Hơn 60 năm qua, cụ ông John và cụ bà Judy Anderson luôn bên nhau không rời và cùng nhau sống cuộc sống vô cùng hạnh phúc. Trong những năm gần đây, cụ bà bỗng mắc chứng Parkinson và để giúp vợ có thể được ra ngoài đi dạo, cụ ông đă làm hành động tuyệt vời như thế này.
Thời gian có thể làm h́nh hài ta tàn phai theo năm tháng, nhưng tâm hồn con người th́ vẫn thế, thậm chí phong phú, sâu sắc hơn nếu như ta luôn nuôi dưỡng và phát triển.
Lần đầu tiên họ gặp nhau là vào năm 1958, một quăng thời gian rất lâu trước khi hoverboard (xe điện 2 bánh tự cân bằng) được ra đời. ông John và cụ bà Judy Anderson đă có một chuyện t́nh rất đẹp kéo dài suốt hơn 60 năm qua khiến bạn bè của họ phải ghen tỵ.
Đến năm 2003, bà Judy được chẩn đoán là mắc phải căn bệnh Parkinson. Nó đă gây ảnh hưởng rất lớn đến việc cử động và giữ thăng bằng bà trở nên khó khăn trong việc đi lại. Việc cả ngày bà chỉ quanh quẩn trong nhà không thể ra ngoài chơi làm ông John càng thương vợ ḿnh hơn.
V́ vậy, ông John quyết định cứ mỗi sáng sẽ đưa vợ ra ngoài đi chơi bằng cách đẩy chiếc xe lăn. Thế nhưng, tuổi già sức yếu không cho phép ông làm điều này thời gian dài.
Đang trong tâm trạng buồn bă di bộ quanh thành phố. Bất chợt, nh́n thấy một chiếc xe điện tự cân bằng tại cựa hàng. Ông đă không ngần ngại mua nó
Chiếc xe hoverboard giúp ông đi lại dễ dàng cũng như làm một “động cơ đẩy” cho xe lăn của vợ. Ban đầu, ông dùng một cây gậy để chống và tập cách đi xe điện sao cho thành thạo, sau một thời gian quen dần và họ đă tiếp tục cuộc hành tŕnh đặc biết đó. ông hào hứng nói,” Vâng, tôi sẽ dùng nó và đưa vợ cùng đi đến mọi nơi bà ấy muốn”.
Chính ở độ tuổi này, ông John đă biết t́m ra được vật quan trọng để giữ ngọn lửa t́nh yêu nồng cháy hơn. Khi được hỏi rằng làm thế nào để giữ vững được t́nh cảm theo thời gian, John nói: “Bạn phải có t́nh yêu, tin tưởng nhau và cả sự kiên nhẫn nữa”.
Mỗi ngày, họ lại đưa nhau đến những địa điểm mới, tận hưởng cuộc sống với nhau từ lúc b́nh minh cho đến khi mặt trời lặn, tựa như một câu chuyện cổ tích t́nh yêu thật đẹp.