Trang của lính - Page 18 - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Member News | Tin thành viên


Reply
Page 18 of 35 « First 814151617 18 1920212228 Last »
 
Thread Tools
Old 02-04-2019   #341
hoanglan22
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
hoanglan22's Avatar
 
Join Date: Apr 2011
Posts: 16,196
Thanks: 21,589
Thanked 37,472 Times in 12,696 Posts
Mentioned: 632 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 7199 Post(s)
Rep Power: 68
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
Default Xuân đoàn tụ

Cuối Đông 1980, nơi trại tù khổ sai Tân Lập, Vĩnh Phú, sau 6 tháng bặt tin nhà, không nhận được tiếp tế lại thêm bịnh nhược, tưởng chừng đi đứt, theo chân Đại tá Của, Tỉnh trưởng B́nh Dương thượng đồi chè nghĩ khỏe, an giấc ngh́n thu. Một buổi trưa đi lao động về, được thông báo lên Hội trường nhận quà từ gia đ́nh gởi. Ôi ! Thôi mừng như hết lớn.

Nào, xem cái ǵ đây! À, tới 2 bịch thuốc Lào ba số 8. Mấy tháng rồi thiếu thuốc, chạy đôn chạy đáo chớ bộ ít sao? Bụng đói, kéo vô e té mất, nhưng mà làm sao nhịn được, bèn xoe một bi nho nhỏ, kéo vô thiệt đă ! C̣n lon guigoz ǵ hấp dẫn thế nầy ? Ra là thịt kho mặn, thượng phẩm nhất trần đời. Nhéo một miếng bỏ vô chén “sắn dui” là sơn hào, hải vị nhất bên Tàu. Đang khi tơ lơ mơ v́ bi thuốc lào thứ hai th́ nghe kẻng tập hợp đi lao động.

Mọi bữa, sắp hàng xong là ra cổng. Bửa nay sao lại dềnh dàng ? Hóa ra đợi nghe đích thân Trại trưởng tuyên đọc …Lệnh Tha nhân dịp Tết Nguyên Đán sắp tới !!!

Cả mười mấy đội, sáu bảy trăm nhân mạng đều nhốn nháo. Tiếng là Thiếu tá mà coi bộ đọc chữ không rành. Trong khi thiên hạ nhấp nha, nhấp nhổm, ông ê a đánh vần thật là sốt ruột. Tiếng ông th́ nhỏ mà gă tù tui th́ điếc lác sợ không nghe được nên mới nhờ anh bạn đứng kế bên nhắc chừng dùm. Quả nhiên lát sau bỗng thấy anh bạn nắm áo vừa giật vừa hô: có tên rồi ḱa !!!

Tôi nghe rồi ngẩn ngơ như lạc vào trong mơ! Ở đời người ta thường nói : “Phước bất trùng lai”. Vậy mà gă khù khờ tui mới rồi vừa được phước lớn, giờ tiếp liền đại phước trong đời, thật là hi hữu !

Ngơ ngẩn hồi lâu mới giật ḿnh, tỉnh lại bèn chạy u về pḥng giam lo thu xếp đồ đạc. Bao nhiêu đồ dồn vô sac marin, chiếc thùng sắt để lại cho Thiếu tá Huấn, Chánh sở Tạo tác NQS như đă hứa.

Thiếu tá Tú, Thường trực thi đua mới hướng dẫn qua Khu B tạm trú qua đêm. Buổi cơm chiều mới thật là hào hứng. Trại khoản đải giả biệt bằng cơm trắng thay sắn dui. Lại gặp Anh Nguyễn Mỹ, Trưởng ty Thuế vụ Biên Ḥa cùng được thả. Hai anh em chén cơm trắng thịt kho thả cửa. Nôn nao, không sao ngủ được bèn làm đêm không ngủ. Bịch thuốc lào tới sáng đă khuyết một phần tư !

Đêm dài rồi cũng lại trôi qua. Sáng lại đă thấy cán bộ tới làm thủ tục ra tù. Lần cuối cùng lăn tay, nhận lănh giấy ra tù. Cầm tấm giấy vàng úa mà nâng niu như lịnh thiên tào tha mạng! Rồi c̣n được lănh lại 12 đồng đă kư gởi khi từ Miền Nam ra. Lại c̣n cho thêm túi gạo vài kư để ăn đường.

Bước lên chiếc xe cam nhông Decapotable, mui trần tự chúc ḿnh thượng lộ b́nh an.

Lần nầy, xe không chạy ra Bến Ngọc mà lại chạy băng qua Suối A Mai về phía Sông Thao. Chạy một đổi ngang qua chiếc quán nhỏ bên đường, xe dừng lại cho đám tù măn án sẳn tiền đó mua chút thức ăn đở dạ. Phong bánh khảo nhưn khoai lang mà tới hai đồng. Cái bánh chưng nhỏ xíu giá cũng như vậy. Thiếm xực thêm mấyđiếu Đồ Sơn hạng bét là chẳn năm đồng.

Xe xuống chiếc phà ọp ẹp trẩy Sông Thao vào lúc xế chiều. Đường ra Hà Nội chừng như c̣n xa lắm! Nhưng măi rồi Cầu Thăng Long cũng thấp thoáng xa xa. Chiếc cầu mới v́ chuyên viên Tàu cộng rút về trước cuộc chiến 1979 nên việc xây dựng c̣n dang dở. Xe cam nhông tù thả chen chúc cùng xe đạp cả người gồng gánh vượt cầu phao vào buổi chiều tà. Từ nơi rừng núi mới ra nơi nhộn nhịp ḷng cũng thấy vui. Nhưng xe không vào Hà Nội mà lại chạy về hướng Tây Nam. Ủa xe chạy đi đâu vậy cà? Tối mịt xe mới dừng lại trước cổng đèn điện sáng choang, biển đề rơ ràng:Trại Cải Tạo Hà Tây. Ḷng thầm hỏi : có lẽ nào cái “giấy ra trại” nầy lại là đồ dỗm !?

Phân vân bước vào cổng trại, tới trước dăy pḥng giam mới tinh xem “hoành tráng”. Trại kiểu mẫu sát cạnh Thủ đô xă nghĩa do Đội trưởng Đội tù xây dựng, cựu Tướng Nguyễn Hữu Có thực hiện xem ra có khác! Người mang thùng nước chè xanh tiếp đải “khách” mới tới Hilton Hà Tây lại là Trung tá LLĐB Trần Hoàng cũng từ Tân Lập “thuyên chuyển” ra đây năm ngoái mới kề tai bỏ nhỏ : Cứ yên chí ! Chỉ trọ ở đây một đêm thôi, rồi mai ra ga Hàng Cỏ xuôi Nam. Mừng cho bạn từ âm ty trở về dương thế !

Sáng hôm sau được lịnh lên đường, đến Ga xe lửa Hàng Cỏ vào lúc 9 giờ, ḷng mừng khắp khởi.

Mới từ trên xe phóc xuống đă thấy ai đó níu áo hỏi : “Cái “Giắc kết” nầy năm choạc, bán không?” Năm chục đồng khi ấy là lớn lắm v́ lương công nhân mỗi tháng chỉ có $40. Gă cựu tù mới một ngày toan phát măi, may anh bạn đi bên cạnh chận lại bảo chờ giá. Quả nhiên giá tăng gấp đôi tút suỵt, tiền trao cháo múc liền một khi! Vậy là dư sức ăn đường, lẫn cà phê, thuốc lá.

Có sẳn tiền mới tính t́m cà phê uống. Nghe nói cà phê Hợp tác xă chỉ có năm hào một tách nhưng mà nhạt như trà xanh, lại phải đứng xếp hàng mua. Dzụ nầy coi bộ không khá nên mới ngó dáo dác t́m cà phê chui. Bước lần vào ngỏ hẽm bên kia đường là thấy ngay căn phố hẹp, vừa đủ kê hai chiếc bàn thấp nhỏ xíu. Mới hừng sáng mà đă thấy bàn bên kia hai trự chắc là đại gia nên trước mặt có hai lon bia Heineken và… một gói ba số 555 vàng chóe. Gă tân thường dân thấy bắt ngợp mới rụt rè hỏi bà hàng cà phê bao nhiêu một tách. Bà cười bảo: Chỉ một đồng năm hào thôi! Thây kệ, cứ thỉnh một tách cho ngon lành. Lại thêm một điếu ba số cho nó giông giống sáu năm về trước.

Chợ Đồng Xuân chỉ cách Ga Hàng Cỏ vài trăm thước mà nghe nói cũng “phức tạp” lắm nên chẩng dám lại xem, bèn trở lại ga chực chờ cho chắc bụng. Cả ngày trôi qua suông sẻ nhưng đến khoản bảy giờ tối, cái bụng bắt đầu trở chứng, đau mướt mồ hôi. Hồi ở trong tù cùng đường nên không biết sợ, giờ sắp thượng tàu hỏa qui hồi cố quận nên thật là sợ lắm. Thầm nghĩ : Chẳng lẽ số xui tận mạng vậy sao ?! Anh bạn ngồi bên thấy vậy cũng thương nên mới dúi cho hai viên thuốc, lại c̣n cho thêm hai ống thuốc Atropine, cẩn thận dặn: Đây là thuốc chích, tôi chắt chiu từ bấy đến nay. Chỉ khi nào đối đế lắm mới uống đại thử coi !

Đau quá nên đâu biết đă chín giờ tối, có lệnh lên tàu hỏa. Tay kéo lê chiếc sac marin, bước thấp, bước cao lê lết lên tàu. Điều kỳ lạ là mới vừa ngồi xuống, thở phào, chợt nghe cơn đau dịu xuống, rồi vong bặt. V́ quá vui mừng nên vậy chăng?

Xe lửa vừa ph́ pḥ lăn bánh, đă thấy anh Thiếu úy CSQG con nhà Nước Mía Viễn Đông lần theo các dăy ghế t́m gặp mặt anh em. Chẳng là anh nầy mắc nợ anh em đồng đội cũng nhiều. Anh khiên gỗ trên núi, té vẹo cột sống, mỗi khi đứng lên là thân ḿnh cứ bật ngửa ra phía sau. Từ đó mà đi, mỗi khi đi lại đều phải có anh em d́u đở. Ngay trong chuyến hồi hương nầy, mỗi khi lên xuống xe đều phải có người cơng. Vậy mà giờ đây, sau một ngày được thân nhân (đặc biệt được thông báo ra Hà Nội chờ đón) đón về khách sạn săn sóc cho chỉ có một ngày là có thể tự ḿnh lần đi được mới kỳ !Người ta thường bảo : Con người khi lâm nguy hoặc quá vui mừng thường nẫy sinh thần lực, có khi là như vậy chăng ?

Trăng mười bảy tháng chạp trên bầu trời đất Bắc mờ hơi sương, vàng vọt mà trong tâm tưởng vẫn thấy huy hoàng sáng chói. Từ 1975 đến 1981, đây có lẽ là đợt thả tù đông đảo nhất bởi v́ ngang qua mỗi tỉnh Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, mỗi nơi đều có rước một nhóm tù được thả.

Sau một ngày, hai đêm, xế chiều ngày thứ hai th́ tàu đến Ga Phan Thiết. Biết rằng phải vài ba tiếng nữa mới tới Biên Ḥa, nhà ta mà vẫn cứ ràng buộc đồ đạt sẳn sàng. Xe vừa tới Trảng Bôm bỗng nghe loa phát thanh loan báo: V́ quá trễ, xe sẽ không dừng lại ở ga Biên Ḥa. Vậy là tiu nghỉu, thất vọng mới bàn với ông năm Huệ, Đại úy Quân cảnh: Khi tới Ga Biên Ḥa, thế nào xe cũng chạy chậm lại, ḿnh nhảy đại xuống được không? Ông năm Huệ lắc đầu, biểu: Không được đâu! Ḿnh yếu rồi. Nhảy như vậy nguy hiểm lắm. Chi bằng để tới B́nh Triệu, đi xe Lam về hay hơn.

Nói là nói vậy nhưng khi xe ngang qua ngả ba Vườn Mít là đă thủ thế. Khi thấy hàng bực cấp dẫn lên dăy phố, nơi mái ấm sáu năm về trước là không ḱm ḷng được: Hấp một cái, cái bồng thảy trước. Người nhảy vọt liền theo, bất kể hàng rào kẻm gai Úc chờn vờn trước mặt. Thân ḿnh lăn long lóc vào hàng rào phải liều mạng nắm đại vào dây kẻm gai gượng dừng lại. Mặc cho bàn tay máu tuôn, vẫn hiên ngang đứng lên, ôm cái bồng đi bươn lên bực cấp. Chỉ thấy con đường vào nhà ta trước mặt, bất cần chuyện chi khác!

Vừa quẹo vô hẽm, đă thấy người vợ yêu lầm lủi đẩy chiếc xe đạp cũ đi ra. Gă liệng đại cái bồng xuống chạy a lại. Cô giáo nhà ta chẳng biết chuyện ǵ. Chừng ngó lại thấy ông chồng đứng đó! Cả hai nh́n nhau như trong giấc chiêm bao.

Tỉnh hồn lại liền bảo : Mau vô nhà, bàn tay bị thương chảy máu. Bà xă buồn bả nói: Nhà ở dâu mà vô ? “Mất dạy”người ta lấy căn phố lại rồi ! May, tui lại dọn dẹp trả nhà mới gặp ông đây! Thôi mau về căn cḥi của ḿnh đi. Nó ở kế bên nhà Ông Một, phía sau Trường Ngô Quyền đó.

Tưởng rằng bà vợ nói ví von cho đở tức nhưng nh́n kỷ lại đúng là sự thật: Mái cḥi nhà ta nửa thiếc, nửa tôn. Vách xọc xệch, nửa ván nửa cà tăng. Nhưng dẫu vậy vẫn là nhà của ta.

Vừa mở cửa rào bà xă vừa hô: Trí ơi, ba mầy đă về đó! Đây là đứa trai út, mười bốn tuổi, mới theo mẹ ra Bắc thăm ba hồi năm ngoái nên không thấy lạ. Mới hỏi gái Chi đâu th́ đă nghe tiếng kêu từ phía trước nhà: Từ dưới bàu rau muống bước lên cô gái nhỏ, quần vải đen , ống thấp, ống cao. Ngày ra đi, con tôi là bé gái xinh đẹp vừa chín tuổi. Giờ đây, trước mặt là cô gái nhỏ cao kều tuổi mười lăm, giống hệt cô thiếu nữ tay lấm, chân bùn ở Làng quê Bưng Cầu thuở trước. Măi mới thấy cậu ba Lễ đi học nghề thợ máy ở Saigon đạp xe về tới. Chàng nầy là đứa vóc dáng thấp nhỏ nhất nhà, nay đă là thanh niên mười bảy xem ra cũng tu mi, nam tử. Cuối cùng là cậu cả Nghĩa, măi đi giang hồ vụn rồi cũng về tới: Ôi thôi! Nh́n không ra ! Chàng thanh niên tuổi mười chín cao trên thước tám. Đúng là vai năm tấc rộng, thân mười thước cao, oai hùng như Từ Hải.

Niềm vui sum họp đơn sơ mà thắm thiết, chỉ như vậy là đủ, mặc cho sự thế xoay vần ra sao !?

QUE SERA SERA ! WHAT WILL BE WILL BE !



Nguyễn Thành Nhơn
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN

HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
hoanglan22_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to hoanglan22 For This Useful Post:
cha12 ba (02-05-2019), phokhuya (02-05-2019)
Old 02-05-2019   #342
cha12 ba
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
 
cha12 ba's Avatar
 
Join Date: Jan 2013
Posts: 37,973
Thanks: 81,074
Thanked 56,785 Times in 24,152 Posts
Mentioned: 430 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 10758 Post(s)
Rep Power: 75
cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11
cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11
Default

Xuân và Người Lính

Về phép
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	lính xưa.jpg
Views:	0
Size:	33.1 KB
ID:	1336688   Click image for larger version

Name:	xuanva1.JPG
Views:	0
Size:	46.2 KB
ID:	1336689  
cha12 ba_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to cha12 ba For This Useful Post:
Xuantrang (02-05-2019)
Old 02-05-2019   #343
laongoandong
R6 Đệ Nhất Cao Thủ
 
laongoandong's Avatar
 
Join Date: Mar 2007
Location: Cửi trên đầu mấy con ḅ đỏ.Hang Bắc Bó
Posts: 2,148
Thanks: 2,437
Thanked 4,245 Times in 1,736 Posts
Mentioned: 19 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 904 Post(s)
Rep Power: 21
laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7
laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7
Default

Chúc mừng chiến hữu, có một kết thúc có hậu dù tương lai chưa biết sẽ ra sao? C̣n hơn những người từ cỏi chết trở về th́ không thấy vợ và con. V́ vợ đă dẩn con đi vượt biên với người khác rồi.....
laongoandong_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to laongoandong For This Useful Post:
cha12 ba (02-06-2019), wonderful (02-05-2019)
Old 02-06-2019   #344
hoanglan22
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
hoanglan22's Avatar
 
Join Date: Apr 2011
Posts: 16,196
Thanks: 21,589
Thanked 37,472 Times in 12,696 Posts
Mentioned: 632 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 7199 Post(s)
Rep Power: 68
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
Default Những thước phim nhớ lại ...



__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN

HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
hoanglan22_is_offline   Reply With Quote
Old 02-07-2019   #345
hoanglan22
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
hoanglan22's Avatar
 
Join Date: Apr 2011
Posts: 16,196
Thanks: 21,589
Thanked 37,472 Times in 12,696 Posts
Mentioned: 632 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 7199 Post(s)
Rep Power: 68
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
Default Chiếc xích lô chở mùa xuân

Tân ngồi vắt vẻo trên chiếc xích lô ngước nh́n những tảng mây trắng lững lờ trôi trên nền trời xanh thẫm, ḷng bâng khuâng nhớ tới những ngày tháng cũ. Lúc ấy vào khoảng mười giờ sáng. Từ khi đạp xe ra khỏi nhà sáng sớm tới giờ anh vẫn chưa kiếm được một “cuốc” nào. Nếu đến trưa vẫn không có khách th́ coi như mất toi nửa ngày tiền thuê xe và tất nhiên phải nhịn ăn luôn bữa trưa.

Chỗ Tân đậu xe góc đường Lê Lợi ố Tự Do, anh cho là rất “địa lợi”, v́ phía chéo bên kia đường là khách sạn Đại Lục, nơi có nhiều khách ngoại quốc tới ở. Họ thường bao luôn cả xe ngày để đi “tham quan” khắp Saigon Chợ Lớn. Đồng thời nơi này cũng là nơi có nhiều kỷ niệm với Tân - những ngày tháng cũ trước 75 - anh đă gặp “người yêu lư tưởng” của ḿnh và sau đó cưới làm vợ. Cuộc sống lứa đôi tràn ngập hạnh phúc cho tới ngày 30 tháng 4 đen tối sầu thảm. Tân móc túi lấy gói thuốc rê vấn một điếu. Vừa phập phèo mấy hơi để dĩ văng tan theo khói thuốc, th́ anh nghe tiếng gọi xích lô bên kia đường. Tân vội quay nh́n. Một người đàn bà đưa tay vẫy gọi. Tân vứt vội mẩu thuốc hút dở, rời khỏi nệm xe, nhẩy phóc lên yên xích lô đạp nhanh tới bên kia vệ đường (v́ chỗ này thuộc phạm vi “lănh thổ” của khách sạn nên họ cấm xích lô đậu. Anh em xích lô chỉ có thể “đột kích” đón khách rồi phóng đi ngay).





