Nói đến loại nhạc th́ có nhiều khác nhau theo tôi suy nghĩ...V́ trước đây (trước 75) và thời gian sau đó th́ nhạc vẫn c̣n được viết từ cảm xúc từ trong ḷng nhạc sỹ...c̣n nhạc thời gian sau này và nhất là gần đây th́ theo thời Internet, Facebook th́ nhạc ko phải là từ cảm xúc người nhiều mà viết theo thời...Có thể dịch ra từ nhạc nước ngoài hay bắt chước nước ngoài...Có nhạc mà người ta cho là ḿ ăn liền...Giống như có lần ngụi ta yêu cần nhạc sỹ Trần Tiến viết nhạc cho Đại hội Thể Thao Seagame th́ ngay ngày hôm sau nhạc sỹ đưa liền vài bài...người ta nói là nên viết ǵ về Thể Thao...th́ nhạc sỹ đưa ra liền 10 bài...và nhạc sỹ c̣n nói tôi c̣n có sẳn nhiều bài nữa nè...Chính nhạc sỹ Trần Tiến mà c̣n có sẳn nhạc mà ko cần suy nghĩ hay biết cảm xúc người nghe...Tôi ko biết nhạc sỹ có viết mà nghĩ đến cảm xúc người nghe...Tôi nghĩ chắc có nhưng mà như ḿ ăn liền vậy...Với lại thời điểm sau nay tuồi trẻ ko c̣n thơ mộng như thời trước 75 mà hầu hết học sinh sinh viên chỉ quen nhau qua những giờ học, đến nhà mược tập hay rủ nhau đi ăn chè, xem phim...Thập niên 80 th́ c̣n có cafe nhạc và vũ trường...c̣n thời buổi điện tử này mà c̣n nắm tay đi dưới biển hay đập xe đập chở người yêu hay là hôn vào làn tóc người yêu...mà thời điểm này tuổi trẻ gặp nhau nhiều chổ nhộn nhịp hơn, vui hơn nên ko c̣n thơ mộng cho nên nhạc mà có viết thơ mộng th́ tuổi trẻ cho là sến...
Nhạc sến th́ dể đi vào ḷng người dân mà nhất là người dân chất phát của người miền Nam...nhưng v́ vậy mà khi dân miền Bắc chán hài kịch vô duyên của chính người miền Bắc và nhạc của người Bắc cũng đi vào ḷng người th́ người Bắc chuyển sang nghe nhạc sến và ca cải luơng của người miền Nam...Cho nên nhà văn hoá sợ nhạc và giải trí tràn ngập và đè lên người miền Bắc nên ko biết làm sao...trước tiên là cấm nhạc vàng trước 75...từ từ họ sẽ đụng đến nhạc miền Nam tràn vào lấn áp miền Bắc...
|