Gibbs
12-27-2023, 16:49
Không phải mấy hôm nay giá vàng lên đến 80 triệu đồng một lượng dân t́nh mới ngơ ngác.
Thị trường vàng Việt Nam dường như cũng hoà chung với khí thế “Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi” của thị trường xăng, dầu, điện do Bộ Công thương quản lư, của thuốc, thiết bị y tế của Bộ y, sách giáo khoa của Bộ dục… những thứ độc quyền do ông Nhà nước đẻ ra.
Vàng chẳng sợ lửa, chuyến này ḷ đốt bằng củi có cháy được vàng? Các cụ lại có chuyện bàn tán luyên thuyên.
Một cụ hỏi:
- Giá vàng bán ra gần sát 80 triệu đồng một lượng, nhà nước cho nhập khẩu vàng và giải thích để b́nh ổn vàng, tôi nghe không thủng, nó nên được hiểu như thế nào?
Cái “không thủng” chính là thiếu tư duy độc lập, sự nghiên cứu không có tính đa chiều, xa vào thông tin mang tính tuyên truyền của truyền thông định hướng.
Sự định hướng có mục tiêu chính trị nằm trong hai chữ “b́nh ổn”, để an dân thuần tuư cơ học - có nhiều vàng là giá sẽ giảm.
Trên thực tế, trong mười năm gần đây giá vàng đă tăng gần 300% dù Việt Nam đă nhập 1000 tấn vàng trong hơn 20 năm, chưa kể đến số vàng nhập lậu.
Vậy, nhất định không tin việc nhập khẩu vàng để ngăn chặn cơn sốt giá.
Ai đă tạo ra cơn sốt ấy? Chính là nhà nước !!!
Theo Nghị định 24 về Kinh doanh quản lư vàng quy định “Nhà nước độc quyền sản xuất vàng miếng, xuất khẩu vàng nguyên liệu và nhập khẩu vàng nguyên liệu để sản xuất vàng miếng”.
Thừa vàng, khan hiếm vàng đều do Nhà nước quyết định, sốt giá chính do nhà nước tạo ra, nhà nước quyết định giá, giá sốt nhà nước hưởng hay nhóm lợi ích hưởng?
Cho thanh tra, kiểm toán việc xây dựng định mức, chi phí tạo ra giá thành vàng cao ngất ngưởng sẽ ṭi ra ngay ḷng tham không đáy của hệ thống độc quyền vàng.
Liệu có sự nhập nhèm trong việc nhập khẩu vàng để hợp thức hoá cho vàng nhập lậu?
Đến đây cụ khác lại thắc mắc:
- Thông thường phần lớn các quốc gia họ tích vàng, ngoại tệ, cố gắng chuyển đồng nội tệ thành ngoại tệ, ta nhập khẩu vàng như thế chảy máu ngoại tệ, chính sách nhập khẩu vàng để chặn cơn sốt vàng có ǵ không ổn?
Đây là điều thắc mắc của nhiều người.
Ngày trước ta chưa hội nhập việc chuyển đổi từ đồng nội tệ ra đồng ngoại tệ, cũng như kiếm được đồng ngoại tệ rất khó khăn.
Đừng nghĩ rằng, đồng nội tệ không có giá trị như đồng ngoại tệ, giá trị của đồng tiền này với đồng tiền khác thông qua tỷ giá, căn cứ vào tỷ giá để có thể quy đổi, chuyển đổi.
Bản chất của sự quy đổi này là quy đổi sức lao động, khi người lao động bị mua một thứ hàng hoá cao hơn giá trị thực chính là họ bị móc túi, bóc lột sức lao động.
Một doanh nghiệp nuôi cá Ba sa xuất khẩu, họ trả lương cho người lao động bằng đồng nội tệ, nhưng lại thu về đồng ngoại tệ là một ví đụ.