Cô muốn đi đâu?” Tân hỏi bằng tiếng Anh giọng rất chuẩn, rất Mỹ làm cô khách ngạc nhiên. Cô đặt ḿnh lên xe thong thả nói:
”Anh muốn chở tôi đi đâu cũng được. Chạy chậm chậm thôi nhé!”
Tân hỏi lại: “Nghĩa là cô muốn mở một cuộc du lịch bỏ túi trong thành phố?”
“Đúng!”
Trước khi cho xe chuyển bánh, Tân nói: “Cô chưa cho biết sẽ trả tôi bao nhiêu tiền. Chúng ta nên ṣng phẳng dứt khoát trước khi bắt đầu.
” Cô khách đáp: ”Tôi sẽ trả anh như đă trả cho những người trước anh.”
“Nghĩa là...?”
“Nghĩa là mỗi giờ tôi trả anh hai đô la.”
“Cô trả vậy hơi nhiều đấy!”
Cô khách nhắc lại câu hỏi của tôi khi năy:
“Nghĩa là...?”
“Tôi tính cô một đô la một giờ thôi.”
Cô khách một lần nữa tỏ ra ngạc nhiên nhưng không nói ǵ.
Hôm qua cô trả cho anh xích lô đúng như giá anh ta đ̣i, thế mà khi trả tiền c̣n nằn ń xin thêm. C̣n anh xích lô này th́ lại xin bớt. Con người xứ sở này có vẻ phức tạp, khó hiểu thật.
Tân từ từ đạp xe về phía chợ Bến Thành. Tới nơi, anh hỏi khách:
”Cô đă biết chợ Bến Thành này chưa?” Và không chờ khách khách trả lời, anh nói tiếp:
“Đây là ngôi chợ lớn nhất của thành phố Saigon và có một bề dầy lịch sử.”
Cô khách mỉm cười. Từ lúc lên xe tới giờ. Tân mới thấy khách cười:
“Tôi biết. Hôm trước một người bạn Việt-Nam đă dẫn tôi vào trong chợ ăn món bún thịt nướng, lạ miệng và ngon lắm! Nhất là cái món nước “sốt” mặn mặn với ngọt ngọt và hơi cay.
“Cô ăn được cả nước mắm?”
“Cũng hơi... khó chịu một chút lúc đầu.”
Thấy sự trao đổi nói năng có vẻ thân mật cởi mở, Tân hỏi:
“Tôi hơi ṭ ṃ, xin lỗi trước. Cô tới Saigon du lịch hay làm việc?”
“Tôi tới Saigon có chút việc riêng, tiện thể làm chuyến du lịch luôn.”
“Cô tới đây lần đầu?”
Khách khẽ gật và đôi mắt xanh biếc của cô chớp chớp. Bây giờ Tân mới có dịp quan sát người đẹp. Cô khoảng dưới ba mươi tuổi, thân h́nh thon thả dong dỏng cao bó gọn trong chiếc áo pull trắng và chiếc quần gin mầu xanh đậm. Mớ tóc vàng óng ả của cô chẩy dài buông xơa xuống cái lưng ong. Nước da cô trắng hồng mịn màng. Những sợi lông tơ trên hai cánh tay trần tṛn lẳn gợi cảm. Tân cũng đă có dịp vuốt ve những cánh tay như thế, nhưng xa xôi lắm rồi. Theo sự nhận xét sơ khởi của tân th́ nhan sắc cô nàng ở mức trung b́nh nhưng khá quyến rũ ố h́nh như cô có cái duyên ngầm của các cô gái phương Đông.
“Cô mới từ Mỹ tới?” Tân hỏi.
Khách khẽ gật.
“Tôi đoán cô là người miền Đông nước Mỹ, Nếu không ở Washington DC. th́ cũng bang nào vùng đó.”
Lần này cô nàng ngoái hẳn ḿnh về phía sau nh́n Tân:
“Anh căn cứ vào đâu mà đoán tôi là người miền Đông?”
Tân hóm hỉnh cười:
“Giọng nói của cô và nhất là nước da của cô. Chỉ có những người sinh sống ở xứ lạnh mới có nước da trắng hồng như cô.” Tân nói nịnh thêm. “Đúng là nước da lư tưởng các cô gái mơ ước.”
Cô khách càng thêm ngạc nhiên. Một anh đạp xích lô, tức thuộc giới lao động b́nh dân thất học, mà lại có vẻ hiểu biết những sự việc ngoài tấm mắt của anh ta. Rồi c̣n biết cả nịnh đầm ố món “vơ” của bọn đàn ông có học. Cô cười nhẹ trả lời Tân:
“Anh đoán giỏi đấy! Tôi sinh ra ở thành phố Charlotte bang North Carolina. Lớn lên đi học đi học và sống ở Washington DC.”
Tới chợ bến Thành cô bảo anh ngừng xe để cô vào chợ mua một món ǵ đó. Cô hỏi anh có đợi được không. Anh gật đầu. Mươi phút sau cô trở ra trên tay cầm một cái gói bọc giấy nhỏ.
“Bây giờ cô muốn tôi chở cô đi đâu?”
“Tùy anh.” Tân suy nghĩ một chút:
“Cô đă vào Chợ Lớn chưa?”
“Hay đấy! Tôi nghe bạn bè nói Chợ Lớn là thành phố của người Hoa như ở Hồng Kông vậy. Nên đi coi cho biết.”
“Cô đă đến Hồng Kông?”
“Tôi đến đó hồi c̣n là con nhóc đi với bố mẹ.”
Tân có vẻ ngập ngừng trước khi nói:
“Xin lỗi, cô đă lập gia đ́nh?”
“Phải, tôi đă lập gia đ́nh gần mười năm. Vợ chồng tôi có một con gái.”
Nói xong, cô khẽ thở dài, mặt thoáng buồn, đôi mắt xanh biếc đăm đăm như nh́n vào cơi xa xăm mơ hồ nào đó. Tân thấy vậy không hỏi nữa. Anh lặng lẽ đạp xe trên đường Trần Hưng Đạo rộng dài, dưới trời nắng bắt đầu gay gắt. Những chiếc xe gắn máy của bọn trẻ gầm rú phóng vùn vụt, đôi lúc cô khách sợ hăi kêu lên v́ tưởng nó đâm nhào vào ḿnh. Từ đường Đồng Khánh, cô bỏ Tân ngừng xe trước một tiệm tạp hóa. Lúc trở ra cô khoe với Tân một vật nhỏ:
”Anh thấy đẹp đấy chứ?” Tân thốt lên:
“Tưởng ǵ, cái này bên Mỹ đâu thiếu.”
“Phải, bên Mỹ không thiếu, nhưng đây là thứ tôi mua ở Chợ Lớn Việt Nam làm kỷ niệm, đồng thời làm quà tặng con gái tôi.”
Dứt lời cô khách lên xe ngồi, Tân đạp tiếp. Chợt cô quay lại hỏi Tân:
“À, tôi quên hỏi anh. Sao anh biết thứ tôi vừa mua bên Mỹ có nhiều?”
“V́ tôi đă ở bên đó và có mua nước tặng người yêu. Cái cô vừa mua là do người Tàu Chợ Lớn làm nhái theo đồ của Mỹ.”
“Ồ, anh đă ở bên Mỹ?” “Đi du lịch hay du học?”
“Tôi đi học.”
Cô lại thốt lên tiếng kêu ngạc nhiên và nhắc lại:
“Đi học? Th́ ra anh sang Mỹ du học!”
“Không phải! Tôi đi lính được tuyển sang Mỹ học lái máy bay. Tôi sang Mỹ với tư cách sinh viên sỹ quan Không Quân!”
Cô khách người Mỹ đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Cô có vẻ thích thú nghe những điều Tân nói. Cái con người lam lũ nghèo khổ đạp xích lô này đă từng là sỹ quan Không Quân và đă sang Mỹ học? Cô nửa tin nửa ngờ, ḍ đường:
“Anh sống ở Mỹ lâu không? Bang nào nhỉ?”
Tân đưa tay quệt mồ hôi trên trán. Chiếc áo cũ mỏng mầu đen nhiều miếng vá anh mặc ướt đẫm mồ hôi. Tân cảm thấy bắt đầu mệt và khát nước. Chén xôi bắp nhỏ ăn từ sáng sớm, giờ đă tiêu hết. Anh trả lời khách không mấy hào hứng sốt sắng như lúc đầu:
“Tôi học lái máy bay tại Pensacola bang Louisiana vào năm 1967. Thời gian huấn luyện khoảng năm rưỡi. Tới năm 1972 tôi lại có dịp đi tu nghiệp ở Texas hơn tám tháng.”
“Anh c̣n nhớ tên khóa huấn luyện?”
“Khóa 67A. Khóa này tôi được huấn luyện cùng với bọn Pilot Hải Quân Mỹ.”
Sau khi thảng thốt kêu lên tiếng “ô”, cô ngưng hỏi và im lặng một lúc lâu.
Tân cũng chẳng quan tâm đến sự im lặng của cô khách. Anh đang mải lo đối phó với những xe cộ chạy hỗn độn, vô trật tự trên đường phố. Chỉ cần sơ ư một chút, có thể gây ra tai nạn thương tích cho người ngồi trên xe. Hai bên lề đường Đồng Khánh, người người đi lại tấp nập. Hàng hóa của các tiệm bầy tràn ra cả lề đường. Rồi những gánh hàng quà rong, những xe bán nước ngọt, trái cây, tạo nên một cảnh hoạt náo vui mắt. Cô khách có lẽ vui lây với không khí nhộn nhịp này, nhất là nh́n những người đàn bà Hoa mặc những bộ quần áo mỏng, giản dị. Cô hỏi Tân:
“Họ chắc không phải là người Việt?”
“Vâng, họ là người Hoa. Thành phố này là thành phố của người Hoa dù dưới thời Việt Nam Cộng Ḥa hay thời Cộng sản cai trị cũng vẫn thế. Khó mà thay đổi được họ!”
“Không phải riêng nước anh. Ở bên Mỹ cũng vậy. Một thời gian nào đó, người Hoa sẽ cai trị thế giới.”
Ngưng chút cô nói tiếp: “Cả về chính trị và kinh tế. V́ thời đại chúng ta, kinh tế đang chi phối thống lĩnh toàn cầu!” Tân căi:
“Tôi không đồng ư với cô. Người ta đă dùng kinh tế để làm cái roi cai trị, nhưng theo tôi nhất định Cộng sản sẽ thất bại cả về chính trị lẫn kinh tế.”
“Tôi nghĩ với Cộng sản th́ chỉ có thể dùng vũ lực.”
“Dùng vũ lực, Mỹ đă thất bại ở Cuba trước đây. Chỉ có Cộng sản mới triệt được Cộng sản thôi. Sức tác động bên ngoài không đủ mạnh bằng sự tự hủy hoại từ bên trong.”
Cả buổi trưa hôm đó, cô khách người Mỹ và anh xích lô đạp mải mê tranh luận về nhiều vấn đề thời sự, chính trị, học thuyết, triết lư, chiến tranh, ḥa b́nh, cộng sản, tư bản... quên cả đường phố chật chội xe cộ chen lấn bừa băi. Năm đó là năm 1985, thành phố Saigon c̣n nhiều xe đạp, xe gắn máy, ít xe hơi. Riêng anh đạp xích lô quên cả mệt và đói. Anh đang hào hứng. Đă lâu lắm anh không hề dám nói năng thảo luận với bất cứ ai những vấn đề húy kỵ trên. Nói với cô khác lạ này không sợ báo cáo, không sợ xuyên tạc, chụp mũ. Tân yên tâm tự nhủ ḿnh như vậy nên anh “phát ngôn mạnh bạo xả ga”. Gần xế chiều, Tân đạp xích lô chở cô khách Mỹ về khách sạn Đại Lục. Bước xuống khỏi xe khách mới hỏi:
“Năy giờ tôi cứ thắc mắc măi. Anh là sỹ quan Không Quân từng sang Mỹ học lái máy bay, sao lại... lại đi đạp xích lô?”
Tân ph́ cười trước câu hỏi này. Đúng là một người Mỹ ngây ngô, chẳng biết ǵ về làn sóng đỏ đang tràn ngập tràn phá hủy hoại khốc liệt cả miền Nam. Anh trả lời:
“V́ tôi bị Cộng sản bắt đi tù.”
“À, ra thế!” “Anh bị tù có lâu không?”
“Gần mười năm.”
“Trời! Anh được tha lâu chưa?”
“Mới sáu tháng.”
“Ô là! Ở tù Cộng sản chắc là khổ lắm?”
“Tất nhiên. Chúng tôi đă trải qua những năm tháng sống thời Trung Cổ.”
“Tại sao các anh không vùng lên phản kháng, chống đối? Dân tộc anh là một dân tộc có cả một lịch sử oai hùng về ư chí quật cường, về truyền thống tranh đấu...”
Tân cười nửa miệng:
“Đồng thời dân tộc tôi cũng có truyền thống nhẫn nhục chịu đựng gian khổ.”
Cô khách người Mỹ mở bóp lấy hai tờ giấy năm đô la đưa cho Tân và hẹn sáng mai tới đón cô đi chơi tiếp. Tân cầm hai tờ giấy bạc ngần ngừ. Anh định đưa trả lại một tờ th́ cô khách Mỹ đă bước vào trong khách sạn.
Sáng hôm sau đúng chín giờ, Tân đạp xe tới góc đường Lê Lợi - Tự Do đă nh́n thấy cô khách đứng chờ. Cô giơ tay vẫy chào anh rồi bước lại ngồi lên xe.
“Hôm nay cô muốn đi đâu?”
“Đi đâu cũng được. Tôi muốn có nhiều th́ giờ để tṛ chuyện với anh.”
“Hôm qua cô trả tôi nhiều tiền quá. Công của tôi chỉ đáng nửa số tiền ấy thôi! Thế là hậu hĩnh lắm rồi. Hôm nay tôi sẽ đạp để trừ vào số tiền cô trả dư hôm qua.”
Cô khách Mỹ chỉ cười và chớp chớp đôi mắt xanh biếc không có ư kiến ǵ, nhưng trong đầu cô nẩy một câu hỏi: sao lại có anh chàng gàn dở thế nhỉ? Đă nghèo khổ mà lại c̣n chê tiền?
C̣n Tân bây giờ mới nh́n thấy đôi mắt xanh mầu ngọc bích và trong sáng như mắt mèo đẹp tuyệt vời của cô. Trong đôi mắt ấy anh đọc thấy nhiều thứ lắm: hiền ḥa, dịu dàng, nhân bản và cả nỗi đau tiềm tàng ẩn sâu. Đúng, đôi mắt là linh hồn của con người. Các cụ ḿnh xưa nhận xét thật tài t́nh tinh vi. Xe chạy ra bờ sông Saigon trước khách sạn Majectic. Cô khách ngỏ ư muốn ngồi chơi nơi vườn hoa. Tân nói đùa:
“Tuy ngồi chơi, tôi vẫn tính tiền cô theo giờ đạp xe đấy!”
“Tốt thôi, không có ǵ đáng phải bàn căi!”
Để an toàn, khỏi lo lắng, Tân đặt chiếc xích lô ngay cạnh chỗ ghế ngồi và khóa bánh xe lại bằng dây xích. Anh nói với cô khách Mỹ:
“Cho chắc ăn!”
Cô khách cười: “Xe để sát bên cạnh anh, c̣n kẻ nào dám cả gan lấy cắp!”
“Bần cùng sinh đạo tặc cô ạ! Dân Việt Nam chúng tôi có câu thành ngữ này. Mà bây giờ th́ cả nước đều “bần cùng” nên bất cứ việc ǵ cũng có thể “sinh đạo tặc”. Họ không ăn cắp nữa mà là ăn cướp. Đă tới mức ăn cướp th́ họ đâu c̣n sợ cái ǵ. Lăo Lê-Nin nói đúng đấy, nếu mất, họ chỉ mất cái cùm thôi!”

Cả hai cùng cất tiếng cười vui vẻ. Bờ sông Saigon lúc nào cũng tụ tập đông người. Thấy khách ngoại quốc, bọn trẻ nhỏ chuyên bán những đồ lặt vặt rẻ tiền cho du khách, xúm lại vây quanh hai người mời mọc, gạ gẫm, nài nỉ. Chúng nói những câu tiếng Mỹ bồi ngây ngô ngộ nghĩnh. Rồi đám bán hàng rong xúm xít như ruồi bu. Tân khó chịu lắm, luôn tay xua đuổi th́ bị mắng trả tục tĩu. C̣n cô khách Mỹ cứ cười cười lấy làm vui thích hoạt cảnh này. Cô mua một gói đậu phụng rang cho ḿnh, một gói cho Tân và mỗi người một chai côca -cola. Lâu lắm Tân mới uống lại thứ nước ngọt của “đế quốc Mỹ” này. Sao mà ngon ngọt đến thế. Mười mấy năm trời khi ở trong tù và cả lúc về ngoài đời anh chưa một lần được uống lại. Tiền ăn c̣n lo chưa nổi lấy đâu tiền uống côca -cola. Khi bóc gói đậu phụng, anh thất vọng. Nó đă bị hư từ lâu, nhưng người ta vẫn đem bán. Cô khách nói:
“Nếu ở bên Mỹ, nhà sản xuất bị kiện sặc gạch đấy!”
Vứt hai gói đậu phụng hư xuống sông xong, hai người ngồi nh́n trời đất. Một lúc lâu cô khách chợt hỏi:
“Trong khi ở Mỹ, anh có quen thân người bạn Mỹ nào không?”
“Có chứ! Bạn cùng khóa th́ nhiều lắm, nhưng thân thiết th́ chỉ một hai người.”
“Anh c̣n nhớ tên?”
“Nhớ chứ. Một anh tên là Tom Hamilton Một anh tên là Edward Carter. Không biết anh chàng này có họ hàng ǵ với lăo Tổng Thống Jimmy Carter không!”
Cô khách Mỹ nói nhanh: “Edward Carter! Anh có nhớ sai tên không? Anh ta người ra sao?”
Tân vỗ vỗ trán như gọi những h́nh bóng cũ trở về:
“Anh ta cao lớn hơn tôi một chút và cũng tuổi tôi, năm nay được ba mươi sáu tuổi. Anh em cùng khóa thường nói đùa nếu cái mũi tôi cao một chút, dài hơn một chút, và nước da trắng th́ đúng là anh em sinh đôi với Edward Carter.
” Cô khách Mỹ chăm chăm nh́n thẳng vào mặt Tân như quan sát, như ḍ xét. Rồi cô không giấu được một cái thở dài. Tân ngạc nhiên hỏi:
“Sao, nếu tôi đoán không lầm th́ có thể cô quen biết hoặc có họ hàng với anh chàng Edward Carter này.
” Cô khách không trả lời. Cô lơ đăng nh́n sang phía bên kia bờ sông. Miệng cô lầm bầm mấy tiếng ǵ đó, Tân nghe không rơ. Tân móc túi lấy gói thuốc rê vấn hút.
“Anh hút thuốc ǵ mà có mùi khét thế?” Cô khách Mỹ hỏi.
“Đây là thuốc rê. Thứ thuốc rẻ tiền nhất của người Việt Nam. Lúc ở trong tù, đối với chúng tôi thuốc này là loại quư đấy cô ạ! Chúng tôi c̣n hút cả lá chuối khô và rễ cây nữa ḱa!”
“Khổ cực vậy, thiếu thốn vậy mà các anh chịu đựng được để c̣n giữ được mạng sống trở về đời, tài thật!”
“Không ai, kể cả chúng tôi cũng không tin là ḿnh sống nổi. Nhưng như vừa nói với cô đấy. Dân tộc tôi có sức chịu đựng gian khổ, bền bỉ dẻo dai. Hơn trăm năm nay chưa lúc nào dân tộc sống trong thanh b́nh yên ổn, trong no ấm sung sướng. Chiến tranh cứ tiếp diễn liên miên, hết ngoại xâm lại tới nội chiến, rồi cả nước chịu ảnh tù đầy đói rách nhục nhă. Nếu như người Mỹ của cô th́ ít ra cũng chết nửa nước.”
“Sao anh không lái máy bay chạy ra ngoại quốc như một số người đă làm?”
“Tôi c̣n cha mẹ già. Cha mẹ tôi nhất định không chịu rời bỏ quê hương. Biết rằng ở lại sẽ phải chịu cảnh tù đầy và có thể bị giết chết nữa, nhưng tôi không thể bỏ mặc cha mẹ. Hơn nữa tôi c̣n con nhỏ mới sinh.”
“Bây giờ chắc con anh đă khá lớn. Thế c̣n vợ anh? Chị ấy vẫn một ḷng đợi anh về? Tôi đọc sách báo thấy họ hết lời ca ngợi người đàn bà Á-Đông lúc nào cũng giữ trọn vẹn t́nh nghĩa vợ chồng. Dù chồng chết, c̣n trẻ vẫn ở vậy thờ chồng nuôi con.
” Tân lắc đầu thở dài, vứt mẩu thuốc xuống đất: “Tôi không có cái diễm phúc ấy. Sau khi tôi bị tù, vợ tôi để lại con cho cha mẹ tôi nuôi, đi lấy chồng khác.”
“Ồ, tôi xin lỗi. Tôi không có ư khơi lại sự đau buồn của anh. Nhưng tôi hơi ṭ ṃ, thế anh có oán hận người vợ không?”
“Cô ấy c̣n trẻ nên phải lấy chồng khác, đó là sự thường, có ǵ mà oán hận. Chỉ có điều hơi buồn là cô ấy lấy kẻ thù của chúng tôi.
” Đôi mắt xanh biếc của cô khách Mỹ chớp chớp. Cô có vẻ xúc động về chuyện riêng tư của Tân.
“C̣n cha mẹ anh?”
Tới lượt Tân thở dài nuốt nước bọt như cố nén nỗi đau buồn xuống đáy ḷng:
“Cha mẹ tôi đều mất khi tôi c̣n ở trong tù!”
Cô khách Mỹ kêu lên: “Thế c̣n đứa nhỏ?”
“May mắn cho nó được ông bà ngoại thương xót đem về nuôi, mặc dù ông bà cũng rất nghèo khổ. Ít ra th́ cũng c̣n có những đốm lửa trong đêm tối phải không? “.
Và lần này chính Tân ngạc nhiên trố mắt nh́n cô khách Mỹ. Cô lấy khăn giấy chậm nước mắt. Cô khóc. Rồi cô đưa đôi mắt xanh biếc đẫm nước mắt nh́n Tân nói:
“Tôi tên Jacqueline Hunter. C̣n anh?”
“Tôi là Tân, Đỗ Tân, cựu đại úy phi công Việt Nam Cộng Ḥa. Rất hân hạnh được quen biết cô.”
Sau một lúc suy nghĩ đắn đo, Jacqueline nói:
“Anh có thể cho tôi địa chỉ để khi về Mỹ may ra t́m được mấy người bạn cũ của anh. Biết đâu họ chẳng hết ḷng lo giúp đỡ can thiệp cho anh.”
“Cám ơn Jacqueline. Tôi ở số nhà.... Hẻm... Đường.... Thành phố Saigon.”
Họ c̣n ngồi nói chuyện với nhau rất lâu. Jacqueline có ư mời Tân đi dùng bữa trưa, nhưng anh từ chối, mặc dù bụng đang đói. Xuống xe cô móc bóp rút ra tờ giấy một trăm đô đưa Tân, nói:
“Anh cầm lấy để chi dùng. Rất tiếc tôi không thể giúp anh hơn.
” Tân từ chối ngay: “Cám ơn Jacqueline. Tôi cũng rất tiếc không thể nhận số tiền này. Tôi không muốn nhận một sự thương hại, hay một sự bố thí.”
”Không, đây là một tấm ḷng. Anh hăy nhận lấy ở đây một tấm ḷng.” Dứt lời Jacqueline nhét tờ giấy bạc một trăm đô vào tay Tân và bước nhanh vào trong khách sạn. Trước khi khuất hẳn, cô quay lại nói với Tân:
“Tạm biệt Tân, người bạn mời quư mến của tôi.”
Tân nh́n tờ giấy bạc một trăm đô nằm trong tay sững sờ. Một số tiền quá lớn và quá bất ngờ đối với anh. Chừng như định thần lại được, Tân phóng ḿnh bước nhanh như chạy vào khách sạn, miệng gọi lớn: “Jacqueline! Jacqueline! Tôi không thể! Tôi không nhận số tiền này. Tôi xin trả lại cô!”
Nhưng Jacqueline đă mất hút. Anh bảo vệ khách sạn thấy gă xích lô chạy xồng xộc vào trong khách sạn miệng la lối ầm ĩ liền chặn Tân lại, nói lớn, giọng hách dịch:
Anh kia! Ra khỏi đây lập tức!”
Tân giơ tờ giấy một trăm đô nói:
“Tôi đưa tiền trả cô khách Mỹ!”
“Cái ǵ?ạ Cô ta đánh rơi tiền à?”
“Không, cô ấy trả tiền cuốc xe cho tôi một trăm đô, trong khi giá chỉ có năm đô.”
Anh bảo vệ ngẩn người ra nói:
“Lạ nhỉ? Đi cuốc xe có năm đô mà trả một trăm đô? Có khi là đô giả đấy! Đưa đây tôi coi nào!”
Nhưng Tân không đưa làm anh bảo vệ khách sạn nổi giận:
“Thôi, cút cha anh đi. Một trăm đô mà chê à? Anh đạp xe cả năm liệu có kiếm được nổi số tiền này không? Gặp con mụ Mỹ điên khùng vớ món bở th́ hăy chuồn mau đi, không nó đổi ư ra đ̣i lại, th́ chỉ có nước ăn cám, anh bạn ạ!”

