Những chuyện hài hước nhất hôm nay 27-09-2017
1.Ảnh bộ trưởng y tế Việt Cộng ngủ gà ngủ gật.
Chị ơi chị ngủ cho ngon
Đừng lo mấy vụ cỏn con làm ǵ!
Dân đen mắt toét, chân ch́
Chúng ngu không hiểu mới đi kêu trời
Chuyện buôn thuốc giả kiếm lời
Bở ăn như thế mấy người bỏ qua?
Vụ này xui xẻo lộ ra
Coi như kinh nghiệm lấy đà...vụ sau
Chúng kêu bác sĩ tiêm đau
Bởi không đút lót cũng đâu đáng phiền!
"Lương Y" đâu phải thánh hiền:
Làm ǵ cũng phải có tiền trao tay
Chuyện cưa chân lộn mới đây
Ui da- ai đúng tối ngày được đâu?
May chưa cưa lộn lên đầu
Phúc cho "chúng nó" khỏi chầu Diêm Vương
Bệnh nhân bốn mạng một giường
Hoặc nằm dưới đất - b́nh thường mà thôi:
Tại v́ dân số sinh sôi
Người đông nên phải ghép đôi, nằm sàn...
Chuyện tiêm nhầm thuốc chết oan
Nhỏ như con kiến! Chớ bàn chị nha!
Trứng kia c̣n lộn nữa là
Con người cũng vậy - ai mà chẳng sai
Dạo này chúng hét điếc tai:
"Bà nên từ chức"- kêu hoài cũng thôi!
Ghế to ḿnh vẫn cứ ngồi
Chúng kêu khản cổ thế rồi cũng câm
Chị ơi chị cứ yên tâm
Quyền uy chị hăy cứ cầm trong tay
Đợi qua cơn sóng gió này
Chị em ḿnh lại đến ngày bội thu.
Ngủ ngon nhé chị
2."Giống nhau không các bạn?"
Nguồn: Nguyễn Đức Minh
Gánh xiếc nhân dân hiệu Cáo Hồ
Một bầy khỉ đột cứ bi bô:
“Tiến lên xă nghĩa theo chân bác”
Lôi cả quê hương xuống đáy mồ.
Chủ gánh bôi vôi cái mặt ĺ
Ăn bám ngồi không chẳng ích chi
Tốn hao công ốc và xe pháo
Mà chẳng làm nên tích sự ǵ.
Gánh xiếc chuyên mà mắt thế nhân
Biến đen thành trắng, giả thành chân
Dốt đặc cán mai thành tiến sĩ
Thiến lợn thành vua trị nước dân.
Gánh xiếc học thầy Mác Lê nin
Hoá ma thành phật, quỉ thành thần
Phú cường sung túc thành nghèo đói
Du thủ côn đồ nên phú ông.
Gánh xiếc nuôi bầy thú chó săn
Làm tṛ th́ dở, chỉ chuyên ăn
Pḥng khi khán giă nào phản đối
Xua chó ra mà trấn áp dân.
Thạo nhất là nghề đi trên dây
Sang gù, Trọng lú, Dũng sâu rầy
Là ba kép hát kiêm bầu gánh
Mới ở bên Tàu thoắt đă qua Tây.
3.Hai cô gái uống cafe không mang giấy tờ bị giữ 9 ngày
Chiều 27/09, Trung tâm Hỗ trợ xă hội TP HCM đă làm thủ tục cho về nhà hai cô gái được đưa vào ở diện “người vô gia cư” v́ không có giấy tờ tùy thân.
Theo Soha, chiều 18/09 hai cô gái trẻ tên Nhung với Ngô Thị Kiều (16 tuổi, quê tỉnh Đồng Nai) xuống quán người bạn tại khu phố 5, phường Tam B́nh, quận Thủ Đức uống cà phê.
Công an phường Tam B́nh vào quán kiểm tra, bắt xuất tŕnh giấy tờ th́ 2 cô gái không mang theo Chứng minh nhân dân, nên bị đưa về trụ sở CA phường. Hai tiếng sau bị chuyển xuống Trung tâm Hỗ trợ xă hội.