Cũng như vậy, khi nhập vàng bằng ngoại tệ, nhà nước bán cho dân thu nội tệ, và đồng nội tệ này lại chi tiêu cho các hoạt động sản xuất hàng xuất khẩu, trả lương cho người lao động, sau đó lại chuyển đổi thành ngoại tệ thông qua xuất khẩu hàng hóa.
Ta là nước xuất khẩu, giờ quy đổi nội tệ thành ngoại tệ hết sức b́nh thường.
C̣n làm sao tích trữ được ngoại tệ là câu chuyện tăng trưởng kinh tế. Có tăng trưởng mới có tích lũy.
Khi người lao động phải mua vàng cao hơn giá thế giới dù bằng đồng nội tệ chính là họ bị bóc lột sức lao động, một cách móc tiền túi của dân bằng cơ chế độc quyền.
Đến đây một cụ đặt ra một câu hỏi nghi vấn:
- Thế mục đích Nhà nước ra Nghị định 24 về kinh doanh quản lư vàng nhằm mục đích ǵ?
Chẳng để làm ǵ ngoài hai chữ “b́nh ổn”, và không để “vàng hoá” thị trường, đây là ngụy biện - tự họ vẽ ra cái bóng, rồi lu loa cái bóng ấy nó đang đe dọa nền kinh tế.
Họ nói về kinh tế thị trường, nhưng lại thao túng thị trường.
Mọi mục đích thao túng chỉ để móc túi dân một cách hợp pháp trong lúc nền Kinh tế luân bị thâm thủng ngân sách.
Như thế chưa phải là chuyện chết người điện giật.
Tiền của dân, Nhà nước đưa vào các công tŕnh, dự án, vào an sinh phúc lợi một cách hiệu quả, dân chẳng lăn tăn.
Nhưng tiền của dân chảy vào túi nhóm lợi ích thông qua việc họ ban hành những chính sách độc quyền, như thế làm sao dân c̣n tin, c̣n yêu đảng, nhà nước.
Đến đây các cụ gật gù:
- Độc quyền là thối nát, c̣n độc quyền c̣n thối nát, c̣n tham nhũng tiêu cực, dân c̣n khổ dài dài.
Thị trường vàng Việt Nam dường như cũng hoà chung với khí thế “Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi” của thị trường xăng, dầu, điện do Bộ Công thương quản lư, của thuốc, thiết bị y tế của Bộ y, sách giáo khoa của Bộ dục… những thứ độc quyền do ông Nhà nước đẻ ra.
Vàng chẳng sợ lửa, chuyến này ḷ đốt bằng củi có cháy được vàng? Các cụ lại có chuyện bàn tán luyên thuyên.
Một cụ hỏi:
- Giá vàng bán ra gần sát 80 triệu đồng một lượng, nhà nước cho nhập khẩu vàng và giải thích để b́nh ổn vàng, tôi nghe không thủng, nó nên được hiểu như thế nào?
Cái “không thủng” chính là thiếu tư duy độc lập, sự nghiên cứu không có tính đa chiều, xa vào thông tin mang tính tuyên truyền của truyền thông định hướng.
Sự định hướng có mục tiêu chính trị nằm trong hai chữ “b́nh ổn”, để an dân thuần tuư cơ học - có nhiều vàng là giá sẽ giảm.
Trên thực tế, trong mười năm gần đây giá vàng đă tăng gần 300% dù Việt Nam đă nhập 1000 tấn vàng trong hơn 20 năm, chưa kể đến số vàng nhập lậu.
Vậy, nhất định không tin việc nhập khẩu vàng để ngăn chặn cơn sốt giá.
Ai đă tạo ra cơn sốt ấy? Chính là nhà nước !!!
Theo Nghị định 24 về Kinh doanh quản lư vàng quy định “Nhà nước độc quyền sản xuất vàng miếng, xuất khẩu vàng nguyên liệu và nhập khẩu vàng nguyên liệu để sản xuất vàng miếng”.