Tân cầm tờ giấy bạc một trăm đô chậm răi bước ra khỏi khách sạn. Một trăm đô, đúng là số tiền không nhỏ, nhưng công sức của anh bỏ ra đâu có xứng đáng để nhận sồ tiền này. Thôi sáng mai tới trả cô ta vậy. Cả đêm đó Tân không ngủ được. Anh cứ trằn trọc “đánh vật” măi với tờ giấy bạc một trăm đô. Tại sao lại có thể như thế nhỉ? Đi cuốc xe áng giá năm đô, cô ta trả một trăm đô. Chẳng lẽ là bạc giả như anh chàng bảo vệ khách sạn nói? Không! Nhất định không phải rồi! Cần ǵ cô ta phải làm cái việc lươn lẹo dối trá, Vậy tại sao cô ta trả cho ḿnh cả một trăm đô? Thương hại? Bố thí? Một tấm ḷng? Dù có là ǵ đi chăng nữa th́ sáng mai cũng vẫn phải trả lại tiền cho cô ấy.
Tân thở dài. Tắt đèn. Bật đèn. Vuốt ve ngắm nghía tờ giấy bạc một trăm đô. Tờ giấy mầu xanh lá cây như sáng rực trong đêm. Một trăm đô đâu có nhỏ. Có khác ǵ tiền từ trên trời rơi xuống. Nhưng nhất định ngày mai phải trả lại cô ta, cô Jacqueline quư hóa: Tôi rất trân trọng tấm ḷng của cô nhưng tôi không thể nhận số tiền này. Chúng ta chỉ mới có hai ngày quen biết, đâu đă có ân t́nh nghĩa trọng ǵ. Cám ơn ḷng tốt của cô. Cám ơn người đàn bà ở phương trời xa đến. Nghĩ tới những người cùng chung ṇi giống sống quanh tôi, cô làm tôi thấy đau đớn tủi nhục.

Hôm sau mới tám giờ sáng, Tân đă đạp xe tới chỗ cũ để đợi Jacqueline, mặc cho một người khách Tây phương đang vẫy tay gọi xe bên kia đường. Anh sốt ruột chờ, đốt hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, thỉnh thoảng thọc tay vào túi quần để yên trí tờ giấy bạc một trăm đô vẫn c̣n nằm trong đó. Chín giờ đă tới. Rồi chín giờ mười phút. Chín giờ mười lăm phút. Không thấy bóng dáng Jacqueline đâu cả. Chín giờ hai mươi phút. Tân thấy anh bảo vệ khách sạn hôm qua bước lại phía anh. Chẳng lẽ tên này gặp ḿnh kiếm cớ gây sự để đoạt tờ giấy một trăm đô? Tiền bạc làm con người mờ mắt dễ trở thành bất lương. Anh bảo vệ khách sạn tới bên Tân dừng lại và hỏi vẫn giọng hách dịch:
“Có phải anh là người hôm qua chở cô khách Mỹ?”
Tân gật. Anh ta đưa Tân một mảnh giấy:
”Này cầm lấy! Thư của cô ta đấy!” Dứt lời anh ta bước về khách sạn.
Thư là một mảnh giấy nhỏ có in tiêu đề khách sạn. Jacqueline viết bằng tiếng Anh:
“Tân mến! Hôm nay tôi có việc bất thần phải đáp máy bay đi Hà Nội. Chúc vui khỏe. Hẹn gặp lại.”
Cô kư tên một chữ tắt “J”.

2

Những ngày và cả những tháng sau đó Tân vẫn thường đậu xe góc đường Lê Lợi - Tự Do có ư chờ người đẹp Mỹ Quốc bất thần xuất hiện. Anh biết vô vọng nhưng vẫn cứ mong, cứ đợi. Rồi Tân tự an ủi đó là một giấc mơ, một giấc mơ đẹp có thật và sẽ không bao giờ hiện ra lần nữa. Anh chợt nhớ hai câu thơ của nhà văn Duyên Anh mà anh được nghe trong trại tù: “Đời rất hiếm hoi lần Bụt hiện. Cho nên đoạn kết thảm vô cùng.” Đời ḿnh chưa đến đoạn kết, nhưng đến nước này th́ đúng là “thảm vô cùng” rồi, c̣n chờ c̣n mong ǵ nữa “lần Bụt hiện”. Rồi anh lại lẩn thẩn nghĩ tới bốn chữ “Hồn Bướm Mơ Tiên” - tên một cuốn truyện của nhà văn Khái Hưng. Hồn Bướm Đỗ Tân đang mơ tới nàng tiên Jacqueline Hunter. Tiên đă về vùng đất Thiên đường của Hạ giới, c̣n bướm th́ vẫn mơ màng nơi chốn địa ngục trần gian. Buổi tối, lúc ấy gần mười hai giờ đêm Tân mới về tới nhà. Hôm nay xui xẻo chỉ chạy được ba “cuốc” xe ngắn, vừa đủ tiền chi cho hai bữa ăn. Tới trước cửa nhà Tân thấy chị chủ nhà đứng ngay trước cửa có vẻ đợi anh. Tân hơi chột dạ. Hôm nay là ngày mùng năm đầu tháng nhưng anh vẫn chưa có tiền trả tiền thuê buồng. Bà ta đợi ḿnh về để đ̣i đây. Số tiền Jacqueline cho anh đă tiêu hết, “tiền vào nhà khó như gió vào nhà trống”. Tân định cất tiếng xin khất ít ngày th́ chị chủ nhà đă tươi cười đưa anh một tờ giấy, nói:
“Chú Tân có tin vui nè!” Tân cười nhạt:
“Tin vui? Tôi làm ǵ có tin vui. Giỡn làm chi chị Tư?” Chị cho tôi nợ tiền thuê buồng mấy ngày nữa nghe!”
Chị chủ nhà vẫn cười cười nói:
“Tôi nói thiệt mà! Giấy gọi chú lên Tân Sơn Nhứt lănh quà từ Mỹ gửi.”
Tân sửng sốt: “Quà ở Mỹ gửi? Lạ nhỉ?” Từ ngày ra tù về Tân chưa hề nhận được một lá thư nào từ ngoại quốc gửi về, nói chi đến việc nhận quà! Anh có nghe tin cánh Không Quân bên Mỹ tổ chức quyên góp tiền bạc cứu trợ, nhưng chưa tới tay anh. Có lẽ v́ anh chưa liên lạc được với họ. Tân khấp khởi mừng thầm yên trí đây là quà của “các bạn ta” gửi. Anh cầm tờ giấy báo tin vui bước vào nhà đến bên ngọn đèn điện vàng vọt yếu ớt. Chị chủ nhà bước theo sau luôn miệng hỏi:
“Sao? Quà của ai gửi vậy?”
Bỗng Tân đưa tay trái đặt lên ngực. Tim anh đập nhanh, dồn dập. Anh coi lại tờ giấy báo tin lần nữa Thật bất ngờ ngoài cả sức tưởng tượng của Tân. Người gửi quà là Jacqueline. Số quà nặng tới hai mươi kư. Ngày hôm sau Tân phải chạy vạy mới mượn được đủ tiền dự phỏng để đóng thuế. Tất nhiên trong số tiền này có cả tiền của chị chủ nhà. Chị cứ luôn miệng lẩm bẩm:
“Trời đâu có phụ kẻ hiền lành.”

3

Washington DC. ngày... tháng... năm....
Tân thân mến,
Khi nhận được thư này tôi hy vọng Tân đă nhận được gói quà tôi gửi. Chắc Tân ngạc nhiên lắm? Những quần áo, vật dụng, radio, cassette không phải của ḿnh tôi đâu mà c̣n là của một số bạn bè phi công cùng khóa với Tân gửi đấy! Khi ở Hà Nội về nước, tôi liền liên lạc ngay với Trung Tâm Huấn Luyện Fort Worth ở Dallas nên có được một số địa chỉ các bạn đồng khóa với Tân. Biết tin anh họ mừng lắm. Sau khi nghe tôi kể hiện cảnh của anh, họ buồn rầu khổ sở và tức tốc hè nhau góp gửi cho anh một số tiền cũng như vật dụng quần áo. Về tiền được hơn một ngàn đô. Tôi đang t́m cách gửi sao cho sớm đến tay anh mà không bị mất. Tôi mong anh sẽ hài ḷng về số quà tặng “đó là những tấm ḷng của bạn bè” chứ không phải “sự thương hại hay bố thí” như một lần anh đă hiểu lầm. Sở dĩ chúng tôi gửi tiền và mua những món đồ cho anh là do một người bạn Việt Nam chỉ dẫn. Anh ta bảo những thứ này ở Việt Nam đang bán được giá cao. Bây giờ tôi xin nói một chút về tôi chắc anh sẵn ḷng nghe? Tôi đến Việt Nam không phải để du lịch. Tôi đến Việt Nam với mục đích duy nhất t́m kiếm tung tích chồng tôi. Chồng tôi chính là Đại Úy Phi Công Edward Carter thuộc Lực Lượng Hải Quân Hoa Kỳ, người học cùng khóa và là bạn thân của anh.”


Coi tới đây Tân ngừng lại. Bất ngờ quá! Anh cố h́nh dung lại người bạn phi công cùng khóa Edward Carter. Sau khi măn khóa về nước, Tân có thư từ qua lại với anh ta, nhưng chỉ được hai năm sau đó mất liên lạc. Anh nhớ mang máng là Edward Carter được thuyên chuyển tới Đệ Thất Hạm Đội ở Thái B́nh Dương. Lúc học ở Mỹ, Tân và Edward Carter có nhiều kỷ niệm, nhất là những buổi cuối tuần được nghỉ đi kiếm bồ bịch, mải vui quá ngày phép, hai người bị kỷ luật. Tân thở dài. Mới đó đă mười mấy năm trôi qua. Tân coi tiếp thư:

“Trong một phi vụ oanh tạc vùng Thanh Hóa, máy bay của chồng tôi bị bắn hạ. Anh được báo cáo mất tích.” Tân lại ngưng coi và đặt lá thư xuống cái bàn gỗ nhỏ cũ kỹ đặt nơi đầu giường. Anh chống tay lên cằm, suy nghĩ trong xúc động. Edward bị bắt sống hay bị chết? Nếu bị bắt sống th́ nhất định Jacqueline đă biết tin, v́ tất cả tù binh Mỹ đều bị nhốt trong “khách sạn Hilton ” ở Hà Nội. Tân cầm thư coi tiếp:

“Tôi không tin thông báo của chính phủ. Bản danh sách quân nhân Mỹ mất tích c̣n quá dài. Tôi phải tự đi t́m chồng tôi v́ tôi tin chồng tôi chưa chết. Chúng tôi mới lập gia đ́nh có một đứa con gái. Khi chồng tôi mất tích nó được hai tuổi.
Tôi đến Việt Nam lần vừa rồi là lần thứ hai. Lần trước tôi đến Hà Nội và đi nhiều nơi, kể cả Thanh Hóa. Mất hơn một tháng chẳng kiếm được tin tức ǵ. Một người bạn viết thư cho tôi biết ở Saigon có một “tuy-ô” cung cấp người Mỹ mất tích rất đáng tin cậy. Thế là chẳng cần đắn đo suy nghĩ, tôi vội vă book vé bay sang Việt Nam liền. Tôi đă bị lừa nhưng được gặp anh. Đúng như người bạn Mỹ của anh nhận xét. Nếu cái mũi cao thêm một chút, dài thêm một chút, và nước da trắng th́ anh đúng là bản sao của chồng tôi. Sao lại có thể có hai người giống nhau như thế và sao lại có sự t́nh cờ gặp gỡ giữa tôi và anh như thế nhỉ? Hôm đầu tiên ngồi trên chiếc xích lô của anh, tôi ngoái lại nh́n anh, không khỏi giật ḿnh sửng sốt. Suưt chút nữa th́ tôi kêu tên chồng. Anh có biết không, trong lúc liên lạc với Trung Tâm Huấn Luyện Fort Worth tôi mới biết thêm anh là người đạt số điểm cao nhất ở khóa đó. Ông chỉ huy trưởng Trung Tâm Huấn Luyện già đă về hưu vẫn c̣n nhớ tới anh và không ngớt lời ca ngợi anh một thanh niên thông minh giầu nghị lực, một phi công đầy triển vọng tài ba. Nói để anh mừng nhé. Các bạn người Mỹ của anh đang vận động với chính phủ can thiệp cho anh sang Mỹ định cư đấy. Công việc này tất nhiên rất khó khăn và nhiều trở ngại, nhưng ai có quyền cấm người ta hy vọng nhỉ, có phải thế không? Từ nay tôi sẽ liên lạc thường xuyên với anh qua thư từ. Anh cần những ǵ có thể cho tôi biết để tôi và các bạn anh cố gắng giúp. Dưới đây là một số địa chỉ các bạn cùng khóa với anh. Anh nhớ viết thư cho họ nhé. Có mấy người mang cấp bậc Đại Tá rồi đấy. Họ sẽ có thư cho anh, nếu không có ǵ trở ngại về phía anh.
Chúc anh vui khỏe.
J.

Ít ngày sau, đúng như thư Jacqueline viết, có một người lạ đem đến cho Tân hơn một ngàn đô. Tân cầm số tiền trong tay mà vẫn ngỡ như ḿnh nằm chiêm bao. Anh không nén được xúc động, tay cầm cây bút run run khi viết mấy chữ biên nhận tiền. Rồi anh thấy đôi mắt ḿnh cay cay... Anh đă không cầm được nước mắt. Đêm đó Tâm nằm mơ thấy ḿnh chở Jacqueline trên xe xích lô. Tới một quăng vắng vẻ Jacqueline bảo anh ngừng xe lại rồi nàng rời khỏi xe, bất thần ôm chầm lấy anh hôn thắm thiết. Khi Tân giật ḿnh thức giấc anh cảm thấy như mùi nước hoa, mùi da thịt của nàng c̣n phảng phất đâu đây.

4

Tân đi tù khoảng hơn năm th́ vợ anh đi lấy chồng khác, một cán bộ ngoài Bắc vào. Chính chị đă dẫn người này lên tận trại tù ép buộc Tân kư giấy ly dị với hứa hẹn sẽ can thiệp cho anh về sớm. Tân chẳng tin vào cái sự hứa hẹn này nhưng với một người vợ sớm thay ḷng đổi dạ như vậy, anh không c̣n ǵ để lưu luyến cầm giữ. Anh chỉ lo ngại cho đứa con nhỏ mới ba tuổi. Nhưng anh yên tâm phần nào khi biết con ḿnh được ông bà ngoại đem về nhà nuôi. Khi Tân từ trại tù vùng cao nguyên trở về Saigon, anh tới ngay nhà ông bà già vợ. Con gái anh đă hơn mười tuổi, gầy và hơi xanh. Nó ôm chầm lấy bố khóc như mưa. Tân định ở nhờ ông bà già vợ ít ngày nhưng căn pḥng quá nhỏ hẹp mà lại chứa những năm người: ông bà già vợ, vợ chồng người em vợ và con gái Tân nên không c̣n chỗ cho anh. Sau bữa cơm đạm bạc chỉ có rau muống muối mè (để đăi mừng chàng rể ở tù về), Tân phải kiếm cớ đi chỗ khác ngủ, mặc dù ông bà già vợ cố giữ lại “ăn hết nhiều chứ ở hết bao nhiêu”. Đêm đó, đêm đầu tiên được sống tự do ngoài đời, Tân đă phải nằm ngủ trong mái hiên của một ngôi chùa nhỏ ở ngoại ô và phải chen chúc với đám ăn mày, x́ ke ma túy. Sáng dậy gói quần áo nhỏ Tân mang từ trại tù về cũng bị “chôm” mất. Tân đi kiếm nhà một người bạn tù về trước anh và được người này giới thiệu việc làm: rửa chén đĩa một tiệm phở. Làm được mấy ngày chưa kịp lănh lương tuần Tân bị thôi việc. Anh đă làm sứt mẻ và vỡ quá nhiều chén đĩa trong khi rửa.

Măi Tân mới kiếm được một việc tương đối “độc lập tự do” và hợp với “khả năng” của đa số tù cải tạo về: đạp xích lô. Tuy “lao động” vất vả cực nhọc lại không ”vinh quang” chút nào Tân cũng kiếm được đủ ngày hai bữa ăn và thuê một cái buồng nhỏ trong xóm nhà lá để đêm về có chỗ ngủ. Hôm nào chạy được khá tiền một chút, anh mời cả gia đ́nh bố mẹ vợ và cô con gái đi làm một chầu phở b́nh dân. Cuộc sống khó khăn chật vật nhưng Tân vẫn lấy làm hài ḷng v́ dù sao vẫn c̣n hơn gấp trăm lần trong trại tù cải tạo, có làm không có ăn. Tân cho rằng khi con người đă trải qua cuộc sống trong tù cải tạo của cộng sản rồi th́ tất cả mọi sự trên cơi đời này đều... nhẹ như lông hồng!