"Họ bảo em kư vào 1 tờ giấy để đưa lên Trung tâm Hỗ trợ xă hội ngủ một đêm rồi sau đó, người thân đến bảo lănh về. Lúc đó, tụi em tưởng thật nên mới kư chứ nếu biết phải ở 7 ngày th́ tụi em không bao giờ kư", Nhung cho hay.
Cũng theo Soha, ông Lê Nguyễn Trọng Quốc, Chủ tịch phường Tam B́nh cho biết:
"Cái này (đưa Nhung và Kiều vào Trung tâm Hỗ trợ xă hội – PV), anh em làm theo đúng quy định và văn bản đâu có quy định 24h đâu. Ḿnh cứ dựa vào văn bản mà làm thôi, tôi đă trả lời các anh đầy đủ hết rồi đó. Anh em làm việc theo quy định mà. Lúc kiểm tra, hai bé không hợp tác, không có giấy tờ nên lập hồ sơ đưa đi thôi!"
4.Đọc chữ đoán nghề nào?
Nguyễn Phương
5.Cán bộ môi trường đi công cán miền Nam mà mất tiền mấy trăm triệu trong khách sạn. Lại có mô tả phong b́ trong pḥng nữa. Trộm ǵ tánh kỳ, người ta phó cục trưởng tận ngoài trung ương vào kiểm tra 5-6 ngày ǵ đó mới dư được 400 triệu mà đem khoắng hết trơn.
Người ta kiểm tra về mảng môi trường đó, nhớ chưa hả thằng trộm kia?
Bà con nhắn tin chia buồn và an ủi đồng chí phó cục với ạ:
Nguyễn Xuân Quang: 0983495975
Ở Long An mới xảy ra một vụ mất trộm.
Nạn nhân là ông Nguyễn Xuân Quang.
Ông Quang là Phó Cục trưởng Cục kiểm soát ô nhiễm của Tổng cục Môi trường, Bộ Tài Nguyên và Môi trường, mới đi công tác vào miền nam cuối tuần trước trong chuyến đi 2 tuần để kiểm tra t́nh trạng ô nhiễm tại các doanh nghiệp.
Số tiền bị mất rất lớn, 385 triệu đồng.
Theo lời người chứng kiến cuộc khám nghiệm hiện trường, công an đă ghi nhận một phiếu nộp tiền vào tài khoản tại một chi nhánh ngân hàng ở Long An vào ngày thứ hai, trước khi bị mất trộm một ngày. Nếu ông Nguyễn Xuân Quang không kịp nộp, số tiền bị mất c̣n lớn hơn.
Tại hiện trường, c̣n lại một số tiền USD và một số phong b́ đă bóc và chưa bóc vỏ.
Vụ việc gióng lên hồi chuông về sự an toàn tài sản của cán bộ lănh đạo khi đi công tác kiểm tra ô nhiễm môi trường của Doanh nghiệp.
Nguyễn Đức Hiển
6."WOW côn an đang giúp dân đạp xe hàng rong về.........cmn đồn côn an nè.
Moá nó cái Quần Què ǵ cũng lủm đéo chừa cái thứ nào hết vậy hả ?"
Nick Le
Đảng cộng quang vinh!
Hay đảng hèn?
Vai u thịt bắp, hiếp dân đen!
Ra ngơ tự xưng anh hùng lắm
Hành xử...xem ra thật là quèn!.
Có giỏi, sao không đánh thằng Tàu?
Chúng chiếm biển đất, toàn dân đau
Tại sao cúi mặt run như chó (nắc)
Đảng bây nào xứng mặt anh hào.
Chúng bây chỉ giỏi hiếp đàn bà
Một người mang bịnh, thân bọc da
Lật đổ ai đây? Tay không sắt
Chúng bây tệ lắm, tệ hơn gà!.
Nghĩ lại, ví von...tội cho gà
Gà c̣n tiếng gáy cho người ta
C̣n có trứng thơm nuôi người bệnh
Thôi ví chúng bây, một lũ ma.
Ma đây, đúng nghĩa MA FI A
Một băng cướp cạn của dân ta
Ma đây c̣n nghĩa là ma quỉ
Rút ruột tử thi, lũ ma cà (rồng).
