VietBF

VietBF (https://www.vietbf.com/forum/index.php)
-   School | Kiến thức 2006-2019 (https://www.vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=273)
-   -   Điểm phân biệt người quân tử và tiểu nhân (https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?t=1174790)

therealrtz 07-15-2018 03:28

Điểm phân biệt người quân tử và tiểu nhân
 
2 Attachment(s)
Có nhiều mối quan hệ bạn tưởng chừng là tốt đẹp và bền chặt v́ coi đối phương là người quân tử. Thế nhưng đến một ngày bạn chợt nhận ra rằng đó lại là một kẻ tiểu nhân. Bạn sẽ bị sốc?

Bạn có tin chỉ một thành ngữ cổ sẽ giúp bạn phân biệt được đâu là người quân tử, đâu là kẻ tiểu nhân.


http://intermati.com/forum/attachmen...1&d=1531625283

Chuyện cũ kể rằng vào đời Xuân Thu (722-479 trước CN), nước Việt và nước Ngô giao tranh. Vua Ngô là Phù Sai thất bại, thế cùng lực tận và bị bao vây uy hiếp nên có ư định xin hàng. Phù Sai biết hai bề tôi có uy quyền dưới trướng của Việt Vương Câu Tiễn là Tướng Quốc Phạm Lăi và Đại Phu Văn Chủng có thể giúp được ḿnh việc này nên bèn viết một bức thư, buộc vào mũi tên, bắn vào thành Việt, mong hai người tâu giúp vua Việt cho hàng. Quân nước Việt lượm được đệ tŕnh lên Phạm Lăi và Văn Chủng. Thư ấy nói:

“Tôi nghe giảo thỏ chết th́ chó săn tất bị mổ, địch quốc đă diệt th́ mưu thần cũng chẳng c̣n. Sao quan Đại Phu không lưu cho nước Ngô tôi c̣n lại một chút để làm cái dư địa sau này”.

Nhưng Phạm Lăi và Văn Chủng không cho hàng. Cuối cùng Phù Sai đành phải tự vẫn.

Việt Vương Câu Tiễn chiếm được nước Ngô, bày tiệc rượu trên Văn Đài nước Ngô. Các quan vui say đánh chén nhưng Câu Tiễn lại có vẻ không vui. Phạm Lăi biết ư nhà vua không muốn nói đến công của kẻ hầu hạ, đă diệt được Ngô mà ḷng vua lại mang mối nghi kỵ, nên liền xin từ quan trí sỹ.

[IMG]http://intermati.com/forum/attachmen...1&d=1531625283[/IMG]

Nhưng trước khi bỏ nước đi chu du Ngũ Hồ, Phạm Lăi có viết thư gửi cho bạn là Văn Chủng. Thư nói:

“Vua Ngô có nói: ‘Giảo thỏ đă chết th́ chó săn tất bị mổ, địch quốc đă diệt th́ mưu thần cũng chẳng c̣n’. Ngài không nhớ hay sao? Vua Việt môi dài mỏ quạ là người nhẫn nhục mà ghét kẻ có công. Cùng ở lúc hoạn nạn th́ được, chứ cùng ở lúc an lạc th́ không toàn, nay ngài không đi ắt có tai vạ”.

Văn Chủng xem thư xong phàn nàn về Phạm Lăi, cho rằng họ Phạm xử trí như thế là khí khái quá!

Quả thực như y lời Phạm Lăi nói, sau khi thành đại sự Câu Tiễn không chia cho các quan một thước đất nào, lại có ư khinh rẻ công thần. Văn Chủng buồn bă, cáo ốm không vào triều. Câu Tiễn vốn biết tài của Văn Chủng, nghĩ thầm: Ngô đă diệt, c̣n dùng hắn chi nữa, một khi hắn làm loạn th́ sao trị nổi, nên muốn trừ diệt Văn Chủng đi.

Một hôm, Câu Tiễn lấy cớ đến thăm bệnh t́nh của Văn Chủng và bảo:

– Ta nghe người chí sỹ không lo cái thân ḿnh chết mà lo cái đạo ḿnh không được thực hành. Nhà ngươi có 7 thuật, ta mới thi hành có 3 mà Ngô đă diệt, c̣n thừa 4 thuật, nhà ngươi định dùng làm ǵ?

Văn Chủng đáp:

– Tôi cũng không biết dùng làm ǵ cho được!

Câu Tiễn nói:

– Nhà ngươi đem hăy đem 4 thuật ấy mà mưu hộ cho tiền nhân nước Ngô ở dưới âm phủ, phỏng có nên chăng?

Nói xong, Câu Tiễn lên xe đi về, bỏ lại thanh kiếm đeo tại chỗ ngồi. Văn Chủng cầm lấy xem thấy vỏ kiếm có đề hai chữ: ‘Chúc Lâu’, đây cũng chính là thanh kiếm mà Ngô Phù Sai đă từng đưa cho Ngũ Viên tự tử. Văn Chủng ngửa mặt lên trời than: “Cổ nhân có nói: Ơn to th́ không báo nữa. Ta không nghe lời Phạm Lăi đến nỗi bị giết, chẳng cũng ngu lắm ru!”

Trí tuệ không chỉ nói đến sự thông minh, khôn khéo, ứng biến giỏi hay học thức cao. Rất nhiều người học cao, thông minh nhưng vẫn chưa đạt đến cảnh giới “quân tử”. Ngoài ra, nhiều kẻ khôn vặt, giảo hoạt, dù có được trí thông minh th́ cũng chỉ là kẻ tiểu nhân đắc chí.

Trí tuệ của người quân tử đôi khi không biểu hiện ra ngoài trong những hoàn cảnh b́nh thường, chỉ như mặt nước hồ thu không mảy may gợn sóng. Trí tuệ của họ không phải là cái khôn nhất thời để chiếm đoạt lợi ích cho ḿnh mà là trí huệ cao xa, ḷng dạ quang minh chính đại, khoan dung độ lượng.

Quân tử lấy tĩnh chế động, b́nh ổn, hoà ái trong tâm. Tiểu nhân lấy động chế động, càng làm càng hỏng việc, luôn bứt rứt, lo nghĩ chẳng yên. Trí tuệ của người quân tử là để làm lợi cho người, cho quốc gia. Trí khôn của kẻ tiểu nhân th́ chỉ một mực chăm chăm vụ lợi cho ḿnh.

Có người nói “Làm quân tử trong thời hiện đại này khó lắm! Thạch Sanh th́ ít, Lư Thông th́ nhiều, quân tử đâu có đất dụng vơ?“. Kỳ thực, người quân tử là sống thuận theo Đạo. Mà Đạo là thứ vĩnh hằng, là điều chi phối vạn vật, trong đó có cả xă hội nhân loại. Lẽ nào những kẻ không thuận theo Đạo lại có thể tồn tại măi sao? Và lẽ nào những người duy hộ thiên lư, Đạo Trời kia lại không c̣n chốn dung thân nữa?

Dù là xă hội thời nào, người quân tử cũng luôn nhận được sự tôn trọng, yêu mến. Bởi họ là tinh anh của xă hội, là những người có thể quyết định vận mệnh hưng suy của quốc gia. Hẳn nhiều người đă từng nghe chuyện về Mạnh Thường Quân, một người quân tử nổi tiếng thời cổ đại.

Therealrtz © VietBF


All times are GMT. The time now is 10:26.

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.02927 seconds with 9 queries