Có được số tiền “ngoại viện” Tân đem một nửa “phân phối” cho bố mẹ vợ, bạn bè và cả chị chủ nhà. Riêng cô con gái Tân dẫn đi may một lúc mấy bộ quần áo và mua cho chiếc xe đạp để đi học. Tân viết thư gửi Jacqueline bầy tỏ ḷng biết ơn. Với các bạn bè người Mỹ cũng vậy. Và cứ thế mỗi tháng Tân nhận được một lá thư của Jaqueline cùng một số tiền hoặc hàng hóa, có lần có cả đồ hộp thức ăn, sữa. Tạm thời qua cơn bĩ cực nhưng Tân vẫn không chịu rời chiếc xích lô. Hàng ngày anh vẫn đạp xe ra phố, không phải để chở khách như trước mà là phương tiện để anh đi đó đây thăm bạn bè ăn nhậu. Thỉnh thoảng anh đạp xe tới góc phố Lê Lợi - Tự Do tưởng nhớ tới Jacqueline và những ngày đầu gặp gỡ. Đôi mắt xanh biếc và mái tóc vàng óng ả chẩy dài xuống lưng của Jacqueline h́nh như lúc nào cũng hiển hiện trước mắt Tân. Có lư nào cô nàng yêu ḿnh? Tân băn khoăn, thắc mắc, khắc khoải măi với câu hỏi này. Và đôi lúc anh thấy nhoi nhói nơi tim khi nghĩ rằng chẳng qua cô nàng thương hại ḿnh thôi. Trong những lá thư gửi Jacqueline, Tân đă bóng gió viết về t́nh cảm của ḿnh đối với nàng, nhưng có lẽ nàng không hiểu sự tế nhị này của người Á Đông. Trong thư hồi âm, Jacqueline vẫn viết nhiều về những ngày ở Việt Nam và hỏi Tân về lịch sử, phong tục, tập quán, phong cảnh và những món ăn của người Việt. Rồi cô hỏi Tân thích nhất món ăn ǵ của Mỹ và nếu được sang Mỹ định cư thích sống ở đâu. Mỗi lần nhận được thư Jacqueline là buổi tối hôm đó Tân nằm mơ thấy ḿnh sống trên đất Mỹ. Lúc th́ lái máy bay, có lúc th́ đi hộp đêm với bạn bè người Mỹ nhẩy đầm nhậu nhẹt say khướt. Nhưng nhiều nhất vẫn vẫn là mơ thấy sóng đôi với Jacqueline, hết đi ngắm tuyết ở vùng đồi trắng xóa miền Đông, tới shopping ở các chợ miền Nam Cali nắng ấm. Khi thức giấc Tân thấy tiếc và muốn giấc mơ cứ thế kéo dài măi.

Buổi sáng hôm đó Tân sửa soạn đạp xích lô đi “tiếu ngạo giang hồ” có một anh công an t́m gặp. Anh ta trố mắt ngạc nhiên khi thấy người ḿnh đi t́m gặp lại là một anh đạp xích lô. Anh ta hỏi đi hỏi lại măi có đúng tên là Đỗ Tân không rồi mới cho biết lư do. Có ông dân biểu Mỹ muốn gặp. Tân choáng người. Một dân biểu Mỹ muốn gặp anh? Rồi trực giác bén nhậy của Tân cho biết đây là một tin lành. Tân đạp xích lô theo anh công an đến khách sạn Đại Lục nơi trước đây Jacqueline ở. Mọi người làm trong khách sạn đều nh́n Tân với cặp mắt nghi ngờ và kiêng nể. Th́ ra ông dân biểu Mỹ là cựu phi công học cùng khóa với Tân. Máy bay của ông bị bắn trong một phi vụ oanh tạc miền Bắc và bị nhốt “khách sạn Hilton ” hơn năm năm th́ được thả. Về Mỹ ông ứng cử và đắc cử dân biểu. Jacqueline đă gặp ông tŕnh bầy hoàn cảnh Tân và nhờ ông can thiệp với chính phủ cộng sản Việt Nam. Ông sang đây với một phái đoàn bàn thảo chương tŕnh viện trợ nhân đạo cho Việt Nam, trong đó có “chút việc riêng tư” là can thiệp cho Tân sang Mỹ định cư. Trước khi gặp nhà chức trách, ông muốn gặp Tân để “nhận diện” người bạn đồng khóa năm xưa.

5
Anh Hoàng thân quư,
Sau khi chia tay anh ở phi trường Tân Sơn Nhất. thấm thoát thế mà đă hơn ba tháng trôi qua. Sở dĩ hôm nay mới viết thư cho anh v́ khi đặt chân tới đất Mỹ, khỏi kể nhiều anh cũng thừa biết là tôi bận lắm. Sau khi nghỉ ngơi cho tỉnh người, đồng thời cũng là để gột sạch “bụi bậm xă hội chủ nghĩa” (c̣n bám chút đỉnh nơi thân thể), tôi và Jacqueline lo tổ chức lễ cưới. Rồi chúng tôi đi Washington DC tới bức tường đá đen ghi tên các chiến sĩ Hoa Kỳ hy sinh trong cuộc chiến Việt Nam.Chúng tôi dành ít phút cúi đầu tưởng niệm dưới hàng chữ ghi tên Carter.Sau đó chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật ở Honolulu. Tiếp theo chúng tôi đi thăm chỗ tôi học lái máy bay năm xưa ở hai bang Lousiana, Texas và các bạn phi công cùng khóa. Ông bạn cựu phi công đương kim dân biểu đă giới thiệu cho tôi một job hợp với khả năng: lái máy bay cho một đồn điền. C̣n Jacqueline vẫn tiếp tục nghề cũ y tá bệnh viện. Con gái tôi được Jacqueline và con gái cô quư mến lắm. Hai đứa ngoài giờ học cứ quấn quưt bên nhau như hai chị em ruột. Như anh biết đấy, khi ra đi tôi đă mang theo chiếc xích lô mà tôi phải mua lại với một giá mắc người chủ mới chịu bán. Cứ chủ nhật hoặc những ngày nghỉ lễ, tôi đạp xích lô chở Jacqueline và hai đứa nhỏ chạy ḷng ṿng trên các đường nhỏ trong thành phố. Đây là một chiếc xe độc đáo duy nhất có ở thành phố này, nên đạp tới đâu cũng được người Mỹ vui vẻ ngắm nghía và trầm trồ giơ tay chào. Có nhiều người bắt tôi xuống xe để cho họ đạp thử và suưt nữa th́ làm lật cả xe. Lâu dần người Mỹ quen mắt với chiếc xe xích lô của tôi. Chúng tôi đặt chiếc xích lô ngay trong pḥng khách. Nhờ nó, tôi và Jacqueline thành duyên chồng vợ nên chúng tôi vô cùng quư và trân trọng giữ ǵn nó.

Hiện tại chúng tôi đang sống tràn trề hạnh phúc. Mùa xuân của cuộc đời tuy đến muộn nhưng chúng tôi bằng ḷng lắm với những ǵ ḿnh đang có, đang sống. Thiên đường có thật anh Hoàng ạ! Và chúng tôi đang tắm trong suối nguồn tươi mát của Thiên Đường.
Xin chúc anh và gia đ́nh mọi điều tốt đẹp. Thỉnh thoảng rảnh rỗi anh nhớ viết thư cho tôi nhé.

Quư mến,


Đỗ Tân.
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1.jpg
Views:	0
Size:	93.1 KB
ID:	1337378   Click image for larger version

Name:	2.jpg
Views:	0
Size:	87.1 KB
ID:	1337379   Click image for larger version

Name:	3.jpg
Views:	0
Size:	15.4 KB
ID:	1337380   Click image for larger version

Name:	4.jpg
Views:	0
Size:	51.2 KB
ID:	1337381  

__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN

HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
hoanglan22_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to hoanglan22 For This Useful Post:
wonderful (02-17-2019)
Old 02-07-2019   #346
hoanglan22
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
hoanglan22's Avatar
 
Join Date: Apr 2011
Posts: 16,196
Thanks: 21,589
Thanked 37,472 Times in 12,696 Posts
Mentioned: 632 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 7199 Post(s)
Rep Power: 68
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
Default Chiến Đĩnh Alpha Trên Sông Vàm Cỏ Đông



Dàn ăng ten trời vượt cao hơn những thân cây chung quanh. Hai dăy lều màu xanh nằm dọc theo bờ con kinh không có tên. Lô cốt. Hầm núp to nhỏ xen lẫn và chen chúc với nhau. Dây kẽm gai chằng chịt. Những trái lựu đạn M26 treo lủng lẳng. Ḿn claymore nhô lên khỏi mặt đất đen đũi. Lính Mỹ ở trần. Quân phục dơ dáy. Giày trận bê bết bùn. Đó là khung cảnh của căn cứ mọc lên giữa vùng Đồng Tháp Mười hiu quạnh vào tháng 3 năm 1968. Trà Cú. Tên một căn cứ của Lực Lượng Đặc Biệt Hoa Kỳ nằm bên bờ phía nam của sông Vàm Cỏ Đông. Bờ bắc của sông và cách chừng mươi cây số đường chim bay về hướng tây bắc là quận Đức Huệ. Ở đây cũng có một trại lực lượng đặc biệt Mỹ và một đơn vị của sư đoàn 25 bộ binh thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa.

Chiếc Alpha 12 từ từ rẽ vào con kinh rộng hơn hai ba chục thước. Nước trong một màu hơi vàng và bốc mùi ngai ngái. Mùi cỏ mục. Mùi phèn. Hiệu nói với Đạt đang ngồi lái tàu: “Mày ủi vào chỗ đó…”

Hiệu chỉ vào băi đất trống đối diện với cái hầm trú ẩn phân nửa ch́m sâu dưới đất. Năm bảy cây ăng teng trời cao ngất. Thằng Tóc Đỏ nhảy lên bờ đi thẳng vào dăy nhà tiền chế. Thằng Tóc Đỏ là danh từ mà lính của Giang Đoàn 71 Thủy Bộ dùng để gọi những người lính Mỹ cố vấn của đơn vị. Không ai biết danh từ này xuất phát từ đâu và lúc nào, tuy nhiên kể từ khi về đơn vị Hiệu đă nghe lính gọi như vậy. Dĩ nhiên các cố vấn Mỹ có người tóc vàng, tóc đen, tóc đỏ hay tóc trắng song đều được lính gọi bằng một cái tên chung Thằng Tóc Đỏ.

“Anh tới đây lần nào chưa? “. Đạt hỏi Hiệu. Lấy gói Lucky ra khỏi túi áo Hiệu rút một điếu xong ch́a gói thuốc sang Đạt.
“Cám ơn anh… Tôi không hút thuốc…”
Bật cái hộp quẹt zippo Hiệu cười nói với người thủy thủ vừa học xong khóa chuyên nghiệp và mới xuống tàu của ḿnh được ba ngày: “Tao ăn dầm nằm dề ở đây mấy tháng rồi. Nó là căn cứ của tụi Lực Lượng Đặc Biệt Mỹ. Bây giờ thêm hải quân…”
Nh́n thấy một chiếc tàu đang đậu kế bên cách chừng hai ba chục mét Đạt hỏi “Chiếc tàu ǵ vậy anh? ”
“Tao không biết tên. Nghe nói là tàu cao su. Khi nó chạy thời cái phần cao su ở dưới phồng lên cao và chạy nhanh lắm…”
Hít hơi thuốc Hiệu nhả khói từ từ. Khói thuốc tan thật nhanh trong gió.
“Mấy thằng tóc đỏ đi kích bằng cái xuồng đó…”
” Đi phục kích Việt Cộng hả? “. Đạt hỏi với giọng ngạc nhiên. Hiệu gật đầu.
“Ừ… Mấy thằng mũi lơ ngu hơn ḅ. Tụi nó đem cái tàu chạy ầm ầm như vậy mà đi kích để bắt Việt Cộng…”
“Rồi nó có bắt được thằng nào không? ”
Hít hơi thuốc nữa Hiệu cười hực: “Được… Được cái củ… của tao…”
Tiếng cười của Bảng từ trong ụ súng đại liên 12 ly 7 phát ra nghe sằng sặc.
“Anh Hiệu kể cho nó nghe vụ hai trung đội thuộc sư đoàn 25 Mẽo đi kích chưa…”
Hít hơi thuốc thật dài xong búng tàn thuốc bay xuống nước Hiệu cười khặc khặc.
“Thôi để hôm nào nhậu tao mới có hứng… Bây giờ tao phải phụ thằng Cam sửa máy tàu. Lỡ tối hôm nay đi tuần mà đề máy không nổ là bỏ mẹ…”
Vừa bước được ba bước Hiệu dừng lại hỏi Đạt: “Mày bao nhiêu tuổi rồi? ”
” Dạ 18…”
“Mày có chơi bời lần nào chưa? ”
Bảng chúm chiếm cười khi thấy người lính trẻ mới xuống tàu đỏ mặt. Thật lâu Đạt mới nói nhỏ: “Chưa…”
“Mày có bồ bịch không? ”
“Có…”
Bảng xen vào bằng câu hỏi thẳng thừng: “Nó có cho mầy chấm mút hay sơ múi ǵ chưa? ”
Đạt lại đỏ mặt khi hiểu được ẩn ư trong câu hỏi của Bảng.
“Chưa… Nó mới có 17 tuổi mà… ”
Hai người lính thủy thâm niên nh́n nhau cười cười.

Cười ha hả Hiệu và Bảng đi ra sau lái tàu để một ḿnh Đạt đứng tần ngần nh́n ḍng kinh nước trong một màu vàng của phèn. Người lính trẻ mới đổi về đơn vị tác chiến của hải quân chợt thở dài. Đầu óc của anh vẫn c̣n vương vấn h́nh ảnh của Ánh, cô nữ sinh trường trung học G̣ Công. Mái tóc huyền thả buông. Nụ cười e ấp. Đôi mắt long lanh. Tà áo dài trắng. Hai đứa mới quen nhau ba tháng trước khi anh ra Cam Ranh học khóa tân binh. T́nh cảm chỉ vừa chín tới độ để cho đôi trai gái hẹn ḥ nhau trong vội vả. Những cái nắm tay rụt rè. Những cái hôn trộm lên má. T́nh yêu của họ vẫn c̣n nhiều thơ ngây và mộng mơ của tuổi trẻ ở một tỉnh lỵ nghèo xa Sài G̣n. Những lá thư được anh viết ở quân trường. Anh nâng niu mấy lá thư của Ánh như là một món quà tinh thần quư giá nhất. Mấy tháng ở Nha Trang qua nhanh. Ḷng người lính trẻ rộn ràng khi cầm tờ giấy phép về thăm nhà bảy ngày sau khi măn khóa học chuyên nghiệp.
” Đi ăn… ” Câu nói và cái vỗ vai của Hiệu khiến cho Đạt giật ḿnh. Nh́n thấy bốn nhân viên dưới tàu và Thằng Tóc Đỏ đang đứng nơi mũi tàu Đạt cười.
” Ḿnh chưa nấu cơm mà anh…”
Hiệu lắc đầu.
” Đi ăn đồ Mỹ… Mấy thằng mũi lơ nấu cho ḿnh ăn…”
Hiệu nhảy xuống đất trước nhất. Kế đó là John, Bảng, Minh, Cam và Đạt.
“Đồ ăn Mỹ ngon không anh Cam? ” Đạt hỏi nhỏ.
Cam trả lời nhát gừng: “Ngon mà dở… Ở cái trại Trà Cú này thời đồ hộp nhiều hơn. Được cái ḿnh khỏi phải nấu cơm. Công tác ở đây thằng Minh chịu lắm… ”
Mọi người xếp hàng chờ đợi. Bữa ăn lâu chừng hai mươi phút. Cả bọn kéo về tàu. Uống cạn ly cà phê Hiệu hỏi John. ” Ḿnh đi tuần tối nay phải không? ”
Tuy anh hỏi bằng tiếng Việt nhưng John hiểu. Cười gật đầu nó trả lời bằng tiếng Việt lơ lớ.
“Phải… Ḿnh sẽ đi tuần tối nay… ”
“Khúc nào?”
Lần này thời John trả lời câu hỏi của Hiệu bằng tiếng Anh xen lẫn tiếng Việt: ” Hiệp Ḥa… Đúng bảy giờ we re going…”
Đạt xen vào: “Bộ nó biết tiếng Việt hả anh Hiệu? ”
“Ừ… Nó rành tiếng Việt lắm… Có một lần tao sùng tao chửi nó ngu như ḅ. Nó mở miệng nói liền “Anh đừng có chửi tôi ngu như ḅ. Chính anh mới ngu như ḅ”.
Đạt cười sặc sụa. Đốt thêm điếu thuốc Hiệu cười tiếp.
“Từ đó về sau tao không dám nói hành nó nữa. Chỉ chửi lén thôi phải không John? ”
Thằng Tóc Đỏ cười h́ h́.
“Chửi lén xấu lắm… Nói lén xấu lắm… ”
Cười hà hà Hiệu vổ vai người lính cố vấn Mỹ quen thuộc với ḿnh hơn nửa năm.
“Ok… Tao không nói lén nữa… Bây giờ ḿnh phải coi lại súng đạn… ”
John cười gật đầu cặm cụi lau chùi khẩu súng cá nhân của ḿnh. Đó là khẩu M14 có gắn starlight scope. Hiệu cũng im lặng chỉ huy bốn nhân viên của ḿnh làm việc.

Nắng chiều c̣n le lói sau hàng cây tràm khi chiếc Alpha 12 bắt đầu rời căn cứ. Vùng trách nhiệm của nó là khúc sông Vàm Cỏ Đông từ ḷ đường Hiệp Ḥa dài xuống tới Lương Ḥa. Thường thường phải có hai chiếc tàu đi chung với nhau, tuy nhiên v́ t́nh trạng thiếu hụt tàu bè nên chỉ có một ḿnh chiếc Alph 12 phụ trách tuần tiễu khúc sông dài gần ba mươi cây số này.
“Ḿnh quẹo mặt hả anh? ”
Hiệu gật đầu trả lời câu hỏi của Đạt v́ đang bận liên lạc với bộ chỉ huy giang đoàn ở Bến Lức.
“Mày quẹo mặt, chạy tới Lương Ḥa Thượng xong quẹo trở lại tới ḷ đường Hiệp Ḥa đoạn quẹo trở lại Lương Ḥa và cứ chạy như vậy…”
Bảng lên tiếng trong lúc leo vào ổ súng đại liên nơi mũi tàu. Đạt hỏi tiếp.
“Ḿnh chạy như vậy suốt đêm hả anh Bảng? ”
“Ngu sao chạy suốt đêm mậy… Lệnh của pḥng hành quân bảo ḿnh phải chạy suốt đêm nhưng chạy tới khuya là ḿnh lủi vào chỗ nào kin kín để kích…”
” Kích? ”
Đạt hỏi lại với giọng ngạc nhiên và Bảng cười cười.
“Ḿnh kiếm chỗ ngáo… Hơi sức đâu mà chạy suốt đêm… ”

Người lính thủy trẻ tuổi gật đầu mỉm cười. Anh học khôn được một chút. Trời chập choạng tối. Khung cảnh hoang vắng và tiêu điều. Cây rừng chết trơ cành khô đen đủi v́ thuốc khai quang cũng có mà v́ bom đạn của cả hai bên cũng có. Nhiều thân cây lớn ngă xuống de ra khỏi bờ sông. Hai bên bờ và sâu vào trong mấy cây số không có nhà hoặc ánh đèn le lói. Đây là vùng tác xạ tự do v́ không có dân cư ngụ. Ngay cả tiếng chim kêu vượn hú cũng vắng hẳn. Đây là vùng đất chết. Đạt nghĩ thầm như thế trong lúc ngồi ôm tay lái tàu. V́ là lính mới do đó anh được dành cho cái hân hạnh lái tàu. Hiệu đă nói với các cựu nhân viên là ” để nó lái cho quen “. Không ai giành với Đạt cũng như không ai cải lệnh của thuyền trưởng về chuyện đó. Là lính cũ, nếu không bị bắt buộc phải lái tàu, họ có quyền làm những việc riêng tư trong lúc tàu giang hành như đọc sách, nghe nhạc và chỉ ngồi vào ổ súng khi tàu đi vào vùng nguy hiểm thường hay bị phục kích hoặc bị bắn sẻ.
“Cà phê nè anh Hiệu…”
Cam đưa cho Hiệu ly cà phê đen. Cầm lấy ly cà phê Hiệu cười bảo Đạt.
“Mày nghe máy… Tao đi hút thuốc…”
Có lẽ đă quen cái tật của cấp chỉ huy nên Đạt gật đầu.
“Nếu Việt Cộng bắn thời tôi phải làm sao? ”
Hiệu trả lời gọn.
“Nó không có bắn đâu? ”
Đạt hỏi gặn.
“Sao anh biết? ”
Hiệu cười cười.
“Chưa tới chỗ nó bắn… Chừng nào tới chỗ nó hay núp để bắn tàu tao sẽ chỉ cho mày…”

Hiệu nhảy xuống sàn tàu sau khi dứt câu nói. Bóng tối chụp xuống thật nhanh xóa nḥa cảnh vật hai bên bờ ngoại trừ ḍng sông sáng mờ mờ. Sao hiện ra cao thật cao trên bầu trời đen thẳm. Tiếng máy tàu nổ ŕ rầm. Tiếng máy truyền tin kêu sè sè hoài hủy làm cho Đạt cảm thấy buồn ngủ. Nh́n ra trước mũi tàu nơi ụ 12 ly 7 anh thấy bóng của Bảng mờ mờ ngồi tựa vào thành của ụ súng.
“Alpha 12 đây Bravo…”
Đang ngồi nh́n vào mặt kính của các đồng hồ máy móc nơi pḥng lái Đạt vội cầm lấy ống nói của máy truyền tin.
“Alpha 12 nghe Bravo…”
“Alpha 12, anh đang ở đâu? ”
Đạt ú ớ không trả lời được v́ thực sự anh không biết ḿnh đang ở đâu.
“Đưa đây cho tao…”
Đạt trao ống nói cho người thuyền trưởng của ḿnh.
“Bravo đây 12… Tôi đang ở tọa độ 190374 + 223711… Nghe rơ trả lời…”
“Bravo nghe 12… Anh coi chừng… Tin báo cho biết tụi Vẹm sẽ băng qua sông…”
“Tôi nghe Bravo 5/5…”
Bỏ ống nói xuống Hiệu cầm lấy chiếc starlight scope đưa lên quan sát hai bên bờ sông và luôn cả trên mặt sông rộng sáng mờ mờ của một đêm không trăng nhưng có nhiều sao. Đạt mỉm cười khi nghe Hiệu nói chuyện với Thằng Tóc Đỏ bằng tiếng Anh khá trôi chảy.