Trong tay quân đội và lá chắn
Súng đạn hiếp dân nổ đùng đùng
Biển Đông
Giặc đến
Chui vô Hán
Một lũ mặt trơ
Quân khốn cùng.
Nguyên Thạch
7. Dùng cung nỏ bắn hạ máy bay .. F35 ḱa
8. Đánh Mỹ là đánh cho Tàu cho Liên Xô.
9.Tổng Thống VNCH Ngô Đ́nh Diệm kinh lư Rạch Giá
Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc kinh lư Đồng bằng Sông Cửu Long.
Lưu ư: Thời TT Diệm cũng đă có trực thăng rồi nhé.
10. Sự thực về Karl Marx
11.Bạn có thấy ǵ lạ trên bia mộ này không?
Đi lính 9 tuổi 3 năm th́ toi
12.VƠ THỊ TÚ HƯƠNG LÀ CON RƠI - KHÔNG PHẢI CON RUỘT CỦA VƠ KIM CỰ.
Người vợ chính thức của ông Vơ Kim Cự sinh được 2 người con. Con gái là Vơ Thị Thủy hiện là Phó chủ tịch hội liên hiệp phụ nữ tỉnh Hà Tĩnh, kết hôn với ông Trần Văn Hoá, phó giám đốc nhà máy nước Hà Tĩnh. Con trai út của ông Cự tên là Vơ Kim Sơn, hiện công tác tại sở Tài chính Hà Tĩnh.
Vơ Thị Tú Hương là một người con không giá thú của ông Vơ Kim Cự và bà Trần Thị Lan lúc ông c̣n làm Giám đốc Công ty METECO Hà Tĩnh.
Theo FB Phạm Việt Thắng th́ "Khu đất mà nay là "lâu đài" Karaoke Ruby, trước đây là đất của vợ chồng ông giáo nghèo.
Trong quy hoạch phát triển tây Hà Tĩnh, người ta "vẽ" ra một khu tài chính để thu hồi đất của vợ chồng ông giáo. Do được quy hoạch khu tài chính nên tập thể lănh đạo tỉnh này lúc bấy giờ mới "đồng thuận" để chính quyền thu hồi đất.
Sau khi thu hồi khu đất, quy hoạch khu tài chính tự nhiên biến mất, mà thay vào đó là khu vui chơi giải trí.
Do vợ chồng ông giáo khiếu nại nên khu đất này mất tương đối nhiều thời gian mới xong thủ tục. Nay ông giáo đă qua đời v́ bệnh ung thư nhưng vợ ông vẫn tuyên bố tiếp tục khiếu nại.
Một lănh đạo tỉnh Hà Tĩnh, nói với chúng tôi rằng: "Vụ này bậy lắm, dân bức xúc lắm, khiếu kiện kéo dài...".
Ông giáo đă qua đời, bà vợ tuyên bố kiện tiếp, nhưng Ruby th́ cứ nghiễm nhiên khai trương hoành tráng!" (hết trích)
Tuy Vơ Kim Cự bị thất sủng nhưng cũng ẳm được một số tiền thưởng hằng chục tỷ từ Formosa để xây dinh thự Ruby này.
Đất nước ḿnh chẳng có ngộ đâu em
Năm ngàn năm, dân cũng không cần lớn
Bởi ngày ngày đảng chăm cho bú mớm
Dân đói dài... đảng, nhà nước phải "no".
Đất nước ḿnh, chẳng có lạ đâu em
Nồi lẩu, bánh chưng... hay tượng đài ngh́n tỉ
Từ biển rộng, sông dài và giang sơn hùng vĩ
Cả 90 triệu con người là "của đảng" mà em.
Đất nước ḿnh vui quá chứ em
Biển giao "bạn vàng", rừng cho Tàu thuê nốt
Rừng chẳng cần, biển chết th́ cứ chết
Khẩu hiệu bây giờ là "c̣n đảng, c̣n ta".
Đất nước ḿnh, sao em lại phải thương
Lũ trẻ kia làm mầm non của đảng
Rồi bọn chúng sẽ được sang... tư bản
Làm đĩ, trộm đồ... về nuôi đảng chứ sao.
Đừng hỏi anh, đất nước sẽ về đâu!
