Quote:
Originally Posted by wonderful
Cái phần số tôi cũng giống như bác...nhớ cái đêm hải hùng tất cà đều bị tách rời và phân tán không biết đi đâu ...tôi vào nhóm ở lại vài chục mạng và đẩy xuống tàu đi Phú Quốc ṃ tôm lội śnh mà có ăn...V́ mẹ tôi có lo rồi và chỉ chờ thời gian thôi..có người kéo ra.C̣n tên bộ đội là người Thái B́nh chỉ nghe anh ta kể..có liên lạc và đem lon gô chà bông đường lạp xường cho tui... tui nói với mẹ tui trả công cho anh ta và tiền nếu anh ta muốn thứ ǵ cũng cho hết v́ mẹ tui cần biết tui ở đâu mới lo được nếu mà ra bắc th́ hơi khó...v́ nếu dính ở trong nam th́ dể hơn...nhưng trong hoàng cảnh nào tôi cũng cầu nguyên Chúa và Đức Mẹ ban ơn những lúc tôi lên cơn đau bao tử nhưng bây giờ th́ hết rồi...chấm hết.
|
Cũng thành thật cảm ơn trên đă che chở cho chúng ḿnh thoát cảnh đọa đày và sống tới ngày hôm nay để có djp vào quán tiếu lâm này. Bạn chờ lon ghi gô c̣n ḿnh ở Nghệ tỉnh chờ mẹ đi thăm nuôi. Ba tháng một lần để có một lọ mắm ruốc nho nhỏ có trộn vài cục thịt ba rọi, má ḿnh suưt chết trên xe lửa v́ cảm, may có người cùng đi thăm nuôi chăm sóc và năn nỉ trưởng tàu, nếu không th́ bị tống xuống ga Qui Nhơn rồi. Trong người có thuốc cảm nhưng không chịu uống chỉ để dành cho con dùng trong trại thôi. Dù đây là quán tiếu lâm chắc chủ quán không nở delete những ǵ anh em ḿnh viết v́ đây cũng là chuyện cười không thọt lét, cười ra nước mắt mà.