“Ê John… Mày coi chừng bờ bên phải của ḿnh… Pḥng hành quân nói là tụi nó có thể băng sông đêm nay…”
Đứng nơi mũi tàu, nơi khoảng trống giữa ụ súng 12 ly 7 và vách pḥng lái, John nói bằng tiếng Anh pha tiếng Việt.
“Yes. I know… Căn cứ Trà Cú cũng đă thông báo là VC về đông lắm…”

Nói xong người cố vấn Mỹ vội khoác lên người cái áo giáp và đội lên đầu cái nón sắt. Hiệu cười lắc đầu khi thấy Thằng Tóc Đỏ c̣n dàn khẩu M60 dưới chân. Chiếc Alpha 12 lầm ĺ xuôi con nước ṛng về Lương Ḥa. Xa xa ánh đèn thấp thoáng, khi hiện ra khi mất theo những khúc quanh co của ḍng sông. Rừng cây đen mờ.



“Anh học tiếng Anh ở đâu mà nói giỏi vậy? ”
Đạt hỏi người thuyền trưởng của ḿnh. Hiệu trả lời nhát gừng.
“Ở trường…”
“Trường nào? ”
“Hội Việt Mỹ ở Sài G̣n…”
“Hèn chi anh nói tiếng Mỹ giỏi quá…”
Hiện cười lặng lẻ trong bóng tối. Thật lâu anh mới lên tiếng: “Ông anh lớn của tao ở Lực Lượng Đặc Biệt. Ổng mới chết cách đây chừng một năm. Chính ổng dẫn tao đi học tiếng Anh…”
Ngừng lại giây lát Hiệu bắt sang chuyện khác.
“Mày ở tại chợ G̣ Công hả? ”
“Ừ… Nhà ba má tôi ở tại chợ…”
“G̣ Công vui hay buồn? ”
“Vui mà chắc không bằng Sài G̣n…”
Hiệu thở dài. Đạt nghe tiếng thở dài của cấp chỉ huy buồn rầu và u uất.
“Sài G̣n buồn mà vui, vui mà buồn… Lâu lắm rồi tao không có về Sài G̣n…”
“Nhà ba má anh ở Sài G̣n hả? ”
“Ừ…”
“Anh có vợ chưa? ”
“Chưa… Ma nào thèm lấy tao…”
Đạt mỉm cười khi nghe câu trả lời của Hiệu.
“Sao vậy… Anh đẹp trai, ăn nói có duyên, lại thêm học giỏi…”
“Ai nói với mày như vậy? ”
Đạt cười trong bóng tối.
“Tôi nghe trung sĩ Thạnh nói… Ổng bảo anh có bằng tú tài 2 thêm mấy cái chứng chỉ đại học mà không chịu đi sĩ quan…”
Hiệu thở dài.
“Tao đi lính rồi mới học đại học…”
“Sao anh không đi học khóa sĩ quan? ”
“Tại tao làm biếng và ham chơi… Đi học sĩ quan cực lắm…”
Hiệu ngừng lại. Lát sau anh mới nói với giọng khàn v́ hút nhiều thuốc và uống nhiều rượu.
“Tao sợ vào quân trường. Tao thích sống ở giang đoàn… Nhàn và tự do…”
Im lặng hồi lâu Hiệu cười đùa
“Giờ này có chai bia uống mới đă… Hôm nào tao đi với mày về G̣ Công chơi cho biết…”
“Ừ anh về nhà tôi chơi rồi tôi giới thiệu chị bà con của tôi cho anh…”
“Bà chị của mày đẹp lắm hả? ”
“Sao anh biết bả đẹp…”
“Nếu xấu thời chắc mày không giới thiệu cho tao…”
Đạt bật thành tiếng cười. Anh cảm thấy thích thú khi tṛ chuyện với Hiệu. Cởi mở, thân mật, dễ dăi và vui vẻ do đó Hiệu là một thuyền trưởng mà mọi nhân viên đều thương mến và thích lân cận.
“Trung sĩ Thạnh cũng ở G̣ Công như tôi. Ông ta ở Ḥa Đồng…”
“Thạnh cùng khóa tân binh và hạ sĩ quan với tao…”
Đạt cười trong bóng tối.
“Bởi vậy khi nghe tôi nói xuống chiếc Alpha 12 ổng cười nói: ” Em xuống tàu của Hiệu là phải chuẩn bị nhậu nghe chưa…”
Bằng cách nói chuyện không đầu đuôi Hiệu và Đạt nói lan man chuyện này sang chuyện khác.
“Mấy giờ rồi? ”
“9 giờ. Anh không có đồng hồ à? ”
“Có nhưng tao cầm rồi mà chưa có tiền chuộc… Có lẽ tao bỏ luôn…”
“Ḿnh tới đâu rồi? ”
“Lương Ḥa Thượng… Chỗ đèn sang sáng đó… Mày quẹo trở lại…”
Chiếc tàu chậm chạp đánh một ṿng lớn mới quay đầu chạy ngược trở lại. Hiệu đưa starlight scope lên quan sát. Ḍng sông biến thành một vệt lớn màu trắng bạc. Hàng cây hai bên bờ đen mờ mờ. Trăng thượng tuần đổ xuống cảnh vật một màu lung linh huyền ảo.
“Thằng Bảng nó ngủ rồi…”
Hiệu lên tiếng và Đạt hỏi nhanh.
“Sao anh biết? ”
Trong bóng tối mờ mờ người lính thủy trẻ tuổi thấy được nụ cười tinh nghịch của Hiệu.
“Nó không động đậy là nó ngáo rồi… Tao biết nó… Nằm đâu là nó ngủ đó… Nó nói với tao là đứng nó cũng ngủ được…”
Đạt bật cười tiếng ngắn.
“Anh làm tôi nhớ tới thằng bạn thân cùng khóa. Tôi ở G̣ Công c̣n nó ở Mỹ Tho. Nó có thể vừa đi vừa ngủ…”
Hiệu cười hớp ngụm cà phê nguội đoạn càu nhàu.
“Cà phê instant của Mỹ uống chẳng ra cái đám ôn ǵ hết… Tao đi hít vài hơi cho đỡ ghiền… Mày coi chừng…”
Hiệu rời khỏi mui tàu khi chiếc Alpha 12 vừa chạy qua khỏi khu vườn thơm.
2 giờ sáng. Chiếc Alpha 12 ủi vào khoảng đất trống trước mặt có thân cây cao. Ngáp một cái thiếu điều muốn trẹo quai hàm Hiệu nói nhanh.
“Ḿnh nghỉ mệt chừng một tiếng rồi đi tiếp… Đứa nào buồn ngủ cứ việc ngủ…”
Là nhân viên cũ nên Bảng, Cam và Minh vội chui vào giường.
“Tôi thức với anh cho vui…”
Hiệu cười gật đầu. Anh hiểu cái tâm trạng của người lính mới. Đây là lần đầu tiên Đạt thực sự tham dự vào sinh hoạt của người lính thủy thuộc một giang đoàn tác chiến. Do đó nó c̣n háo hức và kích thích. Chừng nửa năm thôi là mọi chuyện sẽ trở nên b́nh thường và quen thuộc với những chuyến công tác, hành quân, biệt phái, tuần tiễu… Con sông Vàm Cỏ Đông từ Bắc Cầu Nổi của tỉnh G̣ Công dài lên tới Bến Đá của tỉnh Tây Ninh là vùng trách nhiệm của giang đoàn 71 thủy bộ mà căn cứ đóng tại Bến Lức. Lương Ḥa Hạ. Lương Ḥa Thượng. Rừng thơm ngút ngàn. Trà Cú.
Đồng Tháp Mười mênh mông vắng ngắt. Đức Huệ. Rừng mía mút mắt bên bờ phía nam. Cẩm Giang. Trảng Bàng. G̣ Dầu Hạ. Quốc lộ 1 đi Nam Vang. Nhà dân chúng cất san sát dọc theo bờ sông. Ḍng sông là sự chia đôi, ngăn cách. Bờ bắc có an ninh do quốc gia kiểm soát cho nên dân cư đông đúc và đời sống khá giả. Bờ nam thuộc Việt Cộng, hoang vắng tiêu điều và hầu như không có dân cư ngụ. Chỉ có ở khu vực gần ḷ đường Hiệp Ḥa mới có dân làng sống bên bờ bắc mà làm việc ở bên bờ nam. Mỗi ngày họ băng qua sông làm rẩy, trồng mía xong chiều lại trở về. Dĩ nhiên là họ phải đóng thuế hoặc có thể phải cộng tác với Việt Cộng cho nên chúng mới để yên cho họ làm ăn. Chính quyền cũng biết nhưng làm ngơ v́ ḷ đường cần có mía để làm ra đường. Vả lại chính quyền không bảo đảm an ninh cho dân nên đành phải để cho dân ” nắng chiều nào che chiều đó “…
“Tao chỉ cho mày xử dụng starlight scope để quan sát khi canh gác…”
Hiệu chỉ dẫn một cách chi tiết về việc dùng ống ḍm xong cười đùa.
“Tao đi hút thuốc… Mày ráng t́m coi có thằng Việt Cộng nào băng qua sông…”
Đạt gật đầu cầm lấy chiếc starlight scope đưa lên quan sát một cách chậm chạp. Ḍng sông lấp lánh sáng một vẻ mông lung huyền ảo. Rừng tràm mờ đen xa tít trong kia. Từ chỗ rừng cây đen mờ tới bờ sông là khoảng đồng trống mênh mông. Xa xa mấy chấm đen hiện lờ mờ, trôi dật dờ trên ḍng sông trắng bạc. Nghe tiếng động Đạt quay lại và thấy Hiệu từ dưới hầm chui lên. Thấy Đạt đang đứng quan sát Hiệu hỏi nhỏ.
“Mày thấy cái ǵ không?
“Tôi không biết… Dường như ở giữa sông có cái ǵ nhúc nhích…”
Giật cái starlight scope trên tay của Đạt, Hiệu chăm chú nh́n rồi ra lệnh cho Đạt.
“Gọi tụi nó dậy…”
Bảng, Minh và Cam vội vàng leo lên ụ súng. Hiệu trao ống ḍm cho John. Chăm chú quan sát xong Thằng Tóc Đỏ hỏi nhỏ.
“Anh nghĩ sao? ”
Hiệu nói với John bằng cái giọng nghiêm nghị để cho nó biết đó là lệnh của thuyền trưởng.
“Ḿnh bắn nó trước rồi mày gọi ” gunship ” sau…”
John gật đầu tuân lệnh. Hiệu ngồi vào tay lái. Bum… Bum… Tiếng máy tàu nổ ṛn ră. Người thuyền trưởng kéo mạnh cần ga vào số de. Chiếc tàu lùi ra giữa sông thật nhanh. Bụp… John dọng liền một lúc hai trái sáng. Dưới ánh hỏa châu vàng vọt mấy chiếc thuyền đang bập bềnh trên sông biến thành mục tiêu cho thủy thủ của chiếc Alpha 12.
“Bắn… Đạt… Bắn M79…” Hiệu hét lớn ra lịnh cho người lính trẻ dùng súng phóng lựu. Ba khẩu 12 ly 7, một khẩu đại bác 20 ly, một khẩu M60 cùng lúc tác xạ. Đạn lửa kéo thành dây dài lê thê trên mặt sông rộng. Khói súng bốc mùi hăng hăng. Đạt say sưa bắn. Lần đầu tiên được bắn vào một mục tiêu có thực nên anh cảm thấy vô cùng hồi hộp và kích thích.
“Ngưng bắn…” Hiệu hét lớn trong lúc cho tàu xả hết tốc lực chạy tới mục tiêu. Lúc này chỉ c̣n có ụ súng đại liên 50 nơi mũi tàu tác xạ mà thôi. Dưới ánh hỏa châu sáng lơ lững trên trời cao mọi người đều thấy rơ đạn lửa của hai khẩu 12 ly 7 vẽ thành đường đỏ rực.
“Gunship s coming…” John hét lớn cho Hiệu biết đồng thời vỗ vai Bảng ra hiệu ngưng bắn. Tiếng trực thăng nghe rơ dần rồi mấy phút sau hai chiếc trực thăng vơ trang xuất hiện. Dưới sự chỉ dẫn của John hai chiếc trực thăng bắn dọc theo hai bên bờ sông. Súng đạn nổ ́ ầm. Tiếng nổ của hỏa tiễn làm lùng bùng lỗ tai. Chừng mươi phút sau hai chiếc trực thăng bỏ đi trong lúc chiếc Alpha 12 lừ lừ tiến tới. Hiệu đảo một ṿng tṛn thật lớn quanh ba chiếc xuồng đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước. John và Đạt đều hờm sẵn M16. Mũi súng chỉa vào ba chiếc ghe đề pḥng bất trắc. Minh ngồi vào tay lái thế chỗ cho Hiệu. Bước xuống đứng nơi mũi anh ra hiệu cho Minh cặp tàu vào sát chiếc xuồng lớn nhất. Hai chiếc tam bản đều bị lập úp đưa lườn lên trời. Chỉ riêng có chiếc ghe lớn tuy ngập nước nổi lềnh bềnh nhưng không bị lật úp.
“Có xác chết anh Hiệu…”
Bảng nói lớn. Hiệu gật đầu ra lệnh: “Đạt pha đèn t́m xem có xác nào nữa không? ”
Trong lúc Đạt rọi đèn pha t́m kiếm Hiệu nói với Thằng Tóc Đỏ: “Ê John… Ḿnh vớt xác chết lên tàu…”
Thằng Tóc Đỏ vui vẻ cười nói đùa: “Yes sir… I m in your command sir…”
Hiểu câu nói của John Bảng cũng đùa.
“Chà bữa nay mày lịch sự dữ a…”
Dùng cái sào dài có móc Hiệu kéo chiếc ghe ngập nước vào sát thành tàu. Đạt rọi đèn pha vào ḷng chiếc ghe. Nhờ có ánh đèn mọi người mới thấy rơ không phải một mà tới bốn xác chết nằm trong ḷng ghe. Hiệu ra lệnh: “Cam… Mày nắm tay nó kéo lên. John… Mày nắm chân nó…”
Cam giẫy nẩy.
“Thôi tôi không dám đâu… Rủi nó nắm tay tôi lôi xuống nước rồi làm sao…”
Hiệu cười hực.
“Mày ngu như ḅ… Nó chết ngắt rồi…”
John trợn mắt nh́n Hiệu v́ tưởng Hiệu mắng ḿnh ngu như ḅ. Cười h́ h́ Hiệu chỉ Cam.
“Tao nói nó chứ không có nói mày đâu…”
Dứt lời như để làm gương Hiệu tḥ tay nắm lấy cườm tay của một xác chết gần nhất trong lúc John nắm lấy chân của xác chết.
“One… Two… Three… Go…”
Hiệu và Jonh cùng lúc nhấc xác chết đặt lên sàn tàu. H́ hục hồi lâu cả hai mới kéo hết bốn xác chết mặc bà ba đen lên trên tàu.
“Bảng mày lục túi tụi nó xem có giấy tờ ǵ không?
Trong lúc Bảng lúi húi lục lọi Hiệu nằm sấp trên sàn tàu rồi dùng hai tay ṃ mẫm trong ḷng chiếc xuồng thật lâu.
“Ê John… Mày muốn cái này không? ”
“Wow… Oh my God…” Thằng Tóc Đỏ buột miệng kêu thành tiếng ngạc nhiên lẫn mừng rỡ khi thấy Hiệu đưa cho nó khẩu K54. Đưa tay cho Đạt kéo ḿnh ngồi dậy. Hiệu bật lửa đốt điếu thuốc. Hít hơi dài anh nói với Bảng trong lúc nhả khói: “Mày có thấy giấy tờ ǵ không? ”
Bảng ngập ngừng: “Có một cuốn sổ tay ướt nhẹp và…”
Hít liền mấy hơi thuốc xong Hiệu lại tiếp tục ṃ súng. John cười hể hả nói khi thấy Hiệu t́m được thêm một khẩu súng trường bá đỏ và một khẩu AK47.
“Xếp của tôi thích mấy khẩu súng này lắm…”
Hiệu cười nói trong lúc ṃ mẩm dưới nước.
“Bảo xếp của mày mua cho tao mấy kết bia…”
John cười toe toét.
“Yes sir… I will…”
Đưa tay cho John kéo ḿnh ngồi dậy Hiệu nói.
“Thôi hết rồi… Tao nghĩ chắc không c̣n súng đâu… Mấy giờ rồi Đạt…? ”
Hiệu hỏi và Đạt trả lời nhanh.
“Dạ hơn năm giờ rồi anh…”
Gật đầu Hiệu ra lệnh: “Bây giờ ḿnh kéo chiếc ghe về căn cứ xong ngáo…”
V́ phải kéo thêm chiếc ghe bị ch́m nên tàu chạy thật chậm. Mặt trời ưng ửng đỏ khi chiếc Alpha 12 bắt đầu quẹo vào con kinh nước trong màu phèn.