Mỗi lời em, như một lát cắt
Lưỡi dao ấy không bằng đồng, sắt
Mà thấu tận tim ḿnh...
Hăy hỏi "Đảng"
Nghe em!
Nguyễn Hữu Vinh - Hà Tĩnh
13.Tâm Sự Một Đảng Viên
Tôi đă biết ḿnh lầm đường lạc lối
Từ sau cái ngày “giải phóng” Miền Nam
Một mùa xuân tang tóc bảy mươi lăm
Đi giữa Sài G̣n, tôi nghe ḿnh thầm khóc.
Tôi khóc Miền Nam tự do vừa mất
Và khóc cho ḿnh, chua xót đắng cay
Nửa đời người theo đảng đến hôm nay
Tưởng cứu nước đă trở thành tội ác.
Bởi tôi quá tin nghe theo lời bác
Rằng đảng ta ưu việt nhất hành tinh
Đường ta đi, chủ nghĩa Mac Lê nin
Là nhân phẩm, là lương tri thời đại.
Rằng tại Miền Nam, nguỵ quyền bách hại
D́m nhân dân dưới áp bức bạo tàn
Khắp nơi nơi cảnh đói rách cơ hàn
Đang rên siết kêu than cần giải phóng.
Tôi đă xung phong với bầu máu nóng
Đi cứu Miền Nam ruột thịt nghĩa t́nh
Chẳng quên mang theo kư gạo để dành
Biếu người bà con trong nầy túng thiếu.
Người dân Miền Nam thật là khó hiểu
Nhà khang trang bỏ trống chẳng c̣n ai
Phố phồn hoa hoang vắng tự bao giờ
Giải phóng đến sao người ta chạy trốn?
Đến Sài G̣n, tưởng say men chiến thắng
Nào ngờ đâu sụp đổ cả niềm tin
Khi điêu ngoa dối trá hiện nguyên h́nh
Trước thành phố tự do và nhân bản.
Tôi t́m đến người bà con trong xóm
Nhà xinh xinh, đời sung túc tiện nghi
Kí gạo đem theo nay đă mốc x́
Tôi vội vă giấu vào trong túi xách.
Anh bà con tôi- một ngươi công chức
Nét u buồn cũng cố gượng làm vui
Đem tặng cho tôi một cái đồng hồ
Không người lái, Sei-ko, hai cửa sổ.
Rồi anh nói: “Ngày mai đi cải tạo
Cái đồng hồ tôi cũng chẳng cần chi
Xin tặng anh, mong nhận lấy đem về
Một chút t́nh người bà con Nam bộ.”
Trên đường về, đất trời như sụp đổ
Tôi thấy ḿnh tội lỗi với Miền Nam
Tôi thấy ḿnh hổ thẹn với lương tâm
Tôi đă khóc, cho ḿnh và đất nước.
Vô Danh
The Confidence of a Party Member
I started to know that i was wrong
Since the “liberation” of the South
A mourful Spring of seventy-five
Walking in Saigon, i mutely cried
I cried for the loss of the free South
I cried for myself in bitterness
After my half-life with the party
Patriotic love became big sin
By overconfidence i’d heard him
That the party was invincible
And that Marxism Leninism
Is value and conscience of mankind
That in the South, there were all killings
The puppet power was suppressive
Everywhere, hunger and poverty
Are crying for our liberation
I thus volunteered with all my zeal
To go to the rescue of the South
Bringing with me a pound of saved rice
As a gift to my south relative.
It’ s hard to understand Southerners
Their beautiful homes were abandoned
Their prosperous streets were deserted
Why they fled when liberators came?
At Sai gon, instead of winners’ joy
I had all my former faith collapse
The party’s lie and dupe showed clearly
Before the free and humane city.
I came to visit my relative
In his small and comfortable house
The rice i brought along now decayed
I furtively put it in my bag
My relative, a civil servant
Hiding sadness he tried to rejoice
Offered me as a present his watch
A Seiko, “no pilot, two windows.”
He said: “This watch i will no more need
As i’ll d go to re-ed camp tomorrow
Please accept this gift and bring it home
As a token of love from the South.”
On my way back, the sky seemed collapse
I felf culpable towards the South
I felt ashamed with my own conscience
I cried for myself and my country.
No Name