nợ th́ sẽ không đến, không có duyên th́ sẽ không tụ.
Người phụ nữ được gả cho người đàn ông nào th́ đều là mệnh của ḿnh. Người mà hôm nay ḿnh gặp đều là đă có trong mệnh rồi, đều là nhân gieo trồng từ kiếp trước nên ngày hôm nay mới nhận được quả như vậy. Đàn ông cũng vậy, không nợ sẽ không đến.
Cho nên, trong gia đ́nh, vợ chồng đừng nên trách mắng nhau bởi v́ như vậy, nợ kiếp trước chưa giải quyết xong lại tăng thêm nợ ở kiếp này, tức là “nghiệp cũ chưa hết lại thêm nghiệp mới.” Hăy đối xử tử tế với nhau để hóa giải nợ kiếp trước. Nhà Phật có câu: “Chúng sinh là b́nh đẳng.” Người chồng hay người vợ không phải là tài sản riêng của ḿnh, chỉ là có một đoạn nhân duyên với ḿnh ở kiếp trước, kiếp này đến để kết thúc đoạn nhân duyên đó mà thôi.
Nhân duyên thiếu nợ lẫn nhau
Loại duyên thiếu nợ lẫn nhau này, tức là nợ qua nợ lại nhưng là nợ tiền tài và t́nh cảm là phần nhiều. Nói cách khác, nếu đôi bên khi t́m hiểu, đă nợ nhau các khoản tiền tài và t́nh cảm như trên, họ kiếp này gặp lại kết thành vợ chồng, vừa vặn dễ dàng giúp nhau trả nợ.
Lúc này cũng có thể nói, vợ chồng kết thành chính là v́ cân bằng nhân quả. Chính v́ có nhân quả nên “quan hệ” giữa con người với nhau liên tục được cân bằng, không tồn tại bất công.
V́ vậy, bất ḱ ai khi đă nên duyên vợ chồng, cần phải quư trọng nhau mà chung sống, v́ khoản nợ này sẽ c̣n thay đổi. Không được oán giận người kia, không được oán trời trách đất, v́ oán thán sẽ khiến món nợ kia trả hoài không hết! Hoặc món nợ đă mắc càng ngày càng nặng hơn! Trong loại duyên vợ chồng này, bởi v́ hai bên đối với nhau đều đ̣i hỏi bên này phải trả nợ bên kia, nên thường xuất hiện tính toán và tranh chấp. Tuy nhiên, hai bên chỉ cần thay đổi suy nghĩ, dùng thái độ cam tâm t́nh nguyện mà đối đăi với người kia, như vậy khoản nợ này sẽ nhanh chóng được trả hết.