Chu Sa Lan
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1.png
Views:	0
Size:	163.8 KB
ID:	1337386   Click image for larger version

Name:	2.png
Views:	0
Size:	132.7 KB
ID:	1337387  
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN

HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
hoanglan22_is_offline   Reply With Quote
Old 02-09-2019   #347
hoanglan22
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
hoanglan22's Avatar
 
Join Date: Apr 2011
Posts: 16,196
Thanks: 21,589
Thanked 37,472 Times in 12,696 Posts
Mentioned: 632 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 7199 Post(s)
Rep Power: 68
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
Default Phi vụ cứu người Chi khu Gia-Vực

Tôi thường được biệt phái bay C&C với ông Đại-tá Liên Đoàn Trưởng Liên Đoàn 11 Biêt-động-Quân đóng tại Quảng-Ngăi, lần cuối cùng chúng tôi bay quần trên bầu trời chi khu Gia-vực suốt cả ngày, cứ đáp lấy xăng, ăn vội rồi lên vùng ngay v́ tiểu đoàn của ông đang bị Cộng quân vây đánh khắp nơi. Cuối cùng tôi nghe ông ban lịnh: "Hủy bỏ các tiền đồn rút về cố thủ tại Chi khu". Tôi về đáp trả ông lại đơn vị và bay đi trong bóng đêm, ḷng cảm thấy thương cảm cho vị chỉ huy và bao chiến hữu, không biết có giữ vững được pḥng tuyến hay không? Chi khu Gia Vực nằm sâu trong dăy Trường Sơn mà phía ngoài là chi khu Minh-Long đă bị Cộng quân chiếm đóng khá lâu nên vào vùng chúng tôi phải bay cao để tránh pḥng không địch

Sau một thời gian khá lâu, Biệt đội chúng tôi đang biệt phái tại căn cứ Chu-Lai, trong khi tất cả đang c̣n say ngủ th́ anh trực máy gọi tôi đến nhận lịnh từ pḥng hành quân chiến cuộc Đà-Nẵng: "Tất cả lấy xăng đầy đủ bay vào đáp phi-trường Quảng-Ngăi gấp“.
Chúng tôi đến phi trường th́ thêm 4 chiếc từ Đà-Nẵng cũng vừa đến nơi đáp vào hợp đoàn dọc theo phi đạo. Loay hoay chưa rời khỏi phi cơ th́ Đại tá Phước KĐT lôi xuống, bảo chạy đến leo lên chiếc O-1 do anh Đại úy Đức bay vào vùng chỉ điểm cho tôi nhận diện mục tiêu. Từ độ cao trên 7,000 bộ tôi nh́n thấy một tấm Penal màu cam đánh dấu trên một ngọn đồi cao nằm sâu vào phía Tây gần biên giới Lào-Việt. Tôi báo anh Đức bay về và qua anh tôi được biết Chi khu đă bị " over run " gần một tháng nay rồi, tất cả máy bay vào vùng đều bị pḥng không bắn nên việc ḍ t́m tung tích những anh em quân nhân thất lạc bị trở ngại rất nhiều. Được biết hầu hết những toán đi ngược ra Quảng-Ngăi đều bị chận đường tiêu diệt gần hết, riêng toán nầy may nhờ được một người Thượng hướng dẫn đi ngược lên núi mới tránh khỏi bị chận đánh và kéo nhau lên núi, lấy penal trải báo hiệu nên máy bay trinh sát trông thấy.

Kế hoạch hành quân cấp cứu là xuất phát thật sớm, lợi dụng lúc mây c̣n che phủ, những khẩu pḥng không địch không trông thấy nên vừa về lại phi trường Quảng Ngăi, tôi liền lên phi cơ hướng dẫn hợp đoàn bay vào mục tiêu trên cao độ 7,000 bộ, gần đến nơi tôi cho phi cơ rơi thật nhanh vào băi đáp. Trên đường bay cận tuyến, trông thấy một tên VC đang ngồi đánh răng cạnh khe suối và một toán đang đánh voley, tôi báo cho 2 chiếc guns thanh toán. Phi cơ vừa đáp th́ toán quân nhân thất lạc trong đó có cả đàn bà và trẻ nhỏ ào ạt trèo lên đầy ắp, phi cơ cất cánh không muốn lên nổi nên tôi phải bay là là sát ngọn cây, nhờ hai chiếc gunships bắn dọn đường trở về. Cả hợp đoàn phía sau cũng được lệnh quay về v́ tất cả đă lên hết trên tàu, tôi đếm lại đến 27 người trên chiếc trực thăng mỏng manh UH-1. Trở lại phi trường, lúc nầy trời đă sáng hẳn và rất đông người trên phi đạo chạy đến bu quanh phi cơ, nhiều người ôm chầm lấy tôi cám ơn rối rích. Chúng tôi cất cánh rời phi trường, nh́n lại hai bên phi đạo, nhiều người đang ḅ lăn kêu gào thảm thiết v́ không thấy có người thân, ḷng ḿnh cũng thấy quặn đau khó tả.




Phi Đ̣an 253 Pilot Phúc Dù ngồi giửa giơ tay chào

Một tuần sau Quân Đoàn 1 tổ chức buổi lễ vinh danh và tặng huy chương kèm ṿng hoa chiến thắng tại trường Trung học Sao Mai Đà-Nẵng, buổi lễ rất trang nghiêm trong khúc nhạc quân hành “Trong đoàn hùng binh có tôi đi hàng đầu“, các quân nhân lần lượt được các em nữ sinh Sao-Mai xinh như mộng choàng ṿng hoa chiến thắng, trong tràng vỗ tay vang dội cả hội trường. Đặc biệt thay v́ ṿng hoa, tôi được người yêu trang trọng choàng cho một khăng choàng màu tím chính tự tay nàng thêu tặng, và cũng chính chiếc khăn nầy đă cột chặt cuộc đời chúng tôi với nhau suốt 47 năm qua, dù đă phải trăi qua biết bao thăng trầm tù tội. Cũng rất đặc biệt là chiếc khăn nầy luôn được Ly-Lan, người vợ thương yêu của tôi cất giữ nguyên vẹn măi đến ngày nay, nàng thường muốn được tự tay choàng vào cổ mỗi lần tôi mặc áo bay đi dự hội.

KQ Phan-văn-Phúc 219-253
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	H12_1419062891.jpg
Views:	0
Size:	106.2 KB
ID:	1338662  
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN

HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
hoanglan22_is_offline   Reply With Quote
Old 02-09-2019   #348
hoanglan22
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
hoanglan22's Avatar
 
Join Date: Apr 2011
Posts: 16,196
Thanks: 21,589
Thanked 37,472 Times in 12,696 Posts
Mentioned: 632 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 7199 Post(s)
Rep Power: 68
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
Default Giao thừa ở Suối Máu



Vào cuối năm 1975, hàng ngàn tù nhân sĩ quan cấp tá của Quân-Lực Việt-Nam Cộng-Ḥa từ nhiều trại tập trung cải tạo vùng chung quanh Sài-G̣n đă bị chuyển về nhốt tại trại tù Suối Máu, Tam- Hiệp, Biên- Ḥa.

Một đêm giữa tháng 10, 1975, từ Long Giao, tôi bị chuyển tới đây trên một chiếc Molotova bít bùng kín mít. Tôi bị dẫn vào khu K2. Hai tuần sau có lệnh “biên chế,” tôi lại bị chuyển sang khu K3. K3 chỉ chứa sĩ quan cấp thiếu tá. Tôi bị giam ở đây từ ngày 1 tháng 11, 1975 cho tới ngày lên tàu Sông Hương ra Bắc (tháng 7, 1976.)

Thời gian này, tin tức truyền thanh, truyền h́nh về t́nh h́nh thế giới càng lúc càng xấu đi. Người ta đồn rằng, h́nh như Cộng-Sản Việt-Nam đang trên đường tiến chiếm Thái-Lan. Thế Giới Tự Do như càng lúc càng xa chúng tôi hơn.

Anh em chúng tôi gặp nhau thường ngày, tụ tập từng nhóm, đánh cờ tướng, tán gẫu, bàn chuyện nhà cửa, gia đ́nh, nước non, thời quá khứ. Trong những lúc tụ tập chuyện tṛ, chúng tôi nghe bạn bè rỉ tai rằng, “Chính quyền Giải Phóng” đang nghiên cứu hồ sơ cá nhân của từng người, để xét tha (?) Cũng có tin bi quan, cho rằng chúng tôi sắp bị đưa ra Ṭa án Nhân dân để xử tội. Chúng tôi thực sự hoang mang, chẳng biết tương lai ḿnh sẽ đi về đâu.

Tôi ở Lán 24 thuộc K3 (danh từ VC gọi Lán là nhà, K là Khối.) Mỗi lán chứa khoảng hơn 40 tù nhân, trong Lán 24 đó có vài cựu Sĩ quan Đà Lạt gồm anh Trần Ngọc Dương (K10), Nguyễn Lành (K16), Hoàng Thế B́nh (K18), Tạ Mạnh Huy (K19), khóa 20 có Ngô Văn Niếu và tôi (Vương Mộng Long). Lán tôi cách Lán 17 vài thước. Lán 17 có ba anh Biệt Động Quân K20 Vơ Bị là Nguyễn Cảnh Nguyên, Trịnh Trân, và Quách Thưởng. Trong cảnh đói khát thường xuyên, chúng tôi phải chia nhau từng mớ rau dền, tán đường thẻ, miếng cơm cháy.

Lán 24 lúc nào cũng hôi thối đầy ruồi nhặng, v́ nó nằm trên đường đi ra cầu tiêu, mà bệnh kiết lỵ của tù nhân cải tạo ở đây hầu như bất trị.

Anh trưởng Lán 24 tên Trần Thành Trai, nguyên là Y sĩ Thiếu tá làm việc tại Quân y viện Duy-Tân, Đà-Nẵng. Bác sĩ Trai luôn luôn xác định lập trường của anh là quyết tâm “học tập tốt” để được tha về với vợ con, v́ vậy mỗi lệnh của ban chỉ huy trại đưa xuống, anh luôn luôn t́m cách thi hành đúng đắn.

Thằng Niếu, bạn tôi, được một chân làm bếp, nó ăn uống dưới bếp, nên phần cơm của nó dư, được mang về tiếp tế cho tôi và anh Nguyễn Phong Cảnh, người nằm cạnh tôi.

Vào những ngày cuối năm Ất Mẹo, không khí ở đây trở nên rộn rịp vô cùng. Những người liên lạc được với gia đ́nh th́ có những gói quà nhỏ gởi vào cho ăn Tết, những kẻ ít may mắn hơn th́ đành trông chờ vào những ǵ ban chỉ huy trại ban cho. Thời gian này, các lán gấp rút tập văn nghệ để tŕnh diễn đêm Giao Thừa.

Để khỏi tập ca hát nhảy múa, tôi t́nh nguyện làm công tác tạp dịch, quét tước. Trong khi mọi người ca múa, xả rác, tôi đi lượm rác và xách nước về cho bạn cùng lán rửa mặt rửa tay.

Hai ngày trước Tết, lán tôi phải tập họp đi làm cỏ ngoài rào K3.

Trại Suối Máu vốn dĩ là trại tù Phiến Cộng Tam-Hiệp của Quân Khu 3 Việt-Nam Cộng-Ḥa. Trại có hai khu, hai hệ thống hàng rào. Lớp rào trong nhốt tù, rồi tới khu canh tù, ngoài cùng là rào ḿn pḥng thủ. Trại tù Phiến Cộng này có 6 khối. Mỗi khối cách biệt nhau bởi một khoảng đất trống, có rào ḿn. Từ khối này muốn liên lạc với khối kia chúng tôi phải hét lên mới nghe tiếng nhau.

Ra khỏi hàng rào thứ nhất, tôi chứng kiến vài sự đổi đời.

Cái miếu thờ Thổ Địa trở thành cái chuồng nuôi heo. Nhà Thờ và Niệm Phật Đường của trại tù binh đă thành chuồng gà sản xuất. Sư và Cha, Tuyên úy của trại này, chắc cũng đi tù đâu đây không xa!

Ngoài xa, bên kia hàng rào ḿn là băi cỏ trống rồi tới đường Quốc lộ 1.Trên Quốc lộ, xe Lamb chạy xuôi ngược; người người vội vàng buổi chợ cuối năm. Có vài bàn tay giơ lên ngoắc ngoắc về hướng trại tù, đôi người dân có liên hệ, hoặc ai đó c̣n nhớ tới chúng tôi, những sĩ quan cấp tá của Quân Lực Việt-Nam Cộng-Ḥa, những người bảo vệ chế độ đến giờ cuối cùng, và những người chậm chân, chạy không kịp, đang bị nhốt ở đây, trong khu nhà tù do chính tay Công-Binh Việt-Nam Cộng-Ḥa xây dựng lên trước đó nhiều năm.

Sáng nay bầu trời màu xanh, không một gợn mây. Từ hướng phi trường Biên-Ḥa, bên kia cánh đồng trồng khoai ḿ, những chiếc F5 thực tập lên, xuống, lượn ṿng…

Đưa tay chỉ những cánh chim sắt đang bay trên trời cao, anh bạn Thiếu tá Không Quân, Trần Chiêu Quân nói với tôi rằng, sau 30 tháng 4, có một số phi công của Việt-Nam Cộng-Ḥa bị trưng dụng để huấn luyện cho phi công Bắc-Việt lái những máy bay chúng ta c̣n để lại.

Những chiếc F5 sáng như bạc đảo lộn trong không gian. Tiếng rít của phi cơ làm cho tâm hồn người cựu chiến binh nao nao.

Làm sao quên được? Lần đầu ra trận (Tháng 2, 1966). Hôm đó, cũng vào một sáng đầu Xuân, đơn vị tôi án binh dưới chân núi Trà-Kiệu (Quảng-Nam) chờ lệnh xuất phát. Tôi ngồi bên bờ Nam sông Thu-Bồn, say sưa nh́n những cánh F-4C, F-5A Hoa Kỳ đan nhau trên vùng trời Bắc. Bên kia sông, vùng trách nhiệm của Trung Đoàn 51 Biệt Lập, khói đạn bom cuồn cuộn…

Rồi tới trận Mậu- Thân (1968) với những chiếc Skyraider dềnh dàng, chậm răi phóng từng trái Napalm dài như chiếc xuồng màu trắng, lướt trên đỉnh 1632 cuối phi đạo Cam-Ly, Đà-Lạt. Khi bom chạm mục tiêu, từ đó, những sợi lửa lân tinh trắng xanh, trông giống như những cái ṿi bạch tuộc, vươn cao…

C̣n nữa…

Nhớ thời chống giữ Pleime, ngày ngày, tôi nghe quen tiếng L19 lè xè của Vơ Ư (K17VB). Chiếc L19 như cánh diều mảnh khảnh, lững lờ quanh đỉnh Chư Gô, hay trên Ia Drang, thung lũng Tử Thần…

Chúng tôi trông chờ đôi lúc trời trong, những phi tuần A-37 theo nhau tuôn bom… chờ những chiếc trực thăng rà sát đọt cây, lướt trên ngọn cột cờ căn cứ. Cơ phi, xạ thủ trên tàu chỉ kịp đạp vội xuống sân trại vài thùng điện tŕ, đạn, gạo sấy, con tàu đă lật bụng đảo một ṿng, thoát chạy về Đông. Pḥng không như lưới, thảy xuống cho nhau được thùng nào, hay thùng nấy! Thảy đồ xong là chạy. Đồ tiếp tế, có thùng c̣n nguyên dạng, có thùng vỡ tan, có thùng bay vào băi ḿn. Như thế cũng quư hóa lắm rồi! Cám ơn anh em Phi đoàn 229 Lạc Long!

Rồi đêm xuống, cứ như “Đúng hẹn lại lên!” Chiếc AC 47 của anh Trần Bạch Thanh (K17) đă có mặt trên vùng.

“Thái Sơn! Đây Hỏa Long gọi!”

Những đóm hỏa châu lập ḷe, vừa trải rộng tầm quan sát cho người trấn giữ tiền đồn, vừa làm cho họ cảm thấy ấm ḷng.

Đă mất rồi, ngày xưa ấy! Giờ này tôi đang đứng nh́n những cánh chim sắt chao lượn trên đầu, người lái không phải là quân bạn.

Tiếng động cơ F5 nghe sao quá xót xa!

o O o

Tôi đang nhổ cỏ th́ thấy một đoàn người từ hướng ban chỉ huy trại ḥ nhau khiêng một cái cổng gỗ rất to vừa đóng xong.

Tấm bảng nền đỏ chữ vàng “Không Có Ǵ Quư Hơn Độc Lập Tự Do” được nâng niu như trứng trên vai những người tù nhễ nhại mồ hôi. Những người tù đang bị sức nặng của cái cổng đè trĩu trên vai. Họ phải lên gân chân mỗi lúc bước tới trước.

Mới vài tháng trước đây họ c̣n là những vị chỉ huy oai phong lẫm liệt. Giờ đây đành cam thân sống cảnh đọa đày, đóng vai những anh thợ mộc bất đắc dĩ không công. Ngày nào họ cũng ra đi rất sớm, chiều tối mới trở về trại. Họ dựng những cái cổng chào. Họ tu sửa, sơn phết những khẩu hiệu trên tường. Họ trồng lại hàng rào trại.

Mọi việc làm này là để chào đón ngày Quốc-Hội Việt-Nam Thống-Nhất ra đời. Những vị sĩ quan cao cấp này đă khởi đầu nghề thợ mộc của họ bằng những cái bảng “Không Có Ǵ Quư…” ở trại tù Tam-Hiệp.

Tôi có quen vài người trong số những “cải tạo viên” hằng ngày xuất trại làm mộc, như vị sĩ quan cựu Chỉ Huy Trưởng Biệt Động Quân/ Quân Lực Việt-Nam Cộng-Ḥa và vị sĩ quan cựu Tiểu Đoàn Phó Nhảy Dù. Cả hai vị đó, sau này nơi đất Bắc, đă thành hai ông đội trưởng nổi tiếng. Nhất nghệ tinh, nhất thân vinh!

Chỉ chín tháng sau ngày chế độ Cộng-Ḥa sụp đổ, giờ đây tôi đang chứng kiến một hoạt cảnh không ai có thể tưởng tượng nổi: Trên trời, phi công Việt-Cộng đang lái F5; trước cổng trại tù, sĩ quan cấp tá Việt-Nam Cộng-Ḥa đang dựng cổng chào; quanh rào trại tù, sĩ quan cấp tá Việt-Nam Cộng-Ḥa đang làm cỏ. Nơi nơi, người người, chuẩn bị đón Xuân. Mỗi người mang một tâm sự riêng…

Tới trưa, khi nghe tiếng kẻng phát cơm của nhà bếp, chúng tôi được dẫn trở lại trong ṿng rào trại K3. Khi đi ngang qua sân bóng chuyền, tôi thấy người ta đang cá độ nhau trận đấu tay đôi đang diễn, một bên là Thiếu tá Trần Đạo Hàm, cựu vô địch nhảy cao của Quân Đội Việt-Nam Cộng-Ḥa, bên kia là một tay Thiếu tá Không Quân. Anh Lê Hữu Khái (K15) và thằng bạn Nguyễn Bích (K20) của tôi đang nhảy tưng tưng cổ vũ cho anh Hàm v́ anh Hàm là “gà nhà”, Vơ Bị khóa 17! Cái miệng thằng Bích lớn lắm, nó la hét vỗ tay, b́nh luận ào ào. Anh Hàm thật là may mắn, có cái loa phóng thanh cỡ bự Nguyễn Bích cổ vũ nên anh có vẻ như đang dẫn điểm.

Tôi thấy nhiều người đă để ghế “xí” chỗ tốt cho buổi TV văn nghệ tối; ngày nào cũng thế, cứ đến trưa là bà con đem ghế ra đặt sẵn trên sân bóng để “xí” chỗ xem phim TV của đài Sài-G̣n Giải-Phóng. Ai chậm chân th́ không c̣n chỗ tốt. Thời gian này TV Sài-G̣n Giải-Phóng liên tiếp chiếu bộ phim nhiều tập “Trên Từng Cây Số” và “Đại úy Đen” của Ba-Lan.

Trong các lán, có nhiều bạn tụ tập bóc lột nhau bằng những con bài. X́ phé, sập xám và mạt chược là những môn chơi phổ thông khắp nơi trong trại. Tôi đă chứng kiến nhiều anh thua bạc phải bán cả những quà cáp từ gia đ́nh gởi vào, như kem đánh răng, thuốc lào, thuốc tây để trừ nợ.

Sau Tết ít lâu, tôi nghe một câu chuyện đau ḷng ở K3 năm ấy: có một vị Thiếu tá Quận trưởng khi cắt bánh thuốc lào làm đôi để chi cho chủ nợ một nửa, th́ phát hiện ra một bức thư “chui” của người nhà giấu trong ruột bánh thuốc lào. Bức thư vắn tắt đôi lời làm đau ḷng người đọc:

“Chị ấy đă gởi hai đứa con của anh cho bà nội của chúng nuôi. Chị đă đi lấy chồng rồi! Anh đừng buồn, ráng học tập lao động cho tiến bộ để sớm được thả về mà nuôi dạy con anh.”

Cái tin bất ngờ sét đánh ấy đă làm cho ông Quận sững sờ, buông rơi những con bài Cơ, Rô, Chuồn, Bích…

Từ đấy, tôi thấy ông suốt ngày thẫn thờ bên rào, nh́n về phía xa xôi. Đôi lúc tỉnh táo, ông ôm cây Guitar, đàn solo những bài nhạc xưa, buồn đứt ruột.

