troopy
02-25-2023, 08:25
Ba Cha-Con buồn rủ nhau đi nhậu. Đang vui, bất ngờ thằng già Tía chuyển đề tài cái rụp:
- Mai mốt ba “toi”, các con cứ thiêu rồi rải xuống sông xuống biển cho…nó mát.
Con gái mắt mở tṛn xoe:
- Ba này…Đang vui, nói chuyện xui xẻo không à. Ông bà nội cũng có chịu thiêu đâu, Nội biểu “thiêu nóng lắm”…
Thằng già tía bật cười:
- Chết rồi c̣n biết chi là nóng…Quy luật tư nhiên thôi con à, già rồi th́ phải chết.
Con trai vẻ nghiêm túc:
- Rồi rải tro đâu Ba?
Thằng già Tía:
- Tuỳ. Thường người ta đưa về ḍng sông quê. Nhưng quê ḿnh xa quá, Ba không làm khó các con. Tốt nhất làm một chuyến cao tốc Vũng Tầu, rải từ sông ra biển. Các con có dịp vui chơi tắm biển, vài ngày rồi về.
Con gái cười tủm tỉm:
- Tàu du lịch, ai người ta cho mang tro cốt xuống tầu Ba?
Thằng già tía:
- Ai biểu con ngu, khai chi? Cứ cho Ba vô Balo, đeo trên lưng như đeo đồ. Xuống tàu ra thẳng hành lang ban công như hóng mát rồi thoải mái rải tro.
Vẫn con gái:
- Thế nỡ đang rải, bảo vệ ra la làm sao Ba?
- Th́ con…cứ quăng mẹ cả hũ xuống ḷng sông, kệ cho nó trôi đâu đâu th́ trôi.
Thằng con trai bật ph́ cười há há. Cô con gái bụm miệng cười hí hí. Thằng già Tía cũng góp cười…hớ hớ !!!…
“Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi
Để một mai tôi trở về cát bụi
Ôi…cát bụi…mệt nhoài
Tiếng động nào gơ nhịp khôn nguôi”.
VietBF@sưu tập
- Mai mốt ba “toi”, các con cứ thiêu rồi rải xuống sông xuống biển cho…nó mát.
Con gái mắt mở tṛn xoe:
- Ba này…Đang vui, nói chuyện xui xẻo không à. Ông bà nội cũng có chịu thiêu đâu, Nội biểu “thiêu nóng lắm”…
Thằng già tía bật cười:
- Chết rồi c̣n biết chi là nóng…Quy luật tư nhiên thôi con à, già rồi th́ phải chết.
Con trai vẻ nghiêm túc:
- Rồi rải tro đâu Ba?
Thằng già Tía:
- Tuỳ. Thường người ta đưa về ḍng sông quê. Nhưng quê ḿnh xa quá, Ba không làm khó các con. Tốt nhất làm một chuyến cao tốc Vũng Tầu, rải từ sông ra biển. Các con có dịp vui chơi tắm biển, vài ngày rồi về.
Con gái cười tủm tỉm:
- Tàu du lịch, ai người ta cho mang tro cốt xuống tầu Ba?
Thằng già tía:
- Ai biểu con ngu, khai chi? Cứ cho Ba vô Balo, đeo trên lưng như đeo đồ. Xuống tàu ra thẳng hành lang ban công như hóng mát rồi thoải mái rải tro.
Vẫn con gái:
- Thế nỡ đang rải, bảo vệ ra la làm sao Ba?
- Th́ con…cứ quăng mẹ cả hũ xuống ḷng sông, kệ cho nó trôi đâu đâu th́ trôi.
Thằng con trai bật ph́ cười há há. Cô con gái bụm miệng cười hí hí. Thằng già Tía cũng góp cười…hớ hớ !!!…
“Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi
Để một mai tôi trở về cát bụi
Ôi…cát bụi…mệt nhoài
Tiếng động nào gơ nhịp khôn nguôi”.
VietBF@sưu tập