Thừa vàng, khan hiếm vàng đều do Nhà nước quyết định, sốt giá chính do nhà nước tạo ra, nhà nước quyết định giá, giá sốt nhà nước hưởng hay nhóm lợi ích hưởng?
Cho thanh tra, kiểm toán việc xây dựng định mức, chi phí tạo ra giá thành vàng cao ngất ngưởng sẽ ṭi ra ngay ḷng tham không đáy của hệ thống độc quyền vàng.
Liệu có sự nhập nhèm trong việc nhập khẩu vàng để hợp thức hoá cho vàng nhập lậu?
Đến đây cụ khác lại thắc mắc:
- Thông thường phần lớn các quốc gia họ tích vàng, ngoại tệ, cố gắng chuyển đồng nội tệ thành ngoại tệ, ta nhập khẩu vàng như thế chảy máu ngoại tệ, chính sách nhập khẩu vàng để chặn cơn sốt vàng có ǵ không ổn?
Đây là điều thắc mắc của nhiều người.
Ngày trước ta chưa hội nhập việc chuyển đổi từ đồng nội tệ ra đồng ngoại tệ, cũng như kiếm được đồng ngoại tệ rất khó khăn.
Đừng nghĩ rằng, đồng nội tệ không có giá trị như đồng ngoại tệ, giá trị của đồng tiền này với đồng tiền khác thông qua tỷ giá, căn cứ vào tỷ giá để có thể quy đổi, chuyển đổi.
Bản chất của sự quy đổi này là quy đổi sức lao động, khi người lao động bị mua một thứ hàng hoá cao hơn giá trị thực chính là họ bị móc túi, bóc lột sức lao động.
Một doanh nghiệp nuôi cá Ba sa xuất khẩu, họ trả lương cho người lao động bằng đồng nội tệ, nhưng lại thu về đồng ngoại tệ là một ví đụ.
Cũng như vậy, khi nhập vàng bằng ngoại tệ, nhà nước bán cho dân thu nội tệ, và đồng nội tệ này lại chi tiêu cho các hoạt động sản xuất hàng xuất khẩu, trả lương cho người lao động, sau đó lại chuyển đổi thành ngoại tệ thông qua xuất khẩu hàng hóa.
Ta là nước xuất khẩu, giờ quy đổi nội tệ thành ngoại tệ hết sức b́nh thường.
C̣n làm sao tích trữ được ngoại tệ là câu chuyện tăng trưởng kinh tế. Có tăng trưởng mới có tích lũy.
Khi người lao động phải mua vàng cao hơn giá thế giới dù bằng đồng nội tệ chính là họ bị bóc lột sức lao động, một cách móc tiền túi của dân bằng cơ chế độc quyền.
Đến đây một cụ đặt ra một câu hỏi nghi vấn:
- Thế mục đích Nhà nước ra Nghị định 24 về kinh doanh quản lư vàng nhằm mục đích ǵ?
Chẳng để làm ǵ ngoài hai chữ “b́nh ổn”, và không để “vàng hoá” thị trường, đây là ngụy biện - tự họ vẽ ra cái bóng, rồi lu loa cái bóng ấy nó đang đe dọa nền kinh tế.
Họ nói về kinh tế thị trường, nhưng lại thao túng thị trường.
Mọi mục đích thao túng chỉ để móc túi dân một cách hợp pháp trong lúc nền Kinh tế luân bị thâm thủng ngân sách.
Như thế chưa phải là chuyện chết người điện giật.
Tiền của dân, Nhà nước đưa vào các công tŕnh, dự án, vào an sinh phúc lợi một cách hiệu quả, dân chẳng lăn tăn.
Nhưng tiền của dân chảy vào túi nhóm lợi ích thông qua việc họ ban hành những chính sách độc quyền, như thế làm sao dân c̣n tin, c̣n yêu đảng, nhà nước.
Đến đây các cụ gật gù:
- Độc quyền là thối nát, c̣n độc quyền c̣n thối nát, c̣n tham nhũng tiêu cực, dân c̣n khổ dài dài.