Tôi bồi hồi nhớ lại lời Tổng thống nói ngày nào:

“Đất nước c̣n, c̣n tất cả. Đất nước mất, mất tất cả!”

Ôi! Lời Tổng thống nói thật là hữu lư!

Tổng thống ơi! Chúng tôi đă cố gắng hết sức ḿnh để giữ nước, nhưng chúng tôi đă không thể giữ nổi. Chúng tôi lấy làm xấu hổ vô cùng! Sao Tổng thống không ở lại giữ nước với chúng tôi? Lúc này chúng tôi đă “mất tất cả” rồi Tổng thống ơi!

Về tới lán, tôi nhận được một vỉ thuốc ho, một nắm xôi đậu xanh, và mười cục đường tán do anh bạn Phan Văn Hải gởi cho.

Tôi, Phan Văn Hải, cùng ba anh bạn khóa 20 Vơ Bị là Phan Độ, Huỳnh Bá An, Trần Hữu Bảo, xuất thân từ trường Nam Tiểu Học Đà-Nẵng. Chúng tôi là học tṛ của cô giáo Phạm Thị Tịnh Hoài, lớp Nhất C.

Phan Văn Hải là sĩ quan khóa Đặc biệt Thủ Đức, anh về phục vụ cùng đơn vị Biệt Động Quân của tôi ở Pleiku. Những ngày cuối của cuộc chiến, Thiếu tá Phan Văn Hải giữ chức vụ Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 89 Biệt Động Quân. Khi đi tù, bạn tôi không có ai thư từ, tiếp tế, nhưng hắn bài bạc rất giỏi, nên lúc nào cũng sung túc.

Chiều hôm đó, anh lán phó hậu cần, Hải Quân Thiếu tá Bùi Tiết Quư thâu tiền của trại viên trong lán, gởi cán bộ trại mua giùm ḿ gói, tương, chao, x́ dầu và đường tán để ăn bồi bổ thêm trong ba ngày Tết. Tối đến, sau khi đă chia hết phần đường cho người mua, anh Quư cạo được một chén đường chảy dính trong thùng giấy và bao giấy gói đường. Anh ung dung ngồi thưởng thức nồi chè đặc biệt, nấu bằng đường mót được với hột su su và mấy hạt bắp non anh trồng được bên rào. Làm đội phó hậu cần cũng có chút bổng lộc!

Sáng Ba Mươi Tết, lại gặp ngày tổ tôi trực lán, tôi và một số bạn bị chỉ định xuống làm việc tăng cường cho Lán 9 nhà bếp. Tôi phụ việc vo gạo cho thằng Niếu và anh Cung. Những tạ gạo đựng trong bao viền chỉ xanh rất cũ được chuyển về từ bưng biền. Gạo th́ mốc vàng, mốc xanh.

Những tổ sâu gạo to như nắm tay. Khi tôi tách những cái tổ sâu ra từng phần nhỏ th́ những con sâu gạo trắng ngần có khoang, béo núc, to gần bằng đầu đũa và dài cả phân, ngo ngoe, ngo ngoe…

Anh Cung không cho phép tôi vứt bỏ những cái tổ sâu ấy, anh nói rằng nếu vứt bỏ sâu đi th́ hết gạo, “Nếu vứt sâu đi th́ c̣n cái ǵ mà ăn? Cứ nấu tưới đi! Sâu cũng bổ béo, cũng nhiều Prồ-tê-in, sâu gạo chứ có phải là ḍi ở ngoài chuồng xí đâu mà ngán!”

Khi chảo cơm bắt đầu sôi th́ nhiều khách khất thực nước cơm đă cầm ca đứng đợi. Anh Cung cho vài người, mà cũng từ chối đôi người. Người có phần, th́ riu ríu cám ơn, người không có phần tiu nghỉu ra về, miệng lầm bầm, “Đ! M!… Đ!M!..”

Những trại viên nhà bếp gọi đám người chờ xin nước cơm là “Đội quân cầm ca.” Chữ “cầm ca” ở đây không có nghĩa là ca sĩ, ca hát, hay ca kỹ mà có nghĩa đen chỉ sự cầm cái ca U.S dùng để đựng nước uống, cái ca nằm dưới cái bi-đông bộ binh ấy mà!

Dân “cầm ca” phải đứng xếp hàng cả giờ đồng hồ trước cửa ḷ cơm để chờ xin một ly nước cơm. Nước cơm có Vitamin B1 chữa được bệnh phù thủng (?) Chuyện xếp hàng trước, xếp hàng sau, đôi lúc cũng gây ra ẩu đả.

Sau này, khi ở trại tù Phú-Sơn 4, Thái-Nguyên, tôi có đọc một tài liệu nói về cái chất độc của nấm cúc vàng từ gạo mục, gạo mốc. Nấm cúc vàng có chứa một loại chất độc nguyên nhân gây ung thư gan. Nước cơm lại là phần đậm đặc nhất của chất độc nấm cúc vàng từ gạo mốc. Không biết có bao nhiêu nạn nhân của bệnh xơ gan sau này có mặt trong đội quân “cầm ca” ngày ấy?

Chiều Ba Mươi Tết, bữa ăn có thịt heo kho. Thằng Niếu đem thêm về cả phần ḷng heo bồi dưỡng nhà bếp của nó.

Thời buổi khó khăn, thuốc lá bắt đầu khan, những tay nghiền miền Nam bắt đầu nói chuyện thuốc lào.

Những danh từ “điếu cày,” “điếu bát,” “Cái Sắn,” “Hố Nai,” “Vĩnh Phúc,” “Tiên Lăng” nghe măi cũng quen tai.

Anh Hoàng Kim Thanh, Liên Đoàn Trưởng Liên Đoàn 24 Biệt Động Quân của tôi, từ bên K4 nhờ ai đó chuyển cho tôi được một bao thuốc lá 555 và một lạng cà phê.

Trong khi thằng Niếu và anh Cảnh lo bếp núc cúng Tất Niên th́ tôi đi ṿng ṿng tán dóc với anh bạn Lưu Văn Ngọc, cựu Sĩ quan Quân Pháp Quân Đoàn II.

o O o

Tối Ba Mươi Tết ở K3 Suối Máu không khí thật là rộn ră tưng bừng. Mọi lán đều đă chuẩn bị sẵn sàng chương tŕnh văn nghệ chào đón Chúa Xuân. Sân khấu văn nghệ được thiết lập giữa sân tập họp. Đèn điện sáng choang. Cờ Mặt Trận Giải- Phóng Miền- Nam che kín cả sân khấu.

Trước giờ văn nghệ, loa phóng thanh truyền đi những bản nhạc từ đài Sài- G̣n Giải- Phóng mà Tô Lan Phương là giọng ca chính. Những nghệ sĩ tù cũng ăn mặc tươm tất để sẵn sàng tŕnh diễn giúp vui. Đàn ghi-ta, trống, sáo đều làm bằng vật liệu lấy từ kho của nhà bếp như tôle, củi, ván gỗ…các nghệ nhân tự đẽo gọt, cắt xén, dán, ghép thành các nhạc cụ.

Tám giờ tối, buổi “Liên hoan văn nghệ” đêm Ba Mươi Tết bắt đầu.

Mở màn chương tŕnh là bài đồng ca “Như có Bác” tôi không nhớ do lán nào tŕnh diễn.

Kế tiếp, cựu Thiếu tá Không Quân Hoàng Đ́nh Ngoạn (K17 VB) lên đài trong tiếng hoan hô vỗ tay của “đồng bọn” tù Vơ Bị.

Anh vừa hát được nửa bài t́nh ca, nhạc vàng “Mùa Xuân Trên Đỉnh B́nh Yên” th́ bị cán bộ Cộng-Sản chặn lại, đuổi xuống đài. Lư do, “Nhạc Ngụy ủy mị!”

Sau đó, chỉ những bài hát “Giải Phóng” mới được phép tŕnh diễn.

Trên sân khấu, tiếng sáo trúc Tô Kiều Ngân lâm ly bài “Mùa Xuân Trên Thành Phố HCM” ḥa ca cùng tiếng sáo miệng của Nguyễn Tuyên Thùy. Tôi cũng nghe vọng lại từ các khu khác, đại để, bạn tù cũng chỉ hát những bài ca eo éo, nghe rợn tóc gáy, như “Cô Gái Vót Chông,” “Tiếng Đàn Ta Lư,” “Năm Anh Em Trên Chiếc Xe Tăng” vân vân…

Khắp 6 khu của trại tù đều sáng rực ánh đèn và vang rền tiếng nhạc…

Năm mới đang từ từ tiến về…

Đến khi màn tŕnh diễn của Lán 24 vừa được giới thiệu, th́ tôi bỏ chạy về lán. Tôi ngồi một ḿnh trong cái nhà tôle vắng tanh. Nỗi đau đớn nhói tim tôi!

Ngoài kia, bạn cùng lán của tôi, không tự nguyện, đang phải đóng vai “Dân quân chống Tầu, chống Tây, chống Mỹ, chống Ngụy” trong một vở trường kịch. Khi họ tập bài bản trong lán, tôi biết họ cũng đau ḷng lắm.

Bạn Vơ Bị của tôi, Tạ Mạnh Huy v́ là Tây lai phải đóng giả làm Tây cho người ta trói. Thằng Niếu phải đóng vai “Biệt Động Quân Ngụy” giơ tay đầu hàng để anh Dương người Bắc, đóng vai bô lăo nông dân Việt Nam “đả đảo”. Mỗi lần tập xong, các bạn tôi đều buồn, họ đề nghị anh lán trưởng Trần Thành Trai cho tập một kịch bản lịch sử “Vua Quang Trung diệt quân Thanh” nhưng anh lán trưởng không đồng ư.

Anh Trai nói, “Ban chỉ huy trại đă ra lệnh” cho anh phải thực hiện cho được trường kịch này để mừng Giao Thừa, v́ nó có tính cách “Lô gích lịch sử” (?)

Và đêm ấy, anh đội trưởng Trần Thành Trai đă thực hiện thành công xuất sắc vở trường kịch “Việt Nam 4000 năm anh hùng.”

Ngay sau khi bế mạc buổi văn nghệ mừng Xuân Bính Th́n, mùa Xuân đầu tiên của nước “Việt Nam Thống Nhất” cũng là mùa Xuân đầu tiên quân và dân Miền Nam mất nước, anh đội trưởng Trần Thành Trai đă được ban chỉ huy trại “tuyên dương công lao” trước trại.

Khi trên sân khấu người diễn kịch bắt đầu hát bài “Tiến Quân Ca” th́ tôi bật khóc.

Một ḿnh, ngồi trong đêm tối, tôi nức nở khóc vùi. Tôi chưa bao giờ thấy cái khóc lại có hiệu lực chữa đau đớn hiệu nghiệm như đêm ấy!

Chợt tôi nghe tiếng chân ai ngoài cửa lán. Rồi tiếng lên đạn súng AK…

Th́nh ĺnh, tia đèn pin chiếu ngay mặt tôi, làm mắt tôi chói lóa.

“Anh kia! làm ǵ ngồi khóc đấy? Sao không đi “rự nễ” mừng Xuân?”

Tên bộ đội đi tuần tra lớn tiếng hỏi.

Tôi lấy tay che mắt, nhưng không nh́n thấy ǵ. Tôi lặng thinh. Tiếng quát lại tiếp:

“Anh có mồm không th́ bảo? Câm à? Sao không giả nhời tôi?”

Tôi vẫn ngồi im. Ánh đèn đảo một ṿng quanh vách lán rồi tắt. Căn pḥng tối om. Tôi nghe tiếng chửi:

“Địt mẹ thằng câm! Mới xa nhà có mấy tháng mà đă nhớ nhà phải khóc. Ông đây xa nhà hai ‘lăm’ rồi mà ông có khóc đâu! Đồ không biết xấu hổ!”

Tôi vẫn lặng thinh.

“Rầm!” Tên bộ đội giận dữ, đóng sập cửa lán.

“Chảng!” Nó c̣n bồi thêm một cái đá cật lực vào vách tôle.

Vài giây sau, tôi nghe tiếng dép râu bước đi xa dần về hướng sân. Tôi nh́n đồng hồ tay (ngày đó chưa có lệnh thu giữ tư trang của tù) đúng lúc này hai cái kim lân tinh vừa chập nhau trên số 12: Giao Thừa!

Ngoài sân tiếng ca hát c̣n đang tiếp tục. Tôi mồi một điếu thuốc 555. Trong trí óc tôi, h́nh ảnh những Giao Thừa đă qua trong đời hiện về, mờ nhạt như từ thế giới nào rất xa…

Ngày xưa, mỗi độ Giao Thừa, cho dù lúc đó tôi đang đi hành quân với một toán Biên Vụ (Viễn Thám) quân số chỉ có 6 người, lần ṃ trên những nhánh của hệ thống “Đường ṃn Hồ Chí Minh” trên đất Lào, hoặc len lỏi trong rừng tre gai Plei-Trap Valley, hay lúc tôi đang chỉ huy cả năm trăm, sáu trăm quân trấn giữ Pleime, hoặc ải địa đầu Bu-Prang miền biên giới Việt Miên, tôi không lần nào quên nghe chương tŕnh Giao Thừa của Đài Phát Thanh Quân-Đội.

Giao Thừa Xuân Bính-Th́n là Giao Thừa đầu tiên trong đời, tôi không t́m thấy lá cờ nước tôi, không nghe được câu hát: “Này công dân ơi! Đứng lên đáp lời sông núi…”

Bài quốc ca này đă đi vào lịch sử. Một thế hệ đă hát nó với cả bầu máu nóng trong tim. Bao nhiêu người thân của tôi, bao nhiêu bạn bè của tôi đă cống hiến tuổi trẻ và cả thân xác ḿnh cho bài ca đó. Một thế hệ đă lớn lên thành người với bài ca đó. Một thế hệ sẽ mang nó theo, xuống tuyền đài…

Chợt tiếng anh lán trưởng Trần Thành Trai vọng lại trên loa phóng thanh:

“Đổi đời đă tới! Cách Mạng đă thành công!”

Tiếng hô lặp lại hai chữ “Thành công!” của trại viên vang dội đêm Trừ Tịch. Tôi cảm thấy tiếng hoan hô đă làm rung những tấm tôle trên mái.

Trời đêm Trừ Tịch tối đen.

Tôi không biết những vạt đen ẩn hiện sau hè, là bóng những bụi rau dền, giàn mùng tơi hay những hồn ma đói cuối năm chập chờn.

Ngoài xa vẳng lại, từ bên K4, ai đó bắt đầu hát bài “Lá Đỏ”…

o O o

Vài năm sau, tôi nghe tin, cựu Y sĩ Thiếu tá Trần Thành Trai của quân y viện Duy-Tân, Đà-Nẵng, đă được tha khỏi trại cải tạo. Bác sĩ Trai đă cùng Bác sĩ Trần Đông A, cựu Y sĩ Thiếu tá Nhảy Dù, nổi tiếng sau những ca mổ tách rời trẻ song sinh ở Sài-G̣n. Tôi cũng đă nghe tin, giờ này, Bác sĩ Trai đang là một “Dân biểu” của Quốc Hội nước Cộng-Ḥa Xă-Hội Chủ Nghĩa Việt-Nam.

Nhân ngày đầu Xuân Ất Dậu (2005), tôi nhớ lại chuyện xưa, ba mươi năm trước. Nhớ những bạn Vơ-Bị, cựu tù Lán 24 Suối Máu, Tam- Hiệp, Biên- Ḥa.

Trong số những người bạn đó, th́ hai người đă qua đời, là Hoàng Thế B́nh và Ngô Văn Niếu. C̣n những bạn khác như Dương, Lành, và Huy th́ đang ở Mỹ, không rơ họ có c̣n nhớ chuyện ngày xưa hay không?

Riêng tôi, cái đêm Giao Thừa ba mươi năm trước ấy đă trở thành không thể nào quên, v́ đó là lần đầu trong đời, tôi đón năm mới với thân phận một người tù mất nước…!!!

VML – K20


Ghi chú thêm

Từ trước tới nay, tôi vẫn tin (hoặc cố tin) rằng những cựu sĩ quan QLVNCH trong thời gian bị tù cải tạo mà “giác ngộ cách mạng” thực ra chỉ là “nín thở qua sông”. Nay đọc bài của NT Vương Mộng Long thấy buồn và thất vọng quá. Th́ ra bằng cấp, kể cả cái bằng bác sĩ cũng không phải "điều kiện ắt có và đủ" của lương tri, tư cách con người!

(Tôi cũng từng đón giao thừa ở Suối Máu, 3 năm sau NT Vương Mộng Long: bị đưa từ Sông Bé về Suối Máu năm 1978, ở K2, sau cuộc nổi loạn (+ uưnh ăng-ten) đêm Giáng Sinh tôi bị chuyển sang K3, đón giao thừa xong bị đưa lên Tống Lê Chân lao động cho tới năm 1981...)

NHT




Tập thể tù ở đâu cũng có những tên anten, làm chó săn !!, nhưng không nhiều ,tuy nhiên theo tôi có lẻ trong tất cả các trại tù th́ các trại mà anh em là thành phần tù binh bị bắt tại mặt trận th́ tinh thần vững vàng ,do hầu hết và gần như đồng nhất là lính tác chiến các binh chủng ,hiếm có các loại lính bàn giấy, yễm trợ...nên ngang tàng quen rồi, tính hào hùng có trong máu.
DQY cũng bị tó trên băi biển Thuận An nên cũng như anh em là thành phần tù binh mà luôn luôn hảnh diện điều đó ,sau này cũng có thập tḥ vài tên anten là bị trừng trị thẳng tay, thậm chí sau 5-6 năm khi trại đọc lịnh tha tên anten gộc không dám ra về v́ anh em bà con chờ sẵn bên ngoài để đập cho chết, hắn phải năn nỉ bộ đội ,năn nỉ anh em nói giùm tha cho hắn ra. DQY thuộc trại tù Cồn Tiên-Ái Tử B́nh Điền mà gốc là khi trước thuộc Đoàn 76 giam giử tù binh thành lập từ trước trận Điện Biên rồi chuyễn vào Nam phía bên kia biên giới Lào trong chiến tranh từ 54 tới 75.Tiếp tục cho tới khi giao lại cho ḅ vàng.
DQY cũng xin kể một lần làm anten theo lịnh cán bộ trại :
- Khoăn năm 1978 vào một đêm đẹp trời, DQY được( hay Bị ) cán bộ kêu lên khung ,vừa đi vừa băn khoăn Mẹ họ lại có tên nào báo cáo cái chi rồi ,tự vấn th́ thấy mâm mô cũng có, từ bài bạc ,mua bán đổi chát, hay phát biểu linh tinh...thôi kệ nó tới đâu th́ tới.Nhưng khi lên th́ thấy thái độ cán bộ vui vẻ ,ôn tồn hỏi han ,À, cái này mới lạ v́ DQY biết bản thân ḿnh thuộc loại không chịu tiến bộ !!, nhưng cán bộ quản giáo cho biết là dạo gần đây thấy DQY có tiến bộ , nhưng theo trên khung nói là chưa đủ cần phải tiến bộ nhiều hơn nữa bằng cách giúp cho anh em trong lán trại cùng tiến bộ ,DQY phải báo cáo những ai có tư tưởng chưa tốt ,c̣n cải thiện linh tinh, c̣n quan hệ dân khi ra ngoài lao động...nói chung là làm anten. Chà kẹt dử đa, lúc đó mà say NO th́ nó oánh chết mẹ, mà làm theo lịnh th́ DQY không làm được, cuối cùng DQY có kế sách thoát thận
Khi về tới lán anh em bu hỏi v́ thấy lạ, mấy lần trước kêu lên xong lúc về là lết, có khi máu me tùm lum v́ được tẩm quất tận t́nh ,DQY bảo đăm khi có dịp kể lại các h́nh phạt đă trải qua, sẽ thấy chuồng cọp Côn Sơn ,tra tấn này nọ không tàn bạo bằng ( DQY bây giờ vẫn c̣n sẹo dài cả gang tay dưới thắt lưng phía sau ngay lá gan kết quả trận đánh hội đồng 4 tên vệ binh theo chỉ thị của tên Tŕnh là Chính ũy trại : Đánh cho nó chết !!!
Sau khi về lán DQY xin anh em chú ư nghe DQY nói: Thưa anh em, cán bộ kêu tôi lên và giao nhiệm vụ là về giúp đở cho anh em tiến bộ, cho nên từ nay khi anh em thấy mặt tôi th́ hạn chế nói năng linh tinh, bớt cải thiện hoặc làm kín đáo hơn.....nói chưa hết th́ thấy tên vệ binh bước vào bảo: Mày lên đây, bước ra khỏi lán là hắn đấm DQY liền, Lên tới khung DQY cứ kêu oan là tôi chỉ làm theo lời cán bộ dặn ḍ. Kết quả là cắt thăm gặp ,bị cách chức anten ngay. Đấy lần làm anten của DQY chưa được tới 5 phút là bị cách chức c̣n bị đấm.
Người ta đi tù th́ ráng khai là gia đ́nh cách mạng, riêng phần DQY th́ anh em nói là mày hả, gia đ́nh liều mạng th́ có ,ông già 13 niên hơn ,ông chú ruột cùng với ông anh bà con 17 niên hơn về cuối cùng ( dân t́nh báo ) anh ruột là giặc lái...cho nên DQY cũng có đi thăm nuôi như người ta, thăm ông già ,ông chú..
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	giao-thua-o-suoi-mau.jpg
Views:	0
Size:	183.4 KB
ID:	1338663  
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN

HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
hoanglan22_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to hoanglan22 For This Useful Post:
cha12 ba (02-09-2019)
Old 02-09-2019   #349
cha12 ba
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
 
cha12 ba's Avatar
 
Join Date: Jan 2013
Posts: 37,973
Thanks: 81,074
Thanked 56,785 Times in 24,152 Posts
Mentioned: 430 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 10758 Post(s)
Rep Power: 75
cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11
cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11
Default

tặng chủ thớt cái h́nh để nhớ ngày xưa

Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	shot_636852404304139058 (2).jpg
Views:	0
Size:	71.3 KB
ID:	1338685   Click image for larger version

Name:	xuanva1.JPG
Views:	0
Size:	46.2 KB
ID:	1338686  
cha12 ba_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to cha12 ba For This Useful Post:
hoanglan22 (02-09-2019), tcdinh (02-11-2019)
Old 02-09-2019   #350
hoanglan22
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
hoanglan22's Avatar
 
Join Date: Apr 2011
Posts: 16,196
Thanks: 21,589
Thanked 37,472 Times in 12,696 Posts
Mentioned: 632 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 7199 Post(s)
Rep Power: 68
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
Default

Quote:
Originally Posted by cha12 ba View Post
tặng chủ thớt cái h́nh để nhớ ngày xưa

Được như vầy th́ quá đă !!! tiếc rằng tui không có phước thất t́nh vào lính thứ dữ , cầm giấy phép về là tạt ngang chú ía trả thù ...và mỗi lần như vậy phải đến gặp Thày bác sĩ Thứ ở đường Hồ xuân hương săn sóc cho thằng nhỏ ....
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN

HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
hoanglan22_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to hoanglan22 For This Useful Post:
cha12 ba (02-10-2019)
Old 02-10-2019   #351
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 112,550
Thanks: 7,312
Thanked 46,095 Times in 12,803 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 139
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
Default

https://youtu.be/6VzVo1_Nvhw
For all the soldiers of New Year
florida80_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to florida80 For This Useful Post:
cha12 ba (02-10-2019), tcdinh (02-11-2019)
Old 02-11-2019   #352
hoanglan22
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
hoanglan22's Avatar
 
Join Date: Apr 2011
Posts: 16,196
Thanks: 21,589
Thanked 37,472 Times in 12,696 Posts
Mentioned: 632 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 7199 Post(s)
Rep Power: 68
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
Default

Quote:
Originally Posted by florida80 View Post
https://youtu.be/6VzVo1_Nvhw
For all the soldiers of New Year




florida80

Mến nhiều
Attached Images
 
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN

HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
hoanglan22_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to hoanglan22 For This Useful Post:
tcdinh (02-11-2019)
Old 02-11-2019   #353
hoanglan22
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
hoanglan22's Avatar
 
Join Date: Apr 2011
Posts: 16,196
Thanks: 21,589
Thanked 37,472 Times in 12,696 Posts
Mentioned: 632 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 7199 Post(s)
Rep Power: 68
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
Default

florida80 có chồng chắc cũng là lính chiến hả . Như vậy cùng là huynh đệ

Cháu được mấy nhóc rồi . Vẫn c̣n năm mới chúc cháu và gia đ́nh an khang thịnh vượng

Thân mến
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN

HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
hoanglan22_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to hoanglan22 For This Useful Post:
florida80 (02-11-2019)
Old 02-11-2019   #354
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 112,550
Thanks: 7,312
Thanked 46,095 Times in 12,803 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 139
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
Default

Quote:
Originally Posted by hoanglan22 View Post
florida80 có chồng chắc cũng là lính chiến hả . Như vậy cùng là huynh đệ

Cháu được mấy nhóc rồi . Vẫn c̣n năm mới chúc cháu và gia đ́nh an khang thịnh vượng

Thân mến























sự khác nhau giữa gái có chồng và gái chưa chồng
1. Gái chưa chồng nh́n con trai háo hức. Gái có chồng nh́n con trai rồi nh́n đi hướng khác.
2. Gái chưa chồng yêu chim chóc. Gái có chồng yêu gia cầm.
3. Gái chưa chồng thích xem phim t́nh yêu. Gái có chồng thích xem phim h́nh sự.
4. Gặp cướp, gái chưa chồng khóc, c̣n gái có chồng hét: “Thích ǵ th́ cướp đi”.
5. Ban đêm, gặp trộm trong nhà, gái chưa chồng bảo: “Xin đừng giết em”, gái có chồng nói: “Xin đừng lấy nhiều quá”.
6. Gặp tài tử điện ảnh, gái chưa chồng hỏi: “Đóng phim ǵ?”, gái có chồng hỏi: “Đóng phim thu nhập bao nhiêu?”.
7. Khi mặc bikini ra biển, gái chưa chồng để ư có ai nh́n không, c̣n gái có chồng để ư ai nh́n với thái độ ra sao?
8. Vào tiệm ăn, gái chưa chồng nh́n khách xung quanh, gái có chồng nh́n thực đơn và giá tiền.
9. Gái chưa chồng hay cười những tràng dài. Gái có chồng hay cười ngắt quăng.
10. Gái chưa chồng hay bôi nước hoa. Gái có chồng hay bôi kem chống nắng.
11. Gái chưa chồng thích tắm. Gái có chồng thích massage.
12. Khi ngồi trên xe hơi do đàn ông lái, gái chưa chồng để ư những cái ở bên ngoài cửa kính, c̣n gái có chồng để ư cái ở trong xe.
13. Trên giường ngủ, gái chưa chồng để gấu bông, gái có chồng để dầu gió.
14. Đọc tiểu thuyết lăng mạn, gái chưa chồng hay khóc v́ thương chàng trai, gái có chồng hay khóc v́ thương cô gái.
15. Nằm ngủ, gái chưa chồng hay mơ thấy bà tiên, gái có chồng hay mơ thấy bà hàng xóm.
16. Gái chưa chồng vừa tắm vừa hát. Gái có chồng vừa tắm vừa nh́n cục xà bông xem sắp hết chưa.
17. Gái chưa chồng thích ngày T́nh yêu 14/2. Gái có chồng thích ngày 8/3.
18. Đi ngoài đường bị một vật rơi trúng đầu, gái chưa chồng coi đầu ḿnh có sao không, gái có chồng coi vật đó là món ǵ.
19. Khi gặp một vị Thần đèn, gái chưa chồng nói: “Cho ta trở thành công chúa”, gái có chồng nói: “Cho ta trở thành hoàng hậu”.
20. Gặp một chàng trai định tự tử, gái chưa chồng hỏi: “V́ sao anh muốn chết?”, gái có chồng hỏi: “V́ sao anh muốn sống?”.
21. Gặp một chàng trai say rượu, gái chưa chồng nói: “Anh đừng uống nữa”, gái có chồng nói: “Anh đừng về nhà nữa”.
22. Khi về nhà gặp con mèo đang kêu, gái chưa chồng nói: “Mèo muốn ǵ?”, gái có chồng quát: “Mày im đi”.
23. Đọc báo mạng, gái chưa chồng sẽ xem ai sắp cưới, gái có chồng coi xem ai sắp ly dị.
24. Đi xem bóng đá, gái chưa chồng nh́n đùi cầu thủ, gái có chồng nh́n tỷ số.
25. Gái chưa chồng rủ trai ăn cơm tối. Gái có chồng rủ trai ăn cơm trưa.
26. Đọc tạp chí phụ nữ, gái chưa chồng thích các trang đầu, gái có chồng thích các trang cuối.
27. Gái có chồng chưa chắc thích chồng ḿnh. Gái chưa chồng chưa chắc thích chồng người ta.
28. Nghe một bản nhạc buồn, gái chưa chồng khóc, gái có chồng nhăn nhó.
29. Thấy đàn ông đánh nhau, gái chưa chồng xông vào can, gái có chồng đứng chờ xem ai thắng.
30. Bị một con cá voi nuốt vào bụng, gái chưa chồng nghĩ “Ḿnh chết rồi”, gái có chồng nghĩ “Ḿnh chết nó cũng chết”.
31. Soi gương, gái chưa chồng nói: “Đời đẹp quá”, c̣n gái có chồng thốt lên: “Ḿnh đẹp quá”.
32. Thấy một sợi tóc bạc trên đầu, gái chưa chồng kêu lên: “Trời ôi, ta già rồi”, c̣n gái có chồng kêu lên: “Trời ơi, ta trẻ lâu quá”.
33. Thấy một chàng trai béo, gái chưa chồng quay đi, gái có chồng nghĩ “ngày xưa anh ấy đă từng gầy”.
34. Ăn một bữa cơm ngon, gái chưa chồng nghĩ ăn xong sẽ làm ǵ, gái có chồng lo lắng ăn xong ai rửa bát.
35. Nghe tin bạn bè cưới, gái chưa chồng hỏi: “Cậu lấy ai?”, gái có chồng hỏi: “Cậu lấy lần thứ mấy?”.

Last edited by florida80; 02-11-2019 at 22:14.
florida80_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to florida80 For This Useful Post:
hoanglan22 (02-12-2019)
Old 02-12-2019   #355
hoanglan22
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
hoanglan22's Avatar
 
Join Date: Apr 2011
Posts: 16,196
Thanks: 21,589
Thanked 37,472 Times in 12,696 Posts
Mentioned: 632 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 7199 Post(s)
Rep Power: 68
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
Default

Quote:
Originally Posted by florida80 View Post


















sự khác nhau giữa gái có chồng và gái chưa chồng
1. Gái chưa chồng nh́n con trai háo hức. Gái có chồng nh́n con trai rồi nh́n đi hướng khác.
2. Gái chưa chồng yêu chim chóc. Gái có chồng yêu gia cầm.
3. Gái chưa chồng thích xem phim t́nh yêu. Gái có chồng thích xem phim h́nh sự.
4. Gặp cướp, gái chưa chồng khóc, c̣n gái có chồng hét: “Thích ǵ th́ cướp đi”.
5. Ban đêm, gặp trộm trong nhà, gái chưa chồng bảo: “Xin đừng giết em”, gái có chồng nói: “Xin đừng lấy nhiều quá”.
6. Gặp tài tử điện ảnh, gái chưa chồng hỏi: “Đóng phim ǵ?”, gái có chồng hỏi: “Đóng phim thu nhập bao nhiêu?”.
7. Khi mặc bikini ra biển, gái chưa chồng để ư có ai nh́n không, c̣n gái có chồng để ư ai nh́n với thái độ ra sao?
8. Vào tiệm ăn, gái chưa chồng nh́n khách xung quanh, gái có chồng nh́n thực đơn và giá tiền.
9. Gái chưa chồng hay cười những tràng dài. Gái có chồng hay cười ngắt quăng.
10. Gái chưa chồng hay bôi nước hoa. Gái có chồng hay bôi kem chống nắng.
11. Gái chưa chồng thích tắm. Gái có chồng thích massage.
12. Khi ngồi trên xe hơi do đàn ông lái, gái chưa chồng để ư những cái ở bên ngoài cửa kính, c̣n gái có chồng để ư cái ở trong xe.
13. Trên giường ngủ, gái chưa chồng để gấu bông, gái có chồng để dầu gió.
14. Đọc tiểu thuyết lăng mạn, gái chưa chồng hay khóc v́ thương chàng trai, gái có chồng hay khóc v́ thương cô gái.
15. Nằm ngủ, gái chưa chồng hay mơ thấy bà tiên, gái có chồng hay mơ thấy bà hàng xóm.
16. Gái chưa chồng vừa tắm vừa hát. Gái có chồng vừa tắm vừa nh́n cục xà bông xem sắp hết chưa.
17. Gái chưa chồng thích ngày T́nh yêu 14/2. Gái có chồng thích ngày 8/3.
18. Đi ngoài đường bị một vật rơi trúng đầu, gái chưa chồng coi đầu ḿnh có sao không, gái có chồng coi vật đó là món ǵ.
19. Khi gặp một vị Thần đèn, gái chưa chồng nói: “Cho ta trở thành công chúa”, gái có chồng nói: “Cho ta trở thành hoàng hậu”.
20. Gặp một chàng trai định tự tử, gái chưa chồng hỏi: “V́ sao anh muốn chết?”, gái có chồng hỏi: “V́ sao anh muốn sống?”.
21. Gặp một chàng trai say rượu, gái chưa chồng nói: “Anh đừng uống nữa”, gái có chồng nói: “Anh đừng về nhà nữa”.
22. Khi về nhà gặp con mèo đang kêu, gái chưa chồng nói: “Mèo muốn ǵ?”, gái có chồng quát: “Mày im đi”.
23. Đọc báo mạng, gái chưa chồng sẽ xem ai sắp cưới, gái có chồng coi xem ai sắp ly dị.
24. Đi xem bóng đá, gái chưa chồng nh́n đùi cầu thủ, gái có chồng nh́n tỷ số.
25. Gái chưa chồng rủ trai ăn cơm tối. Gái có chồng rủ trai ăn cơm trưa.
26. Đọc tạp chí phụ nữ, gái chưa chồng thích các trang đầu, gái có chồng thích các trang cuối.
27. Gái có chồng chưa chắc thích chồng ḿnh. Gái chưa chồng chưa chắc thích chồng người ta.
28. Nghe một bản nhạc buồn, gái chưa chồng khóc, gái có chồng nhăn nhó.
29. Thấy đàn ông đánh nhau, gái chưa chồng xông vào can, gái có chồng đứng chờ xem ai thắng.
30. Bị một con cá voi nuốt vào bụng, gái chưa chồng nghĩ “Ḿnh chết rồi”, gái có chồng nghĩ “Ḿnh chết nó cũng chết”.
31. Soi gương, gái chưa chồng nói: “Đời đẹp quá”, c̣n gái có chồng thốt lên: “Ḿnh đẹp quá”.
32. Thấy một sợi tóc bạc trên đầu, gái chưa chồng kêu lên: “Trời ôi, ta già rồi”, c̣n gái có chồng kêu lên: “Trời ơi, ta trẻ lâu quá”.
33. Thấy một chàng trai béo, gái chưa chồng quay đi, gái có chồng nghĩ “ngày xưa anh ấy đă từng gầy”.
34. Ăn một bữa cơm ngon, gái chưa chồng nghĩ ăn xong sẽ làm ǵ, gái có chồng lo lắng ăn xong ai rửa bát.
35. Nghe tin bạn bè cưới, gái chưa chồng hỏi: “Cậu lấy ai?”, gái có chồng hỏi: “Cậu lấy lần thứ mấy?”.
C̣n điều 36 là Tẩu Kế .Bỏ của chạy lấy người cho chắc ăn
Attached Images
 
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN

HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
hoanglan22_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to hoanglan22 For This Useful Post:
florida80 (02-12-2019)
Old 02-12-2019   #356
laongoandong
R6 Đệ Nhất Cao Thủ
 
laongoandong's Avatar
 
Join Date: Mar 2007
Location: Cửi trên đầu mấy con ḅ đỏ.Hang Bắc Bó
Posts: 2,148
Thanks: 2,437
Thanked 4,245 Times in 1,736 Posts
Mentioned: 19 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 904 Post(s)
Rep Power: 21
laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7
laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7
Default

Quote:
Originally Posted by hoanglan22 View Post
Được như vầy th́ quá đă !!! tiếc rằng tui không có phước thất t́nh vào lính thứ dữ , cầm giấy phép về là tạt ngang chú ía trả thù ...và mỗi lần như vậy phải đến gặp Thày bác sĩ Thứ ở đường Hồ xuân hương săn sóc cho thằng nhỏ ....
Mẹ kiếp. Oh, so ghi, xin lỗi. Tính nhà binh trổi dậy. Đồng bệnh tương lân đồng khí tương cầu. Bây giờ mới thông cảm những chiến sĩ vừa phóng lên ngă tư chú ía " trả thù dân tộc" rồi hôm sau có lệnh hành quân thí làm sao nhỉ???
laongoandong_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to laongoandong For This Useful Post:
cha12 ba (02-12-2019), hoanglan22 (02-12-2019)
Old 02-12-2019   #357
hoanglan22
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
hoanglan22's Avatar
 
Join Date: Apr 2011
Posts: 16,196
Thanks: 21,589
Thanked 37,472 Times in 12,696 Posts
Mentioned: 632 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 7199 Post(s)
Rep Power: 68
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11hoanglan22 Reputation Uy Tín Level 11
Default

Quote:
Originally Posted by laongoandong View Post
Mẹ kiếp. Oh, so ghi, xin lỗi. Tính nhà binh trổi dậy. Đồng bệnh tương lân đồng khí tương cầu. Bây giờ mới thông cảm những chiến sĩ vừa phóng lên ngă tư chú ía " trả thù dân tộc" rồi hôm sau có lệnh hành quân thí làm sao nhỉ???
Trường hợp này chưa xảy ra đối với ḿnh , Nhưng nếu có về tŕnh diện gặp BS quân y lthêm tờ giấy nữa là xong
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN

HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
hoanglan22_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to hoanglan22 For This Useful Post:
cha12 ba (02-12-2019)
Old 02-12-2019   #358
cha12 ba
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
 
cha12 ba's Avatar
 
Join Date: Jan 2013
Posts: 37,973
Thanks: 81,074
Thanked 56,785 Times in 24,152 Posts
Mentioned: 430 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 10758 Post(s)
Rep Power: 75
cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11
cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11
Default

Quote:
Originally Posted by laongoandong View Post
Mẹ kiếp. Oh, so ghi, xin lỗi. Tính nhà binh trổi dậy. Đồng bệnh tương lân đồng khí tương cầu. Bây giờ mới thông cảm những chiến sĩ vừa phóng lên ngă tư chú ía " trả thù dân tộc" rồi hôm sau có lệnh hành quân thí làm sao nhỉ???

h́nh như bác trấn thủ ngă ba giếng nước VT...hahahahhaha
cha12 ba_is_offline   Reply With Quote
Old 02-12-2019   #359
laongoandong
R6 Đệ Nhất Cao Thủ
 
laongoandong's Avatar
 
Join Date: Mar 2007
Location: Cửi trên đầu mấy con ḅ đỏ.Hang Bắc Bó
Posts: 2,148
Thanks: 2,437
Thanked 4,245 Times in 1,736 Posts
Mentioned: 19 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 904 Post(s)
Rep Power: 21
laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7
laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7
Default

Quote:
Originally Posted by cha12 ba View Post

h́nh như bác trấn thủ ngă ba giếng nước VT...hahahahhaha
QC phải có mặt mọi nơi để kiểm soát quân phong quân kỷ nhất là các ông tác chiến. Đôi khi QC bỏ của chạy lấy người đấy huynh ạ
laongoandong_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to laongoandong For This Useful Post:
cha12 ba (02-13-2019), florida80 (02-13-2019)
Old 02-12-2019   #360
laongoandong
R6 Đệ Nhất Cao Thủ
 
laongoandong's Avatar
 
Join Date: Mar 2007
Location: Cửi trên đầu mấy con ḅ đỏ.Hang Bắc Bó
Posts: 2,148
Thanks: 2,437
Thanked 4,245 Times in 1,736 Posts
Mentioned: 19 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 904 Post(s)
Rep Power: 21
laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7
laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7laongoandong Reputation Uy Tín Level 7
Default

Mong nhà nghiên cứu học cho một bài về đàn ông có vợ và đàn ông chửa vợ nhe. Để già này rút kinh nghiệm dạy mấy đứa cháu....hàng xóm
laongoandong_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to laongoandong For This Useful Post:
cha12 ba (02-13-2019)
Reply
Page 18 of 35 « First 814151617 18 1920212228 Last »

User Tag List


Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 06:05.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.51064 seconds with